← Quay lại trang sách

Chương 755 Ẩn Núp

Chờ ròng rã nửa giờ, mười phút trước nàng nhìn thấy bên cửa sổ thần điện có một bóng người đi tới, chính là thiếu niên trong tài liệu đưa cho nàng, mái tóc màu đen, một mình đứng bên cửa sổ, trong miệng ngậm một cuộn giấy, đồng thời đốt cháy cuộn giấy đó, thở ra khói.

Lúc khói tỏa ra nhất thời làm cho nàng có cảm giác buồn nôn, mùi gay mũi khó chịu, bất quá nàng nhìn dáng vẻ của thiếu niên này, tựa hồ cũng không để ý mùi, phun ra nuốt vào đám khói có mùi lạ, trên mặt không giống như hưởng thụ, cũng không giống bài xích, tựa hồ đang suy tư gì đó.

Nàng nhìn bên góc cửa sổ cũng không nhìn thấy Helisha, trong lòng có chút thất vọng, bất quá nghĩ thầm cũng đúng, Helisha mắc bệnh sạch sẽ, có thể để thiếu niên này tạo ra mùi lạ trong một ngôi nhà như đã là vô cùng khoan dung rồi.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt đến thời gian cơm trưa. Nàng vẫn một mực chờ đợi thời khắc này, chỉ thấy vị kia ra vào thần điện nhiều lần, trên người mặc áo bào Giáo Hoàng theo người hầu tiến vào bên trong đại điện, bên trong những bọc đồ ăn này nàng ngửi thấy mùi thơm ngát, đồng thời cũng có mùi máu tanh gay mũi, chính là thịt tươi! Hơn nữa là mùi thịt bò sống, có một cỗ mùi tanh của bò.

Nàng khẽ cau mày, thịt bò sống hơn nửa chỉ rán qua loa hai phần mười, hẳn là thiếu niên kia ăn. Còn Helisha, từ trước đến giờ nàng không thích nhìn thấy máu tươi, đồ ăn đều mười phần chín.

Cũng không lâu lắm, cơm trưa kết thúc, người hầu mang theo bộ đồ ăn lục tục lui ra. Elinor tiếp tục chờ thêm chốc lát, nhưng cũng không thấy có người đi ra từ bên trong, trong lòng không khỏi buồn khổ, lẽ nào Helisha cùng thiếu niên này dự định cả ngày ở trong phòng sao, cũng nên ra hoài hoạt động một chút chứ?

Chờ đến khoảng ba giờ chiều, bên trong cũng không có động tĩnh gì, trong lòng nàng phiền muộn, từ trên cây rón rén xuống dưới đất, địa phương trước ngực có mấy quái chi chậm rãi sinh trưởng, nhanh chóng chui xuống mặt đất, đây là năng lực ma ngân của nàng. Sau khi chui vào lòng đất, nàng vẫn trợn tròn mắt như cũ, chỉ là nguyên bản con ngươi bình thường giờ khắc này lại biến thành màu trắng phau, trong mắt của nàng không có nguồn sáng nào, nhưng xung quanhcũng không phải một màu đen kịt, đồng thời cát đá xung quanh cũng không phá hoại tròng mắt của nàng.

Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện bên ngoài tròng mắt của nàng có một tầng tinh thể trong suốt dùng để bảo vệ con ngươi. Nàng tĩnh tâm lắng nghe, năng lực nhận biết lan tràn khắp nơi trong lòng đất, kéo thẳng tới phía dưới thần điện. Lòng đất dưới thần điện lại như một hồ nước màu đen, yên tĩnh như gương, giờ khắc này ở khu vực trung gian hồ nước có từng điểm gợn sóng nổi lên. Dưới thính giác của nàng, nơi gợn sóng là hai chân, chân đạp trên đất không di chuyển, thế nhưng nhịp tinđang đập vẫn yếu ớt truyền vào tai cô. Ngoại trừ năng lực nhận biết mấy trăm ngàn loại mùi, thính giác của nàng mới là vũ khí mạnh nhất.

-Tim đập tần suất ổn định, chỉ có một người vẫn không có động tĩnh...

Elinor không chớp mắt nhìn thổ nhưỡng phía trước, có vẻ hơi dọa người, nàng càng thêm tập trung tinh thần lắng nghe, lúc trước ngửi mùi rõ ràng là hai người, tại sao lại chỉ có động tĩnh một người? Chẳng lẽ nói nàng đã nhận ra được sự tồn tại của mình, vì vậy nên che đậy động tĩnh của mình? Nhưng mà cho dù muốn che giấu, những che giấu như thế nào? Lẽ nào bay lên trời? Cẩn thận lắng nghe hồi lâu, vẫn không có động tĩnh của người thứ hai, nghi ngờ trong lòng nàng chậm rãi biến thành hoảng sợ, chẳng lẽ nói chính mìnhkhông cách nào nhận biết được nàng? Đây là năng lực mớicủa nàng?

Nàng không nghĩ ra đáp án, do dự hồi lâu, cắn răng một cái, phía dưới thân thể sinh trưởng ra mấy cây quái chi nhanh chóng đâm thủng thổ nhưỡng, đẩy thân thể của nàng đến càng sâu. Sau khi lẻn vào dưới lòng đất hơn trăm thước nàng mới cẩn thận từng li từng tí nhích lại gần phương hướng thần điện. Một lát sau nàng đi tới phía dưới thần điện, tiếp sau đó bò lên phía trước một khoảng cách mới dừng lại.

"Đi lên một met nữa là vách núi rồi, rất dễ bại lộ mùi của ta, khoảng cách quá gần."

Ánh mắt nàng ánh lấp lóe, trong lòng cười khổ, thật là một việc khổ sai. Bất quá cũng may nàng đã sớm chuẩn bị, lúc này lấy ra một cái ống đen từ trong y giáp, đâm thủng thổ nhưỡng, hướng ra phía ngoài. Chờ sau khi lộ ra ngoài, nàng há mồm ngậm đầy đất trong miệng, dùng răng và môi trộn đều đất cát, sau đó thổi một hơi vào trong ống, lực vừa đủ để ép bùn đất trong ống ra ngoài, bởi vì ngậm bùn đất cho nên hơi thở của nàng đầy mùi thổ nhưỡng, không dễ dàng bị người khác nghi ngờ, đa số sẽ cho rằng là mùi gió núi thổi thới.

Sau khi đả thông ống, nàng lấy ra một thấu kính nhỏ bằng ngón tay, luồn một sợi mỏng vào lỗ nhỏ trên thấu kính, sau đó nhét thấu kính vào bên trong ống nhỏ, thổi nó ra khỏi ống, tiếp xúc với vách núi cheo leo, sau đó nhẹ nhàng điều khiển sợi dây mỏng, kéo thấu kính thành một vệt lõm hình chữ “V”, khiến thấu kính nghiêng lên trên 50 độ.

Góc độ như vậy, nàng nhìn qua ống kính vừa vặn có thể thấy tình hình trên vách núi cheo leo, đây là thủ đoạn nhìn lén nàng thích dùng nhất, vật liệu không nhiều, hơn nữa bí mật, còn có thể tiện tay vứt đi sẽ không bị phát hiện.

Làm xong công cụ nhìn lén này, nàng tiếp tục lấy ra ống nhỏ thứ hai, cẩn thận từng li từng tí đâm ra khỏi thổ nhưỡng, lộ ra vách núi bên ngoài, cái ống có hình vòng cung, nàng lấy ra một cái đinh màu đỏ được chuẩn bị sẵn, nhét vào bên trong cái ống, ở cuối chiếc đinh có một ống thủy tinh, đây là nàng đặc biệt thiết kế, lúc này sau khi điều chỉnh tốt góc độ chiếc đinh đỏ, nàng hít một hơi thật sâu trong lòng đất rồi thổi mạnh ra. Đinh đỏ nhanh chóng bắn ra, theo đường cong của ống đóng vào vách núi trên cao cách hơn chục met, âm thanh cực nhỏ. Làm xong những thứ này, nàng bắt đầu tĩnh tâm chờ đợi. Trong chốc lát, trên vách núi cheo leo vang lên âm thanh sàn sạt, chỉ thấy một vài rắn độc cùng côn trùng bò tới chiếc đinh đỏ giống như được triệu hoán.

Elinor nhìn thông qua ống nhỏ, tập trung tinh thần chờ đợi. Nàng biết người trong thần điện nhất định sẽ nhận ra được động tĩnh này, sau đó đi tới quan sát.