Chương 761 Hỏi Vòng Vèo
Chờ Noyes mang các loại thuốc tới, Đỗ Địch An kiểm tra một chút, sau đó cẩn thận điều chỉnh phân lượng, nếu phân lượng thiếu sẽ khó tạo thành tác dụng, nếu phân lượng quá nhiều, hắn lo lắng sẽ trực tiếp giết chết vị Khai Hoang giả vốn đang hấp hối này.
Vì để ổn thỏa, đầu tiên hắn điều phối ra phân lượng trung bình tiêm vào cho nàng, sau đó quan sát biến hóa sinh mệnh trong cơ thể nàng. Rất nhanh nhìn thấy nhịp tim của nàng đột nhiên tăng nhanh, sau đó lại nhanh chóng yếu bớt, tiếp theo lại nhảnh lên.
Đây là phản ứng bình thường sau khi dùng thuốc, sẽ tiêu hao tuổi thọ của người sử dụng, nhưng cũng sẽ mang đến cho người sử dụng vui vẻ không gì sánh được.
Đỗ Địch An rửa tay bằng nước lạnh bên cạnh, tưới lên mặt nữ nhân này. Bọt nước tung toé, Elinor đang hôn mê chợt giật mình tỉnh lại, vội vàng giương mắt nhìn lên, vừa nhìn nhất thời con ngươi co rút lại, tỏ vẻ ngơ ngác, chỉ thấy ngoại trừ thiếu niên trước mắt này, mặt đất dưới chân hắn hoàn toàn bị nhuộm đỏ, tứ chi giáp xác màu đen rải rác khắp nơi, nhìn cực kỳ quen mắt! Nàng cúi đầu nhìn lại, nhất thời bối rối, hai cánh tay của chính mình lại không còn, thân vị dưới trí từ đầu gối trở xuống cũng không thấy, chỉ còn dư lại thân người mà thôi!
- Không, không!
Trong lòng nàng sợ hãi, khó có thể tiếp thu sự thực này, làm sao nàng cũng không nghĩ đến, nhìn qua thiếu niên thanh tú trước mặt này lại tàn nhẫn như vậy, lòng dạ độc ác! Nàng vốn tưởng rằng nhiều lắm là dùng thuốc, hoặc là dùng dụng cụ khóa nàng lại, lại không nghĩ rằng đối phương làm triệt đểnhư thế, trực tiếp phế bỏ thân thể của nàng! Trong lòng nàng tràn ngập hối hận, sớm biết như vậy, lúc trước coi như liều mạng cũng phải giết chết thiếu niên này, chí ít còn có thể đồng quy vu tận!
Đỗ Địch An lẳng lặng nhìn, nhìn gươngmặt nàng từ khiếp sợ biến thành hối hận, cùng với sát khí không hề che giấu chút nào, hắn dùng giọng điệu bội phục nói:
- Tâm thái chuyển biến rất nhanh mà, không hổ là Khai Hoang giả, đổi làm người bình thường, phỏng chừng đã sớm bị dọa ngất đi, hoặc là gào khóc, triệt để tan vỡ.
Elinor gắt gao cắn răng, tức giận nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, hận không thể dùng hai mắt nuốt sống hắn:
- Ngươi sẽ không được chết tử tế!
- Nguyền rủa thật đơn sơ.
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Ngươi sai ở chỗ quá xem thường ta, cũng quá xem trọngchính mình, nếu như lúc trước có chút cốt khí, chí ít còn có thể chết thống khoái, thế nhưng hiện tại đã chậm.
Trong lòng Elinor phẫn nộ, nhưng dù sao nàng cũng có kinh nghiệm phong phú của Khai Hoang giả, không bị tức giậnđến choáng váng đầu óc, nói:
- Ngươi muốn tra hỏi ra tình báo trong miệng ta, đừng mơ hão, ta sẽ không nói, coi như ta nói rồi, ngươi sẽ không sợ ta nói tình báo giả sao? Ta khuyên ngươi vẫn nên thả ta, ta không có ác ý với ngươi, nếu như ngươi quá phận, nhất định sẽ mang đến cho ngươi tai nạn hủy diệt!
- Đây xem như là uy hiếp, hay là cầu xin?
Đỗ Địch An chăm chú nhìn nàng, nói:
- Coi như ta thả ngươi, ngươi cũng không sống nổi, chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi đã nhiễm kịch độc cảm hoá sao? Elinor hơi run, cười lạnh nói:
- Không cần hù dọa ta!
Đỗ Địch An lạnh lùng nói:
- Lẽ nào ngươi đã quên, lúc trước Helisha điện hạ đã cắn vào thân thể của ngươi sao?
Elinor sợ hãi cả kinh, nhất thời sắc mặt thay đổi. Bỗng nhiênlúc này nàng mới nhớ tới, bụng mình lúc trước đã bị Helisha cắn, trước bởi vì lo lắng bị bắt cho nên nhất thời không nghĩ tới phương diện này, giờ khắc này Đỗ Địch An nhắc đến,toàn thân nàng nhất thời toát ra mồ hôi lạnh!
Phải biết hình thái của Helisha chính là trạng thái thi hóa, tuy rằng thiếu niên này không thừa nhận, nhưng nàng sẽ không nghi ngờ phán đoán khi trước của nàng! Nói cách khác, rất có thể hiện tại nàng cũng bị Thi độc cảm hoá, hơn nữa phải là siêu cường độ Thi độc mới có thể cảm hóa Helisha!
- Xong...
Trái tim nàng lạnh lẽo xuống, trong mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng. Đỗ Địch An nhìn thấy tuyệt vọng trong mắt nàng, nhất thời trong lòng cảm giác nặng nề, hắn nói như vậy chủ yếu muốn nhìn phản ứng của nàng, mà phản ứng hiện tại của nàng đến xem, hiển nhiên bên trong nhận thức của nàng, cảm hoá Thi độc mang là tình huống bết bát nhất, hơn nữa không hề có hi vọng!
Mặc dù nhìn thấy mình bị chém đứt tứ chi, nàng cũng không tuyệt vọng giống như vậy! Chẳng lẽ nói bị Thi độc cảm hoá thật sự không thể cứu vãn sao? Nhân loại chiến đấu với hành thi ở ngoài Cự Bích mấy trăm năm, lẽ nào không thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc có thể giải trừ Thi độc cảm hoá sao?! Hắn nắm chặt nắm đấm, trong lòng tràn ngập phẫn nộ, hắn không tin!
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến, hay là địa vị nữ nhân này không đủ, vì vậy mặc dù biết loại thuốc kia có tồn tại, cũng không phải nàng có thể lấy được, cho nên mới tuyệt vọng! Cũng có thể là địa vị nàng quá thấp, vì vậy nên không thể tiếp xúc với chuyện cơ mật này! "Đúng, nhất định là như vậy!" Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, trong lòng hắn sắp phát rồ bỗng nhiên nắm được một cọng cỏ cứu mạng, hắn hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn nữ Khai Hoang giả này, nói:
- Ngươi cảm thấy ngươi còn hi vọng sống tiếp sao?
Ánh mắt Elinor tuyệt vọng nhìn khoảng không trước mặt, tâm tư đã hoàn toàn trống rỗng, không nghe được Đỗ Địch An đang nói cái gì, chỉ có vô tận sợ hãi vang vọng trong đầu, nàng chưa bao giờ nghĩ tới sinh mệnh sẽ đột nhiên đi tới phần cuối, đây là loại cảm thụ như thế nào?
Nàng nghĩ đến mình còn có rất nhiều việc chưa làm, thật nhiều tháng ngày đẹp cũng không cố gắng hưởng thụ. Bỗng nhiên, trong đôi mắt tuyệt vọng của nàng xuất hiện một tia sáng. Nhìn thấy đôi mắt nàng sáng lên, trái tim Đỗ Địch An hơi nhúc nhích một chút, nhưng sau một khắc lại bị câu hỏi của Elinor đẩy xuống đáy vực:
- Ta hôn mê bao lâu? Từ lúc bị ngươi bắt được, đến hiện tại là bao lâu?!
Nàng không nhịn nổi vội vã nhìn Đỗ Địch An, trong mắt tràn đầy chờ mong. Nhìn đôi mắt tràn đầy hi vọng của nàng, tâm tình Đỗ Địch An nghiêm túc, trong con ngươi có một tia tử khí, mặt không hề cảm xúc nói:
- Từ khi bị cắn đến hiện tại khoảng chừng nửa giờ, lấy thể chất của ngươi, có thể chống đỡ một canh giờ, ngươi còn sót lại thời gian nửa tiếng để suy nghĩ, lấy tư duy nhân loại suy nghĩ, ngươi có di ngôn gì không?
Nghe được Đỗ Địch An nói, trái tim Elinor lạnh lại giống như đóng băng, toàn thân lạnh toát. Nàng sững sờ chốc lát, cười thảm nói:
- Sớm biết như vậy ta nên giết ngươi, đồng quy vu tận!
- Chỉ cần ngươi có thể nói ra thân phận của ngươi, cùng với tình báo thế lực sau lưng ngươi, ta lập tức có thể thả ngươi.
Đỗ Địch An vẫn ôm ấp một chút hy vọng, lẳng lặng nhìn nàng. Elinor cười thảm một tiếng, trào phúng nhìn hắn,
- Ngươi đừng mơ tưởng sẽ moi được bất kỳ tình báo nào từ ra! Ta đã không cứu được, ta sẽ trong địa ngục chờ ngươi, ta sẽ vẫn theo dõi ngươi, chờ ngươi rớt xuống sẽ kéo ngươi tớiThâm Uyên Vô Tận!
Trong thanh âm nàng tràn ngập oán độc, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười tuyệt vọng, Noyes ở một bên nhìn không rét mà run. Trong lòng Đỗ Địch An chìm xuống dưới, đáp án này để hắn cảm thấy phẫn nộ, đột nhiên hắn ra tay, chặn lại cổ họng của nàng, nói:
- Ngươi quá thấp kém, thật sự quá thấp kém rồi! Chỉ là một tiểu binh bị phái tới thăm dò tình huống, cái gì mà Khai Hoang giả, rác rưởi, ngươi chính là một đống rác rưởi! Tại sao bọn họ không phái một người thông minh hơn lại đây! Tại sao không phái một người mạnh hơn lại đây!!
Elinor nhếch miệng nở nụ cười, đột nhiên miệng đầy hàm răng mở ra, trở nên cực kỳ sắc bén, cằm thấp xuống, răng nanh nhô ra tàn nhẫn cắn trên mu bàn tay Đỗ Địch An, xé rách xuống một mảng da dịt. Nàng nhai hai cái, phì một tiếng nhổ xuống đất, cười ha ha:
- Lần này ngươi cũng xong đời, ha ha, xú tiểu quỷ, để ngươi đắc ý, để ngươi hung hăng, lần này ngươi cũng bị cảm hoá rồi!
Noyes bên cạnh nhìn nàng đột nhiên tập kích, nhìn mu bàn tay Đỗ Địch An đẫm máu, vội vàng nói:
- Thiếu gia, ngài không sao chứ?
Đỗ Địch An nhìn nàng cuồng loạn cười to, phẫn nộ trên mặt từ từ bình tĩnh lại, chờ nàng cười xong mới chậm rãi nói:
- Ngươi thật sự cho là như thế sao?
Elinor nhìn vẻ mặt Đỗ Địch An trấn tĩnh, trong lòng ngẩn ra, nụ cười trên mặt ngừng lại, nàng đang nghĩ đến khả năng là Đỗ Địch An cố gắng trấn định, bất quá rất nhanh nàng đã chú ý đến nhịp tim Đỗ Địch An vẫn bằng phẳng như cũ, cũng chưa từng xuất hiện gợn sóng, nói cách khác, trong lòng hắn thậm chí còn không có vẻ sốt sắng! Đây tuyệt đối không khả năng, biết mình rơi vào tình huống ắt phải chết, mặc kệ người có lòng dạ cỡ nào cũng sẽ không thong dong trấn tĩnhnhư vậy! Nghĩ tới đây, đột nhiên nàng nghĩ đến một khả năng, trong mắt lần thứ hai có hy vọng mới, chẳng lẽ nói, chính mình cũng không bị cảm hoá? Đỗ Địch An nhìn thấy vẻ mặt nàng biến hóa, lạnh lùng nói:
- Quên nói cho ngươi, ta có thuốc giải trị liệu hành thi cảm hoá.
- Cái gì?!
Elinor kinh hãi biến sắc, tỏ vẻ khó tin nổi. Thế nhưng rất nhanh nàng đã nghĩ đến Helisha dù bị cảm hóa cũng không công kích thiếu niên này, tình huống như vậy thực sự quá kỳ quái, nàng có thể khẳng định, Helisha đã thi hóa, lúc trước nàng ngửi được mùi mục nát chính là mùi trên người Helisha, đây là mùi hành thi nàng hết sức quen thuộc!
Nhưng mà, Helisha khác biệt rất lớn với những hành thi nàng từng gặp, tuy rằng phương thức chiến đấu tương tự với hành thi, hướng tới bản năng, nhưng sẽ không tập kích người nào ngoài nàng, việc như vậy căn bản là không thể, nhưng cũng tồn tại chân thực! Nghĩ tới những thứ này, nàng nhìn trào phúng nhàn nhạt trong mắt Đỗ Địch An, trong lòng nhất thời tin tưởng mấy phần, mặc dù nói tỷ lệ rất thấp, nhưng nếutrong tay thiếu niên này thật sự nắm giữ thứ thuốc thần kỳnhư vậy thì sao?
- Nếu như ngươi muốn mạng sống, chúng ta có thể giao dịch, dùng tình báo của ngươi trao đổi.
Đỗ Địch An xoay người trở lại ngồi xuống ghế, không sợ hãi nói.