← Quay lại trang sách

Chương 789 Trở Về

Đỗ Địch An nhìn thấy Helisha bỗng nhiên thay đổi phương thức chiến đấu liền ngẩn ra, nhất thời đôi mắt sáng lên, cảm thấy bất ngờ cùng kinh hỉ.

Bình thường thi hóa sẽ triệt để mất đi ý thức, chỉ còn lại bản năng ăn uống cùng công kích nguyên thủy, nhưng cách Helisha công kích lại hoàn toàn khác với Hành Thi phổ thông có thể làm được, có phải nói ý thức của nàng còn tồn tại, chỉ là không cách nào mở miệng, không thể biểu đạt ra ngoài? Nghĩ tới đây, trong lòng hắn kích động.

Lúc này thanh niên mượn ưu thế cánh, ở trênkhông trung thỉnh thoảng đáp xuống công kích Helisha, hai cánh giống như mọc ra từ trên vai hắn, gai nhọn trên cánh nối liền với nhau, uy lực cực lớn, nếu người thường bị cánh quấn lấy chắc chắn sẽ mất một lớp da thịt.

Helisha đứng trên mặt đất hống to, giống như 1 con sư tử gào thét liệp ưng. Đỗ Địch An hoàn toàn không lo lắng trận chiến đấu này, tâm tư của hắn đang để ý tới chuyện khác.

Hắn nghĩ tới Elinor sau khi thi hóa có biểu hiện hoàn toàn khác Helisha, nếu như nói thể chất người bị lây nhiễm khác nhau dẫn đến trạng thái sau khi lây nhiễm cũn không giống nhau, vậy thể chất Elinor cũng là Khai Hoang Giả, theo lý thuyết sau khi bị cảm hoá cũng phải là cấp bậc Thi Vương.

Nhưng biểu hiện của nàng chỉ là Hành Thi bình thường, mà Hành Thi có đôi mắt màu đen hắn từng gặp chỉ có Helisha, cùng với Thi Vương đã cảm hóa nàng! Nếu như nói điểm mấu chốt là Thi độc cảm hoá, như vậy Thi độc cảm hoá Elinor đến từ Helisha, cũng coi như là Thi Vương nhưng vẫn không tạo thành biến hóa tương đồng.

Hắn chỉ có thể nghĩ đến một khả năng, chính là điểm khác nhau lớn nhất giữa Elinor cùng Helisha—— huyết thống sức mạnh! Elinor chỉ là tộc nhân Long tộc phổ thông, cũng không thức tỉnh huyết thống sức mạnh, đây là điểm khác biệt lớn nhất với Helisha!

Nếu như là nguyên nhân này, như vậy thanh niên Thi Vương cảm hoá Helishakia hơn nửa là cường giả thú ma gia tộc mang huyết thống sức mạnh! Bất quá vẫn còn có khác một khả năng khác, chính là Khai Hoang Giả có xác suất nhất định cảm hoá thành Thi Vương, mà Helisha ngẫu nhiên trúng, còn Elinor thì không.

- Chuyện này, lát nữa phải hỏi lại Tiến Sĩ kia.

Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, lúc này chiến đấu phía trước bỗng nhiên xảy ra biến hóa, chỉ thấy Helisha gầm lên giận dữ, trên lưng đột nhiên nhô ra hai cái cánh thịt to lớn, giống như hai bàn tay chống đỡ trên mặt đất, đột nhiên phát lực nhảy lên không trung. Thanh niên ở giữa không trung nhìn thấy vậy con ngươi co rụt lại, ngơ ngác thất thanh:

- Long tộc?!

Helisha giống như mũi tên rời cung, trong chớp mắt đã tới trước mặt hắn, Long Dực cuộn lại, cả người giống như cơn lốc hóa thành một mũi nhọn xuyên về lồng ngực của hắn. Thanh niên vỗ cánh không tránh kịp, vội vàng căng hai cánh che trước ngực.

Oành một tiếng, hai người va chạm vào nhau, cánh của thanh niên bị xé rách ra một lỗ lớn, thân thể bay ngược về phía sau, từ giữa không trung rơi xuống đất. Đỗ Địch An hơi giật mình, hắn không hề phát ra mệnh lệnh, Helisha lại tự mình kích thích ra trạng thái ma ngân tiến hành chiến đấu, lẽ nào là gặp đối thủ khó, vì vậy bị kích thích ra sức mạnh ẩn giấu?

Trong khi hắn đang suy tư, thanh niên kia từ dưới đất bò dậy, bỗng nhiên trong lòng hơi động, nghĩ ra một chủ ý khác. Hắn giơ tay lay động lục lạc. Helisha nghe được âm thanh lục lạc, cơ thể hơi rung động một chút, sau đó yên tĩnh lại, quay đầu nhìn về phía Đỗ Địch An ở đằng sau, bên trong con ngươi đen tuyền mơ hồ lóe lên ánh sáng.

Thanh niên thấy Đỗ Địch An không thừa cơ truy giết, nhận thấy cơ hội tốt, vội vàng đập cánh, nhanh chóng bay sát mặt đất chạy trốn. Hắn biết phi hành ở trên không khó có thể so được với Khai Hoang Giả của Long tộc có ma ngân Ma Long giả, nhưng phi hành trên mặt đất mượn ưu thế địa lý, người kia không hẳn là đối thủ của hắn.

Helisha chậm rãi bay xuống, thu hồi cánh, khôi phục lại dáng vẻ trầm mặc trước đó, lẳng lặng đứng. Đỗ Địch An nhìn phương hướng thanh niên rời đi, thu hồi ánh mắt, xoay người trở lại phòng nghiên cứu trong lòng đất. Poland nghe thấy tiếng bước chân của hắn liền lập tức đứng tại chỗ không nhúc nhích, cười nói:

- Đã trở về?

- Vận khí bằng hữu của ngươi không tệ, trốn rất nhanh.

Đỗ Địch An thuận miệng nói một câu, sau đó đi tới ngăn kéo bên cạnh tiện tay lấy ra một cái chìa khóa bên trong, đồng thời nhàn nhạt nhìn Poland một chút. Poland nhìn thấy chìa khoá mình đã giấu kỹ lại bị Đỗ Địch An tìm được nhanh như vậy, nhất thời sắc mặt đỏ lên, cực kì khó coi.

Rõ ràng hắn đã nhìn thấy Đỗ Địch An đi lên mặt đất, hơn nữa từ động tĩnh bên ngoài truyền đến nói rõ Đỗ Địch An đang chiến đấu bên ngoài, làm sao có thể biết hắn làm điều mờ ám trong này?

Đỗ Địch An cầm chìa khóa, xoay người đi tới một căn phòng bên cạnh, nơi này giống như là một phòng thí nghiệm tư nhân, có giường, bàn học, cùng với đồ dùng sinh hoạt đơn giản. Hắn cầm chìa khóa mở một cái hòm trong phòng ra, chỉ thấy bên trong chất đầy tư liệu văn kiện. Hắn cầm lấy một cái nhìn qua, hơi nhíu mày, trong phần tư liệu này có phù hiệu cơ mật "A+". Hắn xoay người nhìn Poland đứng ngoài cửa, trong mắt lộ ra một tia trào phúng:

- Còn tưởng rằng ngươi trung thành với phòng nghiên cứu cỡ nào, hóa ra dục vọng không kém hơn ta chút nào, lại muốn lợi dụng việc ta tập kích phòng nghiên cứu để trộm cắp tài liệu cơ mật. Chẳng lẽ ngươi là nội tuyến của những thế lực khác cài vào phòng nghiên cứu? Hoặc là nói, bản thân ngươi là người của phòng nghiên cứu, đang tự mình bí mật nghiên cứu cái gì đó?

Đỗ Địch An vỗ xấp tư liệu trong tay nói:

- Ngươi để ở chỗ này không sợ những người khác tới đây sẽ nhìn thấy sao, ngươi tự tin bọn họ sẽ không lục lọi tủ của ngươi?"

Poland cúi đầu không nói gì, không thấy rõ vẻ mặt. Đỗ Địch An tiện tay thả xấp tư liệu xuống, ra ngoài nhấc lên cái túi to, nhìn sinh vật Hắc Ngục đang bị nhốt trong chiếc bình thủy tinh bị phong kín, hắn ôm bình thủy tinh vào ngực, sau đó quay sang Poland nói:

- Đi thôi.

Poland liếc mắt nhìn đống tư liệu đặt trên tủ của mình, sắc mặt do dự. Đỗ Địch An nhìn thấy hắn do dự, lạnh nhạt nói:

- Đừng nghĩ nữa, từ nay về sau ngươi là trợ lý của ta.

Poland choáng váng:

- Ngươi muốn ta làm việc cho ngươi?

- Không phải vậy thì ngươi đã sớm chết rồi.

Đỗ Địch An nói chuyện rất trực tiếp. Poland phản ứng lại, thầm cười khổ, yên lặng đi theo sau Đỗ Địch An.

Ra khỏi phòng nghiên cứu, Đỗ Địch An chỉ giữ lại một mình Poland, còn hai người kia thả đi. Hắn mang Poland dọc theo đường cũ trở về, trên đường nhìn thấy một tiệm may từ lâu đã không có người, vải vóc bên trong tiệm may nhuộm máu tươi chứng tỏ nơi này đã từng xảy ra tai nạn, hắn không để ý tới thay đổi một lần, sau đó tìm nước hoa trong túi của một người phụ nữ phun lên cơ thể ba người che giấu mùi, phòng ngừa phòng nghiên cứu ma vật lần theo mùi cơ thể tìm tới bọn họ.