Chương 766 Người Người Bình Đẳng
Ta biết rồi, ta nhất định sẽ tận lực hoàn thành nhiệm vụ!
Gladly nói, nàng cũng không có cảm tình gì với nội bích, coi như chết một đám người thì nàng cũng sẽ không có chút đồng tình nào.
- Những chỗ màu hồng ở trên bản vẽ chính là ta đánh dấu, những địa điểm này là địa điểm nhất định phải đầu độc! Nếu như có người không đầu độc ở địa điểm đánh dấu, xử tử giống nhau!
Đỗ Địch An lạnh lùng nói:
- Mặt khác, ngươi phải đề phòng trong bọn họ có người sẽ nhân cơ hội lẻn vào nội bích an cư lạc nghiệp bên trong, nhất định phải nắm giữ nhược điểm của bọn họ!
- Vâng, thiếu gia.
Gladly gật đầu.
- Độc dược ta sẽ giao cho Noyes, ngươi tập kết nhân thủ xong lại đây lĩnh.
- Vâng.
Chờ sau khi Gladly rời đi, Đỗ Địch An đi tới một chỗ khác bên trong Thiên điện, trong này vốn là địa phương cất giữ kinh thư Giáo Đình, bây giờ những kinh thư này đã sớm bị chuyển đi, đặt các loại công cụ thí nghiệm, trở thành phòng luyện kim của Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An mang theo Helisha đi tới Thiên điện, để Noyes chờ chờ đợi ở bên ngoài, hắn đi tới trước một ngăn tủ, dùng chìa khóa được giấu trong ngăn kéo khác mở tủ, lấy ra một cái đầu lâu từ bên trong, chính là đầu lâu Thi Vương cắn Helisha bị thương!
Đỗ Địch An mang theo găng tay, mang đầu Thi Vương đi tới một vại nước đang sủi bọt, chậm rãi thả vào bên trong, rất nhanh đã chìm xuống dưới. Cùng lúc đó, nước trong vại nước chậm rãi biến sắc, từng tia chất lỏng màu đen tràn ra từ trong miệng Thi Vương, hòa vào trong nước, nhuộm đen màu nước.
Lần này lựa chọn bệnh độc, cũng không phải là độc dược mãnh liệt của những ma dược sư kia, mà là Thi độc! Mục đích của hắn không phải giết người, mà là gây ra hỗn loạn, dùng Thi Vương bệnh độc không thể nào thích hợp hơn. Chờ Gladly tập kết những người này đi tới thần thiện, Đỗ Địch An để Noyes giao Thi độc cho nàng, những Thi độc này đã được đựng vào trong túi nước, hắn dặn dò lại một lần nữa:
- Tất cả lấy cẩn thận làm đầu, ta chuẩn bị cho các ngươi một chút vàng, nếu như cần thì có thể thu mua những người khác thay các ngươi làm việc, nhưng nhớ kỹ không được tiết lộ chút nào.
- Ta biết rồi.
Gladly trịnh trọng nói. Chờ sau khi Gladly rời đi, Noyes quay sang Đỗ Địch An nói:
-Thiếu gia, chỉ dựa vào bọn họ, có thể đưa độc dược này tới mỗi thành phố sao, phòng thủ của những thành thị này hẳn phải rất nghiêm ngặt chứ?
Đỗ Địch An nói:
- Chỉ cần có tâm phạm pháp thì sẽ không dứt được chuyện xấu, những chuyện khác cũng không cần làm, chờ chết là được rồi.
Noyes yên lặng.
- Đầu độc vào trong giếng nước công cộng của người dân, chỉ cần có gan thì nhất định có thể làm được, rất nhiều người không làm, không phải không có năng lực mà là không có can đảm đó, sợ bị truy xét đến mình.
Đỗ Địch An nói. Noyes nghe xong gật gù, quả thực là như vậy.
- Chờ nội bích hỗn loạn, nhiệm vụ của quân bộ chính là ổn định hỗn loạn nội bích, sẽ không nhàn rỗi phân ra quá nhiều người đến quản chúng ta, thậm chí phạm vi hỗn loạn mở rộng, mặc dù là thú ma gia tộc cũng có thể sẽ bị Aristotle bệ hạ cưỡng chế điều động, trấn áp hỗn loạn.
Đỗ Địch An phân tích. Noyes hiểu được, Đỗ Địch An đây là lấy công làm thủ, trong lòng không khỏi bội phục, có thể tính toán nội bích đến như vậy, từ cổ chí kim phỏng chừng cũng chỉ có một người này.
- Thời loạn lạc ra kiêu hùng, nếu như không phải thời loạn lạc, ta sẽ tạo ra thời loạn lạc.
Con ngươi Đỗ Địch An nheo lại nói:
- Chúng ta nhất định phải nắm bắt cơ hội, trong khoảng thời gian này mau chóng tích trữ sức mạnh, ứng phó đại chiến sắp đến!
- Vâng, thiếu gia.
Đỗ Địch An tính toán thời gian, bây giờ cũng nên để dã nhân ngoại cảnh tiến vào bên trong nội bích, một nhóm lớn nhân lực tài nguyên nếu không dùng thực sự là lãng phí.
Bảo Kacheek gọi Richeliu tới đây, gọi cả Barry vào nữa.
Đỗ Địch An nói với Noyes. Noyes lĩnh mệnh rời đi. Mạch nước ngầm cấp tốc phun trào, những bình dân sinh sống ở khu buôn bán vẫn trải cuộc sống yên tĩnh như cũ, tiểu thư quý tộc cùng các thiếu gia uống trà buổi chiều, bình luận điểm tâm nhà ai ngon, tiểu thư nhà nào xinh đẹp. Chủ nông trường cũng cẩn trọng thúc giục thủ hạ nông nô của mình siêng năng trồng lương thực.
Bên trong mỏ khoáng của các quý tộc, giám công quất thợ mỏ, để bọn họ đại lực khai thác quặng... Một số đại phú thương cùng với tập đoàn tài chính ngửi được mùi nào đó, thì lại dùng quan hệ trong tối lặng lẽ hỏi thăm hướng đi của quân bộ cùng Giáo Đình, muốn biết một chút tin tức bên trong, cũng có thể nhờ vào đó thấy rõ thế cuộc ngoại bích bây giờ.
Nhưng không đợi nhữngngười này hỏi thăm được tin tức gì, từ Giáo Đình cùng quân bộ đã truyền ra hai tin tức làm cho cả ngoại bích sôi sùng sục. Quân bộ cùng Giáo Đình đồng thời ban phát thông cáo, quyết định thủ tiêu tất cả hộ tịch bần dân, khiến cho bần dân có thể trở thành phổ thông, nắm giữ quyền tự do, có thể không cần làm nô lệ, miễn trừ nô chinh, hơn nữa cũng được hưởng pháp luật Sở Thẩm Phán bảo vệ.
Tin tức này vừa ra, toàn bộ ngoại bích như bị lật tung lên. Trong đó kích động nhất không gì bằng chính là bần dân khu dân nghèo, đối với bọn họ mà nói, cải cách này của Giáo Đình cùng quân bộ quả thực trời làm chuyện tốt, hoàn toàn thay đổi cuộc sống của bọn họ, chuyện như vậy, trong mơ bọn họ cũng không dám nghĩ, nhưng lại chân thực phát sinh rồi!
Mà phản ứng kịch liệt nhất chính là quý tộc cùng bình dân khu buôn bán, tất cả đều phát ra thanh âm phản đối! Đối với quý tộc mà nói, nếu như thủ tiêu hộ tịch bần dân chính là mang ý nghĩa mất đi sức lao động giá rẻ, sau này bọn họ muốn thuê công nhân sẽ cần trả giá cao hơn!
Chuyện này với bọn họ mà nói chẳng khác gì vô duyên vô cớ tổn thất một khoản tiền tài lớn! Còn đối với bình dân mà nói, tương tự cũng là như vậy, bần dân biến thành bình dân, như vậy cơ hội công tác của bọn họ sẽ thiếu, cạnh tranh nhiều hơn, tương giá tiền công sẽ hạ thấp xuống, đây là không thể tránh được!
Hơn nữa bần dân tồn tại, từ xưa tới nay để bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có một chút cảm giác ưu việt, không cách nào chấp nhận được những bần dân tỏa ra mùi hôi thối dơ bẩn này lại có thể trở thành người giống mình! Khi tin tức thông qua báo chí được truyền ra ngoài, không lâu lắm đã có một đoàn người tới trước Giáo Đình cùng quân bộ, dạo phố thị chúng, giơ bố cáo, cực lực phản đối, tình cảnh hỗn loạn.
Khi Noyes truyền tin tức này lại cho Đỗ Địch An, hắn cũng không hề để ý, đưa ra chính sách thủ tiêu bần dân hộ tịch này cũng đã cân nhắc đến hai lực cản lớn, nói trắng ra, đây chính là muốn chống lại tất cả người dân ở ngoại bích!
Giốngnhư một lãnh đạo quốc gia muốn đưa ra chính sách khiến toàn dân phản đối! Dù sao, chín mươi lăm phần trăm của cải toàn bộ ngoại bích đều nắm giữ trong tay quý tộc cùng bình dân, mà những bần dân này ngoại trừ có thể miễn cưỡng lấp đầy bụng, hầu như không có tích trữ gì.
Dù sao bần dân vẫn luôn là sức lao động giá rẻ, thậm chí có người bị xem là nô lệ, có thể ăn no là tốt lắm rồi, căn bản không có khái niệm tiền lương. Một số quý tộc hắc tâm chuyên môn lừa bán bần dân làm cu li, cũng là sự tình phần lớn người đều biết, nhưng đều ngầm thừa nhận, bởi vì bên trong thế lực cao tầng cũng không có nhân vật bần dân, sẽ không có ai kêu oan cho một quần thể như vậy. Nhưng hiện tại, Đỗ Địch An làm. Hắn đương nhiên cũng sẽ không đối nghịch cùng quý tộc và bình dân, như vậy mặc dù hắn nắm giữ vũ lực nhiều hơn nữa, cũng không cách nào áp chế bạo loạn.
- Thiếu gia, cần ta phái người dẹp tan mấy người kia không?
Noyes cẩn thận từng li từng tí một hỏi. Đỗ Địch An xua tay:
- Không cần để ý tới, những người này chỉ là quân cờ bị phái tới, người sau lưng bọn họ chỉ chờ chúng ta làm vậy, khiến mâu thuẫn trở nên kịch liệt. Ngươi để Barry đưa ra tin tức, bảo ngày mai sẽ cho mọi người một bàn giao hợp lý, trước hết ngày hôm nay để cho bọn họ thích ứng chuyện này một chút.
Noyes không nhịn được nói:
- Vạn nhất ngày hôm nay thì có người gây sự thì sao?
- Trò đùa trẻ con, để Hắc Ám Giáo Đình đi giải quyết, đại náo, ngày hôm nay sẽ không còn xuất hiện.
Đỗ Địch An bình tĩnh nói. Noyes lĩnh hội, lập tức xoay người thối lui. Chờ sau khi hắn rời đi, Đỗ Địch An đề bút, chuẩn bị viết một bản thảo diễn thuyết, bản thảo có tên: Người người bình đẳng! Cùng lúc đó, ngoại giới bị chính sách bất ngờ làm cho huyên náo, nhốn nháo. Trong đó có một số tác giả văn học đứng dậy, công nhiên nâng đỡ chính sách này của Giáo Đình cùng quân bộ, nhưng vừa nói xong không lâu, pha lê trong nhà đã bị bình dân đập bể, còn bị các nhà xuất bản vẫn có quan hệ tốt ngừng hợp tác.