← Quay lại trang sách

Chương 782 Xâm Nhập

Tốc độ cực kì nhanh, thanh niên khôi ngô gần như không kịp phản ứng thân thể liền bị đẩy ngã xuống đất, đầu đập xuống mặt đất khiến bùn đất bắn lên, sau một khắc đau nhức từ phần gáy truyền đến.

Chờ thanh niên khôi ngô phục hồi tinh thần lại thì cổ đã bị cắn xé ra một khối huyết nhục. Không đợi Helisha gặm lần thứ hai thì bên cạnh truyền đến tiếng gầm giận dữ, chỉ thấy nữ nhân có phần lưng biến dị ra hắc tiên cực kì phẫn nộ, khống chế hắc tiên trên lưng đâm tớinhư những mũi tên nhọn màu đen, đâm về phía sau lưng Helisha.

Helisha trợn mắt nhe răng, nhảy lên khỏi người thanh niên khôi ngô, nhào tới nữ nhân này. Nữ nhân này khống chế hắc tiên quật lên người Helisha nhưng lại không tạo thành tổn thương gì, chỉ khiến y phục nàng bị đập nát mà thôi.

Helisha giống như dã thú trực tiếp nhào tới trước mặt nàng, đẩy nàng ngã xuống mặt đất, há mồm cắn lên mặt nàng, xé xuống một khối huyết nhục. Mấy người đang vây công Đỗ Địch An chú ý tới phía sau phát sinh biến hóa, trong lúc nhất thời phát mộng. Đỗ Địch An lợi dụng lúc trung niên nhân phân tâm, đột nhiên tăng tốc nhào tới, nhanh chóng ra tay.

Tay Đỗ Địch An đặt lên cánh tay cầm thương của trung niên nhân, gai nhọn nhô ra mạnh mẽ đâm vào mu bàn tay trung niên nhân, đau đớn khiến hắn phải kêu thảm một tiếng, bàn tay theo bản năng buông lỏng ra mấy phần muốn rút tay về, Đỗ Địch An thừa cơ hội dùng đầu gối cố định báng thương, giữ chặt mu bàn tay của hắn rồi xoay lên trên, phốc một tiếng, trường thương từ dưới đâm lên trên, xuyên qua cằm trung niên nhân.

Mấy người khác không ngờ trong chớp mắt lại tổn thất một người đồng bạn, vừa kinh vừa sợ nhanh chóng đánh tới Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An lập tức lùi về sau, né tránh khỏi vòng vây ba người. Helisha sau khi cắn chết nữ nhân hắc tiên liền lập tức bị ba người đang vây công Đỗ Địch An hấp dẫn, gầm nhẹ một tiếng rồi lao tới.

Một người trong đó không kịp chuẩn bị, bị Helisha ôm lấy từ phía sau, cắn vào cổ, nhất thời kêu thảm thiết, muốn trở tay phản kháng tránh thoát khỏi Helisha, nhưng răng nanh của Helisha hoàn toàn không kém ma vật, sau khi cắn vào chính là xé rách một khối huyết nhục. Một màn hung tàn này khiến hai người còn lại sinh lòng khiếp đảm, Đỗ Địch An thấy tốc độ xuất thủ của bọn bị chậm lại thì ngay lập tức nhào đến một người trong đó, chiến đấu với hắn.

Một người còn lại muốn tới giúp đỡ, nhưng lại nhìn thấy đồng bạn bên cạnh bị Helisha tươi sống cắn xé kêu thảm thiết thì không khỏi sợ đến sắc mặt tái nhợt, do dự không đến một giây, hắn lập tức xoay người chạy, xông vào trong kiến trúc.

Dưới tình huống một chọi một, Đỗ Địch An rất nhanh đã đánh giết người thanh niên này, lúc này ưu thế năng lực ma ngân của hắn được thể hiện ra, vừa có thể công kích, vừa có thể phòng ngự, hoàn toàn làm chủ trận đấu.

Đỗ Địch An nhìn thấy Helisha nằm trên thi thể cắn xé liền vội vàng tiến lên kéo nàng lại, lay động lục lạc khống chế nàng, sau đó mang theo nàng đi vào trong kiến trúc.

Thông qua nhiệt cảm thị giác, từ lâu hắn đã nhìn thấy thanh niên thấp bé chui vào trong kiến trúc cùng một người chạy trốn lúc trước, đều đang đi sâu xuống kiến trúc phía dưới. Mà công nhân dưới lòng đất lúc này cũng không ngừng đi xuống dưới, có vẻ như đã được cảnh báo. Ánh mắt Đỗ Địch An quét qua, rất nhanh đã tìm được một sàn nhà chưa đóng lại, phía dưới là cầu thang, phỏng chừng là người cuối cùng chạy trốn vội vàng quên đóng lại lối đi.

Hắn lập tức nắm tay Helisha đi dọc theo cầu thang xuống dưới, rất nhanh đã tới một chỗ đèn đuốc sáng sủa, nơi này đã là tầng tiếp theo, căn cứ nguồn nhiệt hắn nhìn thấy lúc trước, kiến trúc dưới lòng đất này tổng cộng có tám tầng, bất quá ở tầng thứ tám vì khoảng cách quá xa, nguồn nhiệt phi thường yếu ớt mơ hồ, thậm chí khó có thể nhìn rõ hình người, hắn cũng không thể xác định còn có tầng thứ chín hoặc là tầng sâu hơn hay không.

Tất cả lối đi ở tầng thứ nhất này đều có màu vàng đất, phối hợp ánh sáng ngọn đèn mờ nhạt khá giống mật thất. Hắn đi theo hàng hiên, đá văng cửa phòng dọc đường đi, trong những phòng này từ lâu đã không có ai.

Nội thất trong phòng khá giống với phòng giải phẫu hiện đại, có phòng trên giá chất đầy chai lọ kỳ quái, có chút chai lọ bên trong đựng bàn tay trẻ nhỏ, có lọ còn đựng đầu hài nhi vừa chào đời, con mắt cũng không mở, mí mắt bị ngâm gần như trong suốt.

Ngoại trừ tổ chức thân thể, Đỗ Địch An còn nhìn thấy rất nhiều tổ chức ma vật kỳ quái, có nhãn cầu to bằng nắm tay, cũng có tiểu trảo hổ con lông xù đáng yêu, nhìn qua giống như mật thất thí nghiệm của một số luyện kim thuật sĩ tà ác ở Ngoại Bích.

Đỗ Địch An đi tới cuối hành lang, nơi này có một cầu thang dẫn xuống tầng hai. Hắn đá văng cửa phòng dọc hành lang, một phòng trong đó tương tự với phòng giải phẫu, ở trên đài kim loại còn buộc một nữ nhân tóc tai bù xù, toàn thân không mặc gì, nhưng khiến cho người khác ngơ ngác chính là từ bả vai nàng đến bụng không thấy ngực đâu cả, máu thịt be bét, bên trên còn cắm vào mốt số ống màu đen thông tới một lọ thủy tinh chưa chất lỏng đỏ như máu bên cạnh. Đỗ Địch An nhìn ra khẽ nhíu mày, nữ nhân này quá nửa là bị phòng nghiên cứu ma vật bắt tới làm thí nghiệm.

Helisha ngửi được mùi máu tanh, mũi hơi co rúm, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn. Đỗ Địch An bẻ gãy mảnh gỗ trên cánh cửa, tiện tay vung một cái xuyên thủng đầu nữ nhân này, sau đó nắm tay Helisha xoay người rời đi.

Đối với nữ nhân này mà nói thì tử vong chính là kết quả tốt nhất, cho dù hắn có phóng thích nàng đi nữa, lấy thân thể đã bị thí nghiệm, hơn nửa cũng khó có thể tồn tại. Đỗ Địch An không xem những phòng khác nữa, bàn chân giẫm mạnh, oành một tiếng, mặt đất bị xuyên thủng, rơi xuống tầng ba dưới lòng đất.

Tầng ba dưới lòng đất này cũng có mấy nguồn nhiệt nhỏ yếu, tình huống có chút tương tự với người phụ nữ trên lầu kia, hai nguồn nhiệt trong đó có một lớn một nhỏ, lớn thì như con voi, nhỏ giống con chó con, hình dạng cũng không phải hình người, quá nửa là ma vật bị thí nghiệm.

Đỗ Địch An tiếp tục giậm chân xuyên thủng sàn nhà, rơi xuống tầng năm. Hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới, lúc này ở tầng thứ sáu cũng không thiếu người đang chuẩn bị lui lại, hành động vội vội vàng vàng. Hắn nhấc chân giẫm một cái, xuyên thủng mặt đất rơi xuống tầng sáu bên dưới. Một trung niên nhân khoác áo trắng đang vội vàng chạy, bị Đỗ Địch An đột nhiên rớt xuống trước mặt làm hắn sợ bắn lên, ngã nhào trên đất, sắc mặt trắng bệch. Đỗ Địch An nhìn lướt qua cách hắn ăn mặc, ngực có đeo thẻ công tác, bên trên viết tên cùng chức vị:

- Chủ quản bộ vệ sinh?

Hắn hơi nhíu mày, đi tới trước mặt trung niên nhân này, nói:

- Ngươi có chức vị gì, Tiến Sĩ?

Trung niên nhân nhìn Đỗ Địch An một chút, lại nhìn về phía Helisha bên cạnh, so với Đỗ Địch An, dáng dấp Helisha càng khiến người ta sợ hãi, trên mặt dính đầy máu tươi, hai tay cũng một mảng đỏ chót. Hắn nuốt yết hầu một cái, lắp bắp nói:

- Ta, ta chỉ là một người quản lý vệ sinh, ta cái gì cũng không biết...

- Không biết thì đi chết đi.

Đỗ Địch An một cước đá vào cằm của hắn, răng rắc một tiếng, sức mạnh từ mũi chân truyền đến nhất thời đá bay cằm của hắn ra khỏi khoang miêng, rớt ra ngoài. Đầu lưỡi trung niên nhân không có cằm che chắn liền buông thõng xuống, kéo dài tới ngực. Hắn nghiêng đầu chết ngay tại chỗ.