← Quay lại trang sách

Chương 760 Điên Cuồng

Trong lòng nàng căng thẳng, sát ý trụ lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An, khí thế không yếu, nói:

- Ngươi muốn áp chế ta? Chỉ bằng ngươi? Tuy rằng ta không biết tình huống Helisha điện hạ là thế nào, thế nhưng nếu như ta đoán không lầm, nàng đã chết rồi chứ? Nàng bây giờ là một bộ hành thi, chỉ là không biết tại sao lại không công kích các ngươi.

- Câm miệng!!

Đỗ Địch An bỗng nhiên rống to, một cái tát lên trên mặt của nàng. Elinor nhất thời phát mộng, tuy rằng có giáp xác màu đen bao trùm gò má, không cảm thấy bao nhiêu đau đớn, nhưng không nghĩ tới lời nói này sẽ làm thiếu niên này tức giận, hơn nữa can đảm của người này làm cho nàng khó có thể tin, chính mình từ lúc nào bị người khác đánh mặt?!

- Nàng không chết! Nàng sẽ không chết!

Đỗ Địch An lộ rõ vẻ dữ tợn, thậm chí có một tia vặn vẹo, trong đôi mắt lập loè hàn quang khiếp người, nhìn thẳng vào hai mắt của nàng, tựa hồ muốn làm cho nàng khuất phục, đồng ý với lời của mình:

- Nàng không phải hành thi,đừng để ta nghe lại lời này, bằng không ta sẽ để ngươi sống không bằng chết!!

Elinor tức giận đến cơ thể hơi run rẩy, hoàn toàn không nghe lời nói của Đỗ Địch An, ngón tay của nàng nắm chặt lại buông ra, sau đó lại nắm chặt, tức giận trong lòng, cuối cùng vẫn cố nín lại, cũng không phải bởi vì thiếu niên này uy hiếp, mà là nếu như Helisha bên cạnh ra tay, lấy trạng thái hiện tại của nàng, sẽ bị đánh giết ngay lập tức! "Một tên tiện dân ngoại bích không thể so sánh với mạng của ta."

Trong lòng nàng tự an ủi mình, tiêu hóa tức giận.

Đỗ Địch An nhìn nàng im lặng không lên tiếng, đại não phẫn nộ cũng dần dần tỉnh lại, nghĩ đến lúc trước mất khống chế, trong lòng hơi sốt sắng, nhưng nhiều hơn chính là sát ý cùng phẫn nộ, hắn đã âm thầm quyết định, mặc kệ đợi lát nữa nàng có phối hợp bao nhiêu, cuối cùng cũng sẽ ngược đãi nàng đến chết!

Lúc này Noyes từ bên ngoài thần điện chạy tới, nhìn thấy Đỗ Địch An cưỡi trên thân Elinor, hắn sợ bắn lên, không nghĩ tới nữ nhân khủng bố này lại tỉnh lại, bất quá xem tình huống tựa hồ là bị Đỗ Địch An hạn chế, trong lòng hắn vừa mừng vừa sợ, cẩn thận từng li từng tí một tiến lên nói:

- Thiếu gia, đồ vật đã mang tới.

Hắn không nói thẳng là thuốc mê, lo lắng sẽ kích thích đến cô nàng quái vật này. Ánh mắt Đỗ Địch An chăm chú nhìn Elinor, sau đó nói với Noyes:

- Tiêm vào cho nàng.

Elinor nghe vậy cả kinh, biến sắc nói:

- Ngươi muốn làm gì, tiêm vào cái gì?!

Đỗ Địch An lạnh lùng nói:

- Một chút thuốc giảm đau mà thôi, để tâm tình ngươi không kích động như thế.

Elinor sẽ không tin tưởng chuyện hoang đường của hắn, trong lòng phẫn nộ cùng do dự, nếu như phản kháng, trước tiên không nói Helisha bên cạnh sẽ xuất thủ, riêng là thiếu niên này cũng có thể giết mình.

Nàng biết Đỗ Địch An lúc nãy nói không sai, chỉ cần dao găm trong tay của hắn hơi hơi rung động một chút đã có thể cắt đứt mạch máu trong cổ họng mình, một khi cắt đứt vị trí này, lấy năng lực tự lành của mình, sẽ mất máu mà chết trước khi vết thương khép lại!

Hơn nữa bên cạnh có Helisha nhìn chằm chằm, không hẳn có thể trị liệu đúng lúc, chắc chắn phải chết! Nàng cắn răng, quyết định chịu đựng.

Nàng cũng không biết, trong lúc nhất thời mình lùi bước do dự lại làm cho nàng vô cùng hối hận! Noyes thấy nàng không phản kháng, lập tức tìm một vị trí trên người nàng, tiêm thuốc mê vào.

Theo thuốc mê truyền vào, Elinor nhất thời cảm giác được vị trí bị tiêm vào dần dần mất đi tri giác. Nàng lập tức đây tuyệt đối không phải là thuốc giảm đau như lời Đỗ Địch An nói, mà là một loại độc dược nào đó làm cho nàng mất đi sức chiến đấu!

Bất quá, điểm này nàng đã sớm có dự liệu, lúc nàng lựa chọn chịu đựng cũng đã cân nhắc đến khả năng trở thành tù nhân! Mà đối với nàng mà nói trở thành tù nhân cũng không phải kết quả xấu nhất, đầu tiên, nàng có thể xác định đối phương sẽ không dễ dàng giết nàng, bằng không trực tiếp động thủ là được, vì vậy nên trong khoảng thời gian nàng trở thành tù nhân này sẽ có thật nhiều cơ hội để thoát thân, chỉ cần đối phương hơi sơ ý một lần, hoặc lộ ra một sơ hở là được!

Hơn nữa mặc dù nàng không cách nào thoát thân, vẫn bị giam giữ, nàng tin tưởng Hathaway biết nàng không trở lại, nhất định sẽ biết đáp án nàng muốn, sau đó sẽ đến ngoại bích chiến một trận với Helisha, thuận tiện cứu nàng ra.

Mặc kệ là điểm nào đều tốt hơn hiện tại vì phản kháng mà bị đánh gục tại chỗ. Đỗ Địch An thấy nàng nhận mệnh, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng nàng phản kháng có thể trực tiếp giết chết nàng, nhưng như vậy thực sự quá uổng phí, dù sao sống cũng có giá trị hơn chết!

Đương nhiên, cũng có người sống giá trị còn không bằng cọng lông chân của người đã chết. Tính toán thuốc mê đã có hiệu quả, Đỗ Địch An gọi Noyes mang dây thừng tới, trói chặt tứ chi của Elinor.

Elinor lạnh lùng nhìn Đỗ Địch An nói:

- Nếu như ngươi muốn hỏi ra cái gì từ miệng của ta, vậy thì mười phần sai.

- Từ trước tới giờ ta đối xử với tù binh vẫn rất khoan dung, ngươi trước tiên ngủ một giấc đi.

Đỗ Địch An mang một ống thuốc mê khác tới, tiêm vào trong cổ nàng, hiệu quả của thuốc mê rất nhanh theo mạch máu chảy vào trong óc của nàng.

Elinor cảm giác đầu óc cứng lại, ánh mắt dần dần mơ hồ. Nàng nhắm mắt lại, giả bộ hôn mê, cố gắng chống đối, nhưng dần dần bất tri bất giác mà ngủ thiếp đi. Đỗ Địch An gọi Noyes lại mang một ít thuốc mê tới, riêng phân lượng thuốc mê này cũng chưa chắc có thể đẩy ngã một Khai Hoang giả. Rất nhanh, lượng lớn thuốc mê được đưa vào thần điện, Đỗ Địch An tiêm vào mỗi vị trí trong thân thể nàng. Một lúc sau mang xiềng xích tới khóa chặt thân thể cùng tứ chi của nàng lên ghế, dưới tư thế bị trói như vậy, mặc dù nàng có sức mạnh Khai Hoang giả cũng rất khó hoàn toàn phát huy được. Noyes nhìn Đỗ Địch An làm xong những thứ này, hỏi:

- Thiếu gia, hiện tại giam giữ nàng sao?

- Giam giữ?

Đỗ Địch An lắc đầu một cái:

- Đi lấy binh khí của ta đến đây.

Noyes hơi run, lập tức biết Đỗ Địch An nói là kiện binh khí nào, lập tức chạy đi, sau một lát đã trở lại thần điện, trong tay cầm binh khí Đỗ Địch An rèn đúc ở khu thứ chín Hắc Ám Giáo Đình.

Đỗ Địch An cầm đại đao được rèn từ lưỡi dao Cát Liệt Giả, mặc dù lúc này đang trong trạng thái gập lại nhưng cũng cực kỳ dài.

Hắn nắm chặt chiến đao, nhắm vào nơi yếu nhất trên bụng nữ nhân này, đột nhiên chém xuống. Phốc một tiếng, một phần thân thể ma hóa bị chém đứt xuống, máu tươi trào ra.

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn đối phương, phát hiện nàng vẫn hôn mê bất tỉnh, biết đây hoàn toàn là hệu quả gây tê, lập tức nhắm vào một chân ma hóa thứ hai chém tới.

Một lát sau, tất cả quái chi trên thân thể Elinor đều bị chặt đứt, ngay cả hai tay cũng bị chém đứt, mà hai chân từ đầu gối trở xuống cũng bị Đỗ Địch An chặt đứt, chỉ còn dư lại một giáp xác màu đen bao trùm trên người. Đỗ Địch An chặt một vị trí liền vẩy bột phấn lên trên, cầm máu lại, để tránh khỏi nàng mất máu quá nhiều mà chết.

Mà thông qua năng lực nhìn xuyên thấu để quan sát nhịp tim đập của nàng, có thể nhìn thấy trạng thái tính mạng của nàng bất cứ lúc nào. Noyes nhìn tàn chi đẫm máu rải rác trên mặt đất đại điện, giống như nhân gian luyện ngục, trong lòng có cảm giác buồn nôn cùng với cảm giác khó chịu không tên.

Nơi này là thần điện a, địa phương thần thánh nhất, bây giờ lại giống như Địa ngục! Chờ chặt đứt tất cả vị trí có thể tạo thành công kích của kẻ này, Đỗ Địch An lau mồ hôi nóng trên trán, ném đao sang một bên, lấy chậu nước bên cạnh tới rửa sạch tay.

Hắn lệnh cho Noyes đi lấy một ít thuốc làm suy yếu tâm trí, những dược vật này thường được Hắc Ám Giáo Đình dùng, bây giờ toàn bộ Hắc Ám Giáo Đình đều ở trong tay hắn, bên trong những Thiên điện khác tất nhiên cũng có không ít loại thuốc khan hiếm cao cấp được luyện kim thuật sĩ năm sao cùng đại ma dược sư luyện chế ra, hiệu quả cực lớn, một số độc dược mãnh liệt trong đó, nếu như trực tiếp dùng thậm chí có thể độc chết Khai Hoang giả. Đương nhiên tiền đề là ma ngân của Khai Hoang giả này không có năng lực giải độc.