← Quay lại trang sách

Chương 765 Chế Tạo Loạn Lạc

Noyes giật mình, vội hỏi:

- Thiếu gia, chúng ta chuẩn bị khai chiến với nội bích khu sao? Nhưng là...

- Nhưng mà cái gì?

- Nhưng là, lúc trước người phụ nữ kia đã nói, quân bộ nội bích có thập đại quân thần, đều là Khai Hoang Giả.

Noyes đi theo sau Đỗ Địch An, đã biết Thú Liệp giả cũng không phải là điểm cuối sức mạnh, cũng biết người phụ nữ lúc trước kia chính là một tên Khai Hoang Giả

- Riêng chỉ là quân bộ đã có nhiều cường giả như vậy, hơn nữa Tu Đạo Viện có sáu người, cùng với cao thủ ẩn giấu, nếu như chúng ta khai chiến với bọn hắn chẳng phải là lấy trứng chọi đá?

Đỗ Địch An lắc đầu:

- Món nợ này không phải tính toán như thế.

Noyes sửng sốt.

- Xem bên ngoài, quân bộ nội bích có ba mươi vạn đại quân, có vô số tinh binh cường tướng, còn có mười vị Khai Hoang Giả cao thủ, thậm chí còn nhiều hơn, sức mạnh như vậy đủ để nghiền nát chúng ta.

Đỗ Địch An nói:

- Nhưng chiến tranh không phải dùng con số để đánh giá, chúng ta có thể lợi dụng số liệu được thống kê, nhưng cũng không thể chỉ xem số liệu!

- Đầu tiên, quân bộ sẽ không dễ dàng phái thập đại quân thần cùng với ba mươi vạn đại quân lại đây tấn công chúng ta, nguyên nhân vì sao?

Noyes ngẩn người, bỗng nhiên tỉnh ngộ lại:

- Ta biết rồi, quân bộ cũng có kẻ thù của mình, cần giữ lại binh lực để ứng phó, sẽ không dốc toàn bộ lực lượng.

- Đây là một trong số đó.

Đỗ Địch An nói:

- Thứ hai là chúng ta quá yếu! Nếu như có một người kêu gào khiêu khích Giáo Đình chúng ta, chúng ta sẽ phái tất cả mọi người tới thu thập hắn sao? Sẽ không, chỉ có thể phái sức mạnh tương ứng cao hơn hắn là được, đây không gọi là xem thường, mà là sử dụng tài nguyên hợp lý, không để lãng phí.

Bỗng nhiên Noyes tỉnh ngộ, trong lòng âm thầm bội phục, nghĩ thầm Đỗ Địch An có thể đi đến một bước này, xác thực hắn có chỗ hơn người.

- Huống hồ, chúng ta bên này có một đại nhân vật, quân bộ cùng Tu Đạo Viện đã biết rồi, phỏng chừng phải rất đau đầu mới đúng, kẻ địch chân chính chúng ta phải đối mặt chỉ có Long tộc.

Đỗ Địch An nói rằng.

- Đại nhân vật?

Noyes hiếu kỳ.

- Chính là Helisha.

Đỗ Địch An chỉ về phía Helisha đang tĩnh tọa ở một bên. Noyes vỗ đầu một cái, hắn đã quên thân phận nữ nhân thần bí dũng mãnh này.

- Quân bộ biết sự tồn tại của nàng, phỏng chừng lúc này đang đòi Long tộc một lời giải thích đây. Ta tin tưởng bọn hắn sẽ không tự mình đứng ra để gặm khúc xương cứng như chúng ta, chắc chắn trước tiên sẽ thông hội đàm, để Long tộc phái người tới đây thương nghị với chúng ta, dù sao tuy chúng ta yếu, nhưng có Helisha tọa trấn, cũng có tư cách đàm phán thương nghị với bọn hắn.

Đỗ Địch An tiếp tục nói.

Noyes bội phục:

- Ta biết rồi, thiếu gia.

- Như thế xem ra Khai Hoang Giả Tu Đạo Viện, Khai Hoang Giả quân bộ cùng đại quân có thể loại ra ngoài không cần lo lắng.

Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:

- Long tộc, chỉ cần Helisha ở đây thì sẽ không công nhiên cá chết lưới rách cùng chúng ta, nhưng hẳn sẽ gán cho chúng ta một tội danh, mạnh mẽ truy nã chúng ta, thậm chí là đánh giết! Vì vậy, việc duy nhất chúng ta cần làm bây giờ chính là phòng thủ, sau đó giết ngược lại!

- Vẫn là thiếu gia thông minh.

Noyes thở dài nói.

Đỗ Địch An nói:

- Có lúc thay đổi góc độ để cân nhắc, kẻ địch cũng có thể là bằng hữu, cũng có thể là đao trong tay chúng ta, cho nên nói chiến tranh ngoại trừ đấu vũ lực tài nguyên, còn phải đấu tâm, nói thí dụ như chúng ta chế tạo cho nội bích một chút hỗn loạn, để Long tộc cùng quân bộ không nhàn rỗi phân tâm đến quản sự tình ngoại bích chúng ta, cứ như vậy, những kẻ địch sắp đến này cũng có thể coi là bọt nước.

Noyes giật mình, có chút kích động, lại hơi ngạc nhiên, nói:

- Thiếu gia, chúng ta gây hỗn loạn cho nội bích? Có thể làm được sao?

- Muốn thì sẽ làm được.

Đỗ Địch An nói rằng:

- Ngươi đi gọi Ginny cùng Gladly tới đây, đồng thời bảo Kacheek đi Hắc Ám Giáo Đình gọi kiếm vương cùng Mắt Ưng lại đây.

Bây giờ Long tộc tham gia, hắn không thể không thực hiện kế hoạch sớm, lợi dụng kế sách kéo dài thời gian, hơn nữa còn có thể thuận thế tăng sức mạnh của mình lên, tích trữ nhiều hơn một chút!

- Vâng.

Noyes đáp một tiếng, nhanh chóng rời đi. Một lát sau, Noyes mang theo những người mà Đỗ Địch An điểm danh tới trình diện. Kiếm vương cùng Mắt Ưng sau khi tiến vào thần điện không nhịn được đánh giá bốn phía, trong lòng có cảm thấy chấn động cùng với một cảm giác khác thường.

Từng có lúc, thần điện này là địa phương bọn họ tha thiết ước mơ có thể xâm nhập, nhưng không nghĩ tới sẽ có một ngày bọn hắnđường đường chính chính đi vào từ cửa chính, cảm giác thực sự quái dị. Đỗ Địch An thấy tất cả đã đến đủ, hắn nói với kiếm vương cùng Mắt Ưng:

- Hai vị trưởng lão, ta nhớ tới ngoại bích chúng ta có bảng danh sách đẳng cấp phán xét phải không, ta hi vọng hai vị tìm cho ta 20 người đứng ở vị trí đầu, ta cần những người này thay ta đi nội bích làm một chuyện, người đồng ý tham gia, có thể thỏa mãn mỗi người một nguyện vọng, chỉ cần là trong phạm vi ta làm được.

Kiếm vương cùng Mắt Ưng ngây người, không nghĩ tới Đỗ Địch An khẩn cấp tìm bọn họ lại đây như vậy lại vì chuyện này, đi nội bích làm việc? Còn là hai mươi người cùng đi? Đi nội bích dễ như vậy sao? Hai người sửng sốt một lúc, muốn hỏi lại thôi.

- Ta biết rồi, nghị trưởng.

Mắt Ưng đáp lại trước tiên, hắn tương đối quen thuộc Đỗ Địch An, biết Đỗ Địch An không nói, hắn hỏi cũng vô dụng.

- Đi đi.

Đỗ Địch An phất tay:

- Cần phải tìm được trước bảy giờ tối nay.

- Vâng.

Kiếm vương cúi đầu lĩnh mệnh. Chờ sau khi hai người rời đi, Đỗ Địch An nói với Gladly:

- Nhiệm vụ lần này do ngươi dẫn đội, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm.

- Vâng, thiếu gia.

Gladly lĩnh mệnh đáp.

Đỗ Địch An quay sang Ginny nói:

- Nhiệm vụ của ngươi là đi ngoài Cự Bích một chuyến, đường lối đi ra ngoài cự bích trước ta thuê, phương hướng phía bên phải hai giờ đồng hồ, đi sâu khoảng năm mươi dặm, nơi đó có một con ma vật bị ta giam cầm, chính là dùng lao tù thép vôn-fram lúc trước ta rèn đúc để giam cầm, ngươi tới xem tình hình của nó, nếu như lao tù bị phá nói rõ con ma vật kia đã chạy mất, nếu như không thấy lao tù, hơn nửa nó còn ở phụ cận, sau khi tìm được lập tức trở về gặp ta.

Ginny hơi run, chợt nghĩ đến Đỗ Địch An đã từng dùng không ít vật liệu thép vôn-fram để rèn đúc một cái lao tù thật lớn, sắc mặt nàng thay đổi, lấy thể tích lao tù, ma vật bị giam cầm bên trong phải lớn cỡ nào?

- Ta biết rồi, thiếu gia.

Nàng hơi hơi do dự một chút, vẫn gật đầu đồng ý, nàng đã cảm nhận được, Đỗ Địch An không để cho nàng đi nội bích, hơn nửa lần này những người kia đi nội bích chấp hành nhiệm vụ là sự tình cực đoan tàn khốc, vì vậy không cho nàng tham gia. Sau khi Ginny rời đi, Đỗ Địch An gọi Noyes tới, giao bản vẽ lúc trước Ginny mang về cho Gladly, nói:

- Những bản vẽ này là bản đồ đường nước ngầm của mỗi thành thị nội bích, nhiệm vụ của ngươi chính là suất lĩnh những thích khách này lẻn vào mỗi thành phố bên trong nội bích, thả độc dược vào các nguồn nước, cần phải tạo ra tình huống hỗn loạn trên diện rộng.

Gladly cả kinh nói:

- Đầu đọc toàn bộ thành phố? Chẳng phải là...

- Đừng lo lắng, đầu độc tất cả địa điểm không có nghĩa là tất cả mọi người đều sẽ chết, nếu như tiêu diệt tất cả mọi người nội bích dễ dàng như vậy thì đã sớm có người làm như thế.

Đỗ Địch An nói.

Trong lòng Gladly bình tĩnh lại, thầm nghĩ trong lòng, coi như có người nghĩ đến cũng chưa chắc thật sự dám làm như thế!.