Chương 788 Thì Ra Là Các Ngươi
Cái này gọi là lực công kích bạc nhược?
Đỗ Địch An nhìn Poland.
Poland hơi lúng túng, ho khan nói:
- Cái này, nó vẫn là bán thành phẩm, còn trong quá trình thí nghiệm, chúng ta cũng không biết cụ thể nó có năng lực gì, vì vậy chúng ta không nên tới gần cho an toàn.
Đỗ Địch An lười để ý đến hắn, trước nói dùng để thăm dò nhận biết, hiện tại lại nói là bán thành phẩm, hiển nhiên không có nửa câu nói thật, bất quá đối phương có ý định ẩn giấu, mặc dù hắn dùng thủ đoạn cưỡng bức cũng rất khó dò hỏi được tin tức.
Đột nhiên, trong đầu của hắn hiện lên một đoạn hình ảnh, lập tức ngây người, sau một khắc hắn quay đầu nhìn Poland trừng trừng, nói:
- Vật này tên gì, nơi này các ngươi còn có bao nhiêu?
Poland nhìn thấy vẻ mặt Đỗ Địch An bỗng nhiên biến hóa, trong lòng căng thẳng, cúi đầu nói:
- Cái này, nó gọi "Hắc ngục", phòng nghiên cứu chúng ta hiện nay chỉ có một con này, bên trong phân sở khác cũng có, nhưng đều là bán thành phẩm giống như này.
Đỗ Địch An híp mắt nói:
- Ngươi vẫn nói cái này là bán thành phẩm, thành phẩm là hình dáng gì, có năng lực gì?
Sắc mặt Poland hơi thay đổi, do dự một chút, nói:
- Thành phẩm hẳn là gần như như cái này, chỉ là thể tích lớn một chút, năng lực cũng giống như này, chỉ là được tăng cường rất nhiều.
Đỗ Địch An nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, xoay người nhìn vật thể màu đen nhúc nhích bên trong vại pha lê, trên cánh tay bỗng nhiên nổi lên bạch cốt giáp, chộp tới con “Hắc Ngục” này. Vật thể màu đen cảm ứng được Đỗ Địch An tiếp cận, bên ngoài niêm dịch nhô lên rất nhiều hạt tròn, giống như con mèo xù lông khi gặp nguy hiểm, nhưng sau một khắc lại hình thành xúc tu đâm tới cánh tay Đỗ Địch An.
Đột nhiên tốc độ Đỗ Địch An tăng lên, một quyền nện vào bên trong, sau đó nhanh chóng rút tay về trở về, lòng bàn tay nắm một đoàn niêm dịch màu đen, cảm xúc mềm mại trơn trợt. Hắn nhìn qua, bỗng nhiên lấy ra que diêm từ trong ngực, nhen lửa, ánh lửa sáng lên, nhiệt độ nóng bỏng khiến cho “Hắc Ngục” bên trong vại pha lê yên lặng lại, niêm dịch nhúc nhích bên ngoài cũng trở nên bằng phẳng giống như một tấm kính màu đen bóng loáng, không độn đậy chút nào.
Thấy vậy Đỗ Địch An càng thêm tin tưởng, đưa diêm lên đoàn niêm dịch màu đen trên tay, bùng một tiếng, đốm lửa mạnh mẽ bốc lên giống như niêm dịch bị đốt cháy. Đỗ Địch An lập tức nắm quyền dập tắt lửa, cảm giác nóng bỏng từ trên tay truyền đến. Hắn mở tay ra, nhìn thấy màu sắc niêm dịch màu đen trong tay thay đổi, ít đi rất nhiều, khá giống dầu mỡ. Hắn quay đầu nhìn Poland sắc mặt trở nên khó coi, nói:
- Hóa ra vật này là các ngươi tạo ra.
Vật này cực kì giống ma vật hình cầu màu đen mà hắn gặp khi tới chỗ hai con tiểu Cát Liệt Giả, hơn nữa vật này cũng có thể tùy ý thay đổi hình dạng, hơn nữa cũng e ngại hỏa diễm, ngoài ra đều không được ghi chép bên trong sách ma vật!
Nhiều điểm tương tự như vậy để hắn không thể không đồng nhất hai cái thành một, chỉ là thể tích của một con lớn hơn. Nếu như Poland không nói dối, vậy thì con mình gặp ở ngoài bích kia chính là thành phẩm của thứ trước mặt này!
Poland nhìn trong mắt Đỗ Địch An có hàn ý bức người, theo bản năng mà lùi về sau một bước, gượng cười nói:
- Cái, cái gì?
- Rốt cuộc mục đích các ngươi chế tạo thứ này là gì?
Đỗ Địch An nhấc tay nắm lấy cổ áo của hắn, kéo cả thân thể hắn lên:
- Tốt nhất ngươi nên thành thật, dám nói dối nửa lời, ta sẽ khiến ngươi hối hận cả đời!
Sắc mặt Poland khó coi, không nghĩ tới Đỗ Địch An lại biết được sự tình hắc ngục, từ biểu hiện ban nãy, hắn không cho là Đỗ Địch An vừa bắt đầu liền biết. Chẳng lẽ nói chỉ trong nháy mắt đã nhìn ra chỗ bất phàm của Hắc Ngục? Đây là nhãn lực gì, chẳng lẽ nói những kẻ chiến đấu điên cuồng này đều nhạy cảm như vậy? Hắn do dự bất định, suy đi nghĩ lạivẫn quyết định trước tiên khuất phục Đỗ Địch An bảo toàn chính mình. Đúng lúc hắn chuẩn bị mở miệng, Đỗ Địch Anbỗng nhiên híp mắt lại, thả lỏng tay, nói:
- Xem ra chúng ta nên đi, mang theo cả thứ này, nó ăn cái gì?
Poland mờ mịt không rõ, nhưng vẫn nói:
- Nó ăn thịt.
- Ngươi nghĩ biện pháp lấy vật này ra, trước tiên ta sẽ đi gặp bằng hữu của ngươi.
Đỗ Địch An đặt thần tương ở lại, nắm tay Helisha rời khỏi nơi này, nhưng dư quang trong mắt thủy chung vẫn chú ý tới Poland. Trong phạm vi thị giác của hắn, mặc dù không ở dưới này cũng có thể nhìn thấy rõ ràng nhất cử nhất động của Poland.
Với thể chất bạc nhược của hắn, cơ bản không thể chạy trốn từ trong tay mình. Vừa lên tới mặt đất Đỗ Địch Anđã nghe thấy tiếng gió gầm rú, ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy một con hắc điểu to lớn trong bóng đêm đang bay tới cực nhanh, hắc điểu dài bốn, năm mét cực kỳ dữ tợn, bên ngoài hắc dực mọc ra những chiếc gai sắc nhọn, nhìn qua tràn ngập sức mạnh.
Trên lưng hắc điểu có một thanh niên tóc màu đen đang ngồi, khuôn mặt lạnh lùng, màu da trắng nõn, hốc mắt hơi đậm, tròng mắt có vẻ đặc biệt thâm thúy mê người.
Đây là lần thứ nhất Đỗ Địch An nhìn thấy Khai Hoang giả có mái tóc màu đen. Những Khai Hoang giả hắn từng nhìn thấy đại đa số đều có mái tóc màu vàng, đây là tiêu chí của quý tộc. Trong những người bình thường, quý tộc thống trị bình dân, mà bên trong cường giả, số lượng cường giả mang dòng máu quý tộc cũng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
- Chỉ có thể dựa vào ngươi.
Đỗ Địch An quay đầu nhìn Helisha bên cạnh, trong mắt có một tia thở dài cùng ôn nhu, nhẹ giọng nói:
- Đợi lần này kết thúc, sau này những tiểu miêu tiểu cẩu này hãy để ta giải quyết.
Helisha im lặng không nói. Đỗ Địch An giơ tay nhẹ nhàng lay động lục lạc. Lục lạc vang lên leng keng, nghe được thanh âm này, trong ánh mắt hờ hững của Helisha nhất thời hiện ra vẻ dữ tợn khát máu, giống như dã thú thức tỉnh từ trong giấc ngủ mê, nàng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thanh niên tóc đen từ giữa bầu trời hạ xuống, gầm nhẹ một tiếng, lao tới đón đánh.
Thanh niên từ xa xa đã nhìn thấy hai người Đỗ Địch An cùng Helisha, vì Helisha mang khăn che mặt nên hắn vẫn chưa nhận ra, nhưng từ khí thế hai người tỏa ra, hắn có thể xác định hai người này chính là hung phạm tập kích phòng nghiên cứu ma vật, lập tức tăng tốc vọt tới, vừa muốn hạ xuống, còn chưa kịp mở miệng hỏi thân phận lai lịch của hai người đã bị Helisha lao tới dọa sợ. Bộ pháp của Helisha lộn xộn không hề có kỹ xảo gì cả, nhưng tốc độ lại nhanh đến kinh người, rất nhanh đã vọt tới trước mặt thanh niên. Thanh niên cả giận nói:
- Ngươi là người nào?!
Hống!
Helisha gầm nhẹ một tiếng, giương nanh múa vuốt đánh về phía hắn. Thanh niên tức giận, lật bàn tay, một cây trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn lay động đâm tới gáy Helisha.
Nhưng Helisha có chỗ khác biệt với Hành Thi bình thường, không va chạm chính diện với trường thương mà giơ tay vỗ một cái, hành đông này không giống không có kỹ xảo, trái lại giống như một thủ pháp chiến đấu.
Oành một tiếng, Helisha ấn trường thương trong tay thanh niên xuống đất, tiếp theo đạp vào báng thương, vọt tới trước mặt thanh niên, ngón tay đâm hướng vào gáy thanh niên. Thanh niên sợ hãi cả kinh, muốn rút thương lùi về sau, nhưng thử một chút liền cảm giác trường thương bị Helisha giẫm cực kì chặt, hắn chỉ có thể vứt bỏ thương lui về phía sau, bay lên giữa không trung.