← Quay lại trang sách

Chương 769 Khởi Động

Barry, để kiến trúc sư lại đây, cải tạo thần điện lại một lần.

Đỉnh Uto, bên trong thần điện, Đỗ Địch An giao bản thiết kế mới cho Barry nói:

- Công trình này xếp vào hàng cơ mật tối cao, không thể tiết lộ ra ngoài, phương diện vật liệu lấy con đường ưu tiên nhất cung cấp, nhất định phải mau chóng kiến tạo xong.

Từ hôm qua sau khi Elinor lẻn vào, Đỗ Địch An nhận ra được chỗ sơ sẩy của thần điện, tuy rằng hắn bố trí các loại thiết bị phòng ngự cáp điện ở phía dưới thần điện, nhưng độ sâu không đủ, mà người chuyên hoạt động nằm vùng dưới mặt đất sẽ không dừng ở độ sâu hơn mười thước, cứ như vậy sẽ dẫn đến hệ thống điện lực không hề có tác dụng.

Barry tiếp nhận bản vẽ, lập tức nghĩ đến người đánh lén ngày hôm qua, trong lòng trầm trọng, lĩnh mệnh xoay người rời đi. Lúc này Noyes từ bên ngoài đi vào, nói với Đỗ Địch An:

- Thiếu gia, luyện kim thuật sư của hội nghị đã đến.

- Ừm.

Đỗ Địch An gật đầu:

- Quảng trường phía tây đã nối dây điện chưa?

- Đã nối xong rồi.

Noyes nói:

- Dựa theo phân phó của ngài, thiết bị bên trong thí nghiệm không thiếu gì cả, đều là thiết bị cấp bậc cao nhất hiện nay.

- Được, để bọn họ đi đi, giao những tài liệu này cho bọn họ để bọn họ mau chóng chế tác.

Đỗ Địch An rút ra một xấp tài liệu từ bên bàn đọc sách đưa cho hắn, đây là vật liệu lắp ráp cho các bộ phận của máy cảm biến sinh học mà hắn đã viết, hôm nay hắn chỉ cần chỉ dẫn là được, rất nhiều chuyện không cần hắn phải tự thân đi làm, như việc chế tạo linh kiện này giao cho những luyện kim thuật sĩ này là được, dù sao bọn họ cũng là nhân vật đã nghiên cứu khoa học kỹ thuật mấy chục năm, kinh nghiệm đầy mình, có một số phương diện thậm chí còn vượt xa hắn.

Để cho bọn họ tới làm trợ thủ của mình là không thể thích hợp hơn. Thậm chí hắn chuẩn bị, đem một ít thần thuật có thể đem ra được coi như nhiệm vụ, giao cho đám đại sư trong thần điện kia giúp đỡ chế tác. Noyes cầm tư liệu rời đi, Đỗ Địch An suy nghĩ thần thuật tiếp theo, bây giờ đại chiến đã sắp tới, hắn nhất định phải trong thời gian ngắn mau chóng chế tạo mấy thần thuật có trợ giúp lớn nhất:

- Vũ khí sinh hóa có bệnh độc thay thế, vũ khí của từng binh sĩ chỉ có thể dựa vào điện lực, binh khí phạm vi lớn có thể thay đổi thần hỏa pháo của Quân Bộ một chút là được, lấy thiết bị hiện nay còn chưa thể nào chế ra đạn đạo, riêng là kỹ thuật tinh luyện nguyên liệu cũng không quá khả quan...

Hắn suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn dừng lại suy nghĩ tiếp tục mở rộng thần thuật, binh khí nhiều không bằng binh khí chất lượng, thay vì chế ra một đống lớn còn không bằng phát triển đồ vật đang có trong tay đến mức tận cùng. Hắn lập tức viết, dựa theo tri thức bên trong siêu cấp chíp, vẽ một bản vẽ máy phát điện từ năng lượng mặt trời tỉ mỉ.

- Đợi lúc nào có thể chế ra vũ khí kích quang liền tốt...

Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, bất quá hắn biết điều này cũng chỉ có thể tưởng tượng, lấy công nghệ hiện nay ngay cả đạn đạo cũng không chế tác được chớ nói chi là vũ khí kích quang.

Chờ sau khi Noyes trở lại, Đỗ Địch An vừa vẽ bản thiết kế vừa hỏi:

- Tình huống Quân Bộ như thế nào, người khu dân nghèo có di chuyển đến khu bình dân hay không?

- Hồi bẩm thiếu gia, Quân Bộ sáng sớm đã gởi thư nói khu bình dân sắp không trụ được nữa, những người khu dân nghèo này sau khi được cho phép, hầu như tất cả đều đứng xếp hàng muốn di chuyển đến khu bình dân, Quân Bộ đang vì chuyện này phát sầu!

- Có gì để sầu.

Đỗ Địch An không phản đối, nói:

- Người khu bình dân chỉ cần đạt được điều kiện cũng có thể di chuyển đến khu buôn bán, không phải thừa ra địa phương sao?

Noyes cúi đầu nói:

- Thiếu gia ngài có chỗ không biết, sau khi bần dân di chuyển đến khu bình dân đã phát sinh không ít ma sát, Quân Bộ đã phái phần lớn binh lực tới giữ gìn trật tự cùng trấn áp, nhưng vẫn lực bất tòng tâm, nhân số thực sự quá nhiều.

- Richelieu không biết hạn định số lượng sao, mỗi ngày chỉ cho di chuyển ba vạn, hoặc là năm vạn người, Quân Bộ bọn họ có mười mấy vạn đại quân, chẳng lẽ chỉ là mấy vạn người còn trông giữ không được?

Đỗ Địch An nhíu mày nói. Noyes sững sờ, nhất thời vỗ mạnh đầu, nói:

- Vẫn là thiếu niên ngài thông minh, bất quá biện pháp đơn giản như vậy tại sao Richeliu đại nhân lại không nghĩ tới đây, thật kỳ quái.

- Hắn không phải là không muốn, mà là không dám.

Đỗ Địch An dùng lông ngỗng gõ gõ xuống bàn, nói:

- Nói cho hắn cứ làm thẳng tay, chỉ cần làm việc thỏa đáng, không vi phạm ý nguyện của ta là được, không cần bó tay bó chân.

- Ta biết rồi.

Noyes hiểu được. Lúc này Barry từ bên ngoài đi vào, nói

- Thiếu gia, học sinh Edward của ngài nói muốn gặp ngài thỉnh giáo một vấn đề.

Đỗ Địch An vừa nghe, suy nghĩ một chút đại khái đã đoán được người học sinh này muốn gì, nói:

- Để hắn đi tế tự điện hỏi đi, mặt khác nói cho hắn khoảng thời gian này hắn có thể tự do ra vào nơi đó.

- Vâng, thiếu gia.

Barry rời khỏi thần điện, đi ra bên ngoài.

Edward đã chờ đợi ngoài điện từ lâu lập tức lên chào đón, nói:

- Giáo Hoàng bệ hạ, lão sư bằng lòng gặp ta chứ?

Barry nói:

- Lão sư của ngươi nói rồi, cho ngươi đi tế tự phụ điện, theo ta được biết, nơi đó có một nhóm lớn nhân vật học thức phi phàm đang ở, vấn đề của có thể hỏi bọn họ, lão sư của ngươi còn nói để ngươi theo bọn họ cố gắng học một chút.

Edward ngẩn ra, chợt phản ứng lại, cung kính nói:

- Cảm tạ Giáo Hoàng bệ hạ.

- Đi đi.

Barry mỉm cười nói. Nửa giờ sau, Đỗ Địch An đã vẽ xong bản thiết kế máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, hắn chậm rãi nhẹ nhàng xoay người, toàn thân phát ra âm thanh xương cốt kèn kẹt. Hắn nhìn phía xa xa ngoài cửa sổ, nơi đó là phương hướng Thán Tức chi tường, Gladly hiện tại còn chưa trở lại, cũng không biết thế nào rồi.

Ánh mắt của hắn hơi chớp một cái, gọi Noyes tới nói:

- Theo ta đi ra ngoài, nhìn tình huống bên ngoài một chút.

- Vâng, thiếu gia.

Xe ngựa rất nhanh được chuẩn bị, Đỗ Địch An để Noyesđiều khiển xe ngựa rời khỏi núi Uto, dò xét chung quanh khu buôn bán.

Nội bích, đỉnh núi của Thánh Nữ Long tộc. Hathaway ngồi ngay ngắn tren vương tọa khác đầu rồng, ánh mắt lạnh lùng nhìn một người thanh niên trước mặt, nói:

- Elinor vẫn chưa về sao, nàng đi ngoại bích bao lâu rồi, tra xét một tên tiểu quỷ cần thời gian dài như vậy?!

Thanh niên kinh hoảng nói:

- Điện hạ tha mạng, việc này không liên quan đến tiểu nhân!

- Hừ!

Hathaway hừ lạnh một tiếng, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên một bóng người bước vào đại điện, chính là người trung niên mặt trắng, mặt của hắn nhợt nhạt giống như người chết, mang theo nụ cười yếu ớt, nhìn qua sẽ giật mình, hắn nhìn Hathaway nói:

- Điện hạ không cần hỏi, đến hiện tại Elinor còn không trở về, quá nửa là không về được nữa, điều này nói rõ người ở ngoại bích kia, tám phần mười chính là Helisha điện hạ!

Hathaway lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Làm sao tiên sinh biết?

- Elinor xếp thứ 12 trên thích khách bảng, mục đích của nàng lần này không phải giết người, chỉ là thăm dò tình huống một chút, lấy tài nghệ của nàng, mặc dù đối tượng là Helisha điện hạ, nhiều nhất năm tiếng là có thể đạt được mục đích của mình. Nàng không phải là kẻ ngốc, sẽ không vĩnh viễn ẩn núp chờ đợi, một sát thủ ưu tú sẽ biết chế tạo cơ hội cho mình mà không phải chỉ biết mai phục.

Người trung niên mặt trắng nói:

- Bây giờ đã qua hơn nửa ngày nàng còn không truyền tin tứcvề, cơ bản có thể xác định nàng đã chết rồi, coi như không chết, phỏng chừng cũng bị bắt trở thành tù binh.

Con ngươi Hathaway nheo lại, lóe lên hàn quang, khả năng này đương nhiên nàng cũng nghĩ tới, nhưng nguyên nhân chính là như vậy cho nên nàng mới phẫn nộ, nàng trầm giọng nói:

- Elinor biết nặng nhẹ, ta đã nói cho đối tượng có thể là Helisha, nàng sẽ không để mình bại lộ dễ dàng như vậy, cho dù không tra được tình huống cũng sẽ không bị tóm.