← Quay lại trang sách

Chương 787 Hắc Vật Dưới Lòng Đất

Kỹ thuật chế tạo băng đã đuộc phổ cập ở Ngoại Bích từ lâu, ở đây xuất hiện đống băng cũng không kỳ quái. Ánh mắt Đỗ Địch An rơi vào tủ kim loại, nhìn xuyên qua. Trong tủ là một bình kim loại có tạo hình kì lạ, to bằng ngón tay. Hắn tiến lên đấm một quyền vào tủ kim loại khiến cho tủ kim loại nứt ra, hắn đưa tay lấy một bình nhỏ từ bên trong tủ ra, vặn nắp, nhất thời một hương thơm kỳ dị bay ra, mùi giống hệt với thần tương mà hắn lấy được trong Long tộc. Hắn cúi đầu nhìn, trong bình là chất lỏng màu vàng óng ánh, chính là thần tương!

- Rất tốt!

Hắn xoay người nói với hai người bên cạnh Poland:

- Gói tất cả thần tương nơi này lại cho ta, cho các ngươi thời gian năm phút đồng hồ.

Sắc mặt hai người biến hóa, nhìn về phía Poland. Poland không nhịn được nói:

- Thần tương trong này là toàn bộ dự trữ của chúng ta một tháng này, ngươi muốn tất cả?

- Chẳng lẽ còn giữ lại cho các ngươi hay sao?

Đỗ Địch An quát lạnh:

- Động tác nhanh lên một chút, vượt quá một phút, ta liền lấy một tay của các ngươi!

Hai người sợ hãi mặt tái mét, không lo được Poland, vội vã tiến lên mở tủ. Bọn họ lấy ra một chuỗi chìa khoá từ trong ngăn kéo bên cạnh, lần theo con số trên chìa khoá lần lượt mở từng ngăn tủ ra, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Trong lúc hai người đang thu lấy thần tương thì Đỗ Địch An phân tán sự chú ý đến mặt đất bên trên, phòng bị tiếp viện sẽ đến bất cứ lúc nào. Rất nhanh, hai người đã lấy ra tất cả thần tương, đựng vào tràn đầy một cái túi to màu đen, Đỗ Địch An một giơ tay xách, ước lượng có khoảng bốn, năm trăm cân, hắn thuận miệng hỏi:

- Quá mấy phút?

Một người trung niên trong đó sắc mặt trắng bệch, run giọng đáp:

- Một, một phút...

- Được.

Đỗ Địch An giơ tay vạch một cái, phốc một tiếng, một ông lão tóc mai đã trứng đứng bên cạnh hắn bị cắt chụt cánh tay đến bả vai, máu tươi giàn giụa.

Poland không nghĩ tới Đỗ Địch An nói ra tay liền ra tay, không có chút do dự nào, thậm chí không hề giả bộ, giống như chỉ tùy tiện rút một cây cỏ dại, hắn vừa giận vừa sợ, nhiều hơn là sợ hãi, nói:

- Ngươi, ngươi coi thường sinh mệnh như vậy, thực sự là, thực sự là...

- Ngươi cảm thấy tàn nhẫn, ta có thể giúp hắn nối liền cánh tay, ngươi lấy một tay của mình để thay thế.

Đỗ Địch An liếc hắn một cái. Poland cứng lại, nhất thời mặt đỏ lên, tức giận run run. Ông lão ôm vết thương cụt tay, đau đớn khiến môi trắng bệch, sắp té xỉu. Đỗ Địch An không để ý đến, mang theo chiếc túi to lớn ra khỏi căn phòng này, vừa mới chuẩn bị rời đi, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu sắc bén tiếng từ lòng đất truyền đến, chói tay như kim loại va vào nhau. Ánh mắt của hắn hơi động, cúi đầu nhìn tới, lập tức nhìn thấy phương hướng phát ra tiếng động có một nguồn nhiệt yếu ớt.

Trong lòng hắn hơi kinh ngạc, nguồn nhiệt phản ứng này lúc trước hắn đã chú ý tới, nhưng nguồn nhiệt này có hình cầu, hắn suy đoán hẳn là con non trong trứng của ma vật nào đó, nhưng vị trí nguồn nhiệt lúc này lại không phải hình cầu, mà là hình dạng bất định, như một bãi bùn nhão.

Hắn hơi ngạc nhiên, đây là sinh vật gì, lại có thể tùy ý thay đổi hình thái thân thể? Bỗng nhiên hắn nghĩ đến nguồn nhiệt ở dưới tầng tám, dựa theo cảnh tượng mà hắn tập kích nhìn thấy, vị Tiến Sĩ này chính là công tác dưới tầng khác, nói cách khác nơi này càng sâu xa, làm thí nghiệm càng cao cấp hơn. Nghĩ tới đây hắn lập tức xoay người, dọc theo hàng hiên đi xuống dưới. Poland nhìn thấy Đỗ Địch Anđi xuống, không khỏi ngẩn ra, vội hỏi:

- Ngươi còn muốn đi xuống?

- Hiếm khi đi một chuyến này, không tham quan nhiều thì sao mà được?

Đỗ Địch An vừa nói vừa nhanh chóng đi xuống lầu, rất nhanh đã xuống tới tầng tám, sau đó đi thẳng tới gian phòng phát ra nguồn nhiệt. Poland vừa từ trên thang lầu đi xuống đã nhìn thấy phương hướng Đỗ Địch An di chuyển, sắc mặt không khỏi đại biến, vội vàng đuổi theo.

Đỗ Địch An chú ý tới vẻ mặt Poland phía sau, trong lòng càng thêm hiếu kỳ, hắn một cước đá tung cửa, nhìn tới nơi phát ra nguồn nhiệt. Nhất thời hắn sững sờ, căn phòng này là một phòng thí nghiệm, bên trong có rất nhiều ống nghiệm cùng với vật liệu thí nghiệm, nhưng ở trong phòng lại có một vại pha lê to lớn trong suốt, đường kính khoảng ba mét, cao hai mét.

Ở dưới đáy vại pha lê một màu đen kịt, một đoàn vật chất màu đen nhúc nhích ở bên trong, tựa hồ nghĩ muốn bò ra từ kẽ hở giữa đáy vại pha lê với mặt đất. Vật chất màu đen nhao nhoẹt tựa hồ có sinh mệnh, khi Đỗ Địch An đột nhiên đạp cửa tiến vào, trên thân nó nổi sóng, tần suất nhúc nhích càng nhanh hơn, đồng thời phát ra từng trận tiếng vang sắc bén, sau đó từ vị trí trung tâm của nó, từ từ nhô ra một hắc đoàn to như nắm tay, nhìn qua giống như là con mắt của nó, lặng lặng chăm chú nhìn Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An có cảm giác bị nhìn chăm chú, hơn nữa loại cảm giác nhìn chăm chú này cũng không thân mật, tràn ngập tà ác cùng với sát ý, giống như một con ác thú hung tàn ở trước mặt nhìn mình. Mắt hắn sáng lên, từ hoàn cảnh của nơi này đến xem, vật này hẳn là một loại vật thí nghiệm của phòng nghiên cứu ma vật, chỉ là hắn chưa từng gặp có ma vật hình thái như vậy, trên sách ma vật cũng không có ghi chép.

- Đây là cái gì?

Đỗ Địch An hỏi Poland đang đuổi theo phía sau.

Poland nhìn thấy vật chất màu đen bên trong vại pha lê, sắc mặt biến hóa, thấy Đỗ Địch An hỏi, trong miệng hắn phát khổ, không nghĩ tới cuối cùng vẫn bị thiếu niên này chú ý tới, bất quá để hắn có chút vui mừng chính là, từ phản ứng của thiếu niên này tựa hồ cũng không nhận ra vật ấy. Hắn lập tức nói:

- Đây là “Hắc Ngục”, vật thí nghiệm của chúng ta, bất quá là bán thành phẩm, còn chưa hoàn thành.

- Thật không?

Đỗ Địch An chú ý tới lúc hắn trả lời ánh mắt có hơi lóe lên, lời này hơn nửa không phải thật, hắn hơi híp mắt lại, nói:

- Vật này là sinh mệnh? Làm sao chế tác được? Công năngcủa nó là gì, mục đích chế tác của các ngươi là gì?

Hắn hỏi liên tiếp các vấn đề với tốc độ nhanh chóng, nói xong nhìn chằm chằm vào Poland.

Poland thay đổi sắc mặt, hắn có thể thuận miệng bịa ra một cái tên thì có thể, nhưng muốn bịa ra những chuyện khác, ít nhiều cũng cần chút thời gian để suy nghĩ. Hắn thấy ánh mắt Đỗ Địch An sáng quắc, phảng phất nhìn thẳng đến nơi sâu xa nhất trong nội tâm của hắn, nhất thời cảm thấy sốt sắng, hắn vốn không am hiểu nói dối, hiện tại càng thấy không biết nên bắt đầu nói từ đâu, do dự một chút, mới nói:

- Nó xem như là một loại sinh mệnh đi, chỉ là trí lực tương đối thấp, gần như dê bò bình thường, nó được chế tạo từ các vật liệu hỗn hợp của ma vật, quá trình cụ thể quá phức tạp, trong lúc nhất thời không nói hết.

- Mục đích chế tạo là gì?

Đỗ Địch An lập tức hỏi lại, không cho hắn thời gian suy nghĩ. Toàn thân Poland căng thẳng, cắn răng nói:

- Chủ yếu là dùng để thăm dò, năng lực cảm nhận của nó khá nhạy cảm, có thể dùng để thăm dò Hoang khu.

Đỗ Địch An cảm giác được nhịp tim của hắn tăng nhanh, hơi híp mắt lại, nói:

- Nói như vậy, lực công kích của nó cũng bạc nhược?

- Vâng, đúng thế.

Đỗ Địch An tiến lên một cước đá vào vại pha lê, vại pha lê nhìn như trong suốt, nhưng thực ra cực kỳ cứng rắn, cũng may hắn ra tay toàn lực, oành một tiếng, một cước đá ra một lỗ thủng, nhưng lại không mảnh thủy tinh vỡ tung tóe, trái lại giống như đá vào miếng sắt. Khi bàn chân Đỗ Địch An đá vào chưa kịp rút về, vật chất màu đen như cảm ứng được gì, trên thân có đồ vật bốc lên giống như bọt khí, duỗi ra từng xúc tu râu đen, quấn về phía chân Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An lập tức thu chân, xoay người trở lại bên người Poland, cướp lấy cánh tay bị cụt của ông lão đằng sau đang cầm, ném vào bên trong lỗ thủng của vại pha lê. Ông lão này ngẩn ngơ tại chỗ, hắn nhặt cánh tay cụt lên hi vọng tương lai có thể nối lại.

Cánh tay cụt rơi vào bên trong vại pha lê, vật chất màu đen lập tức phun trào, giống như là hài tử hưng phấn, phát sinh tiếng kêu chít chít, chất lỏng toàn thân dâng tới cánh tay cụt, rất mau bao trọn cánh tay. Xúc tu màu đen lập tức đâm vào bên trong cánh tay, sau một khắc, da dẻ bên ngoài cánh tay nhanh chóng khô héo, cánh tay vốn đã lão hóa nay càng quắt lại, màu da nhạt đi, xuất hiện vệt màu đen, nhìn giống như tay tử thi.

Con ngươi của Đỗ Địch An híp lại, hút sinh mệnh? Tình huống như vậy, hắn đã gặp ở đâu rồi.