Chương 791 Phản Phệ
Đương nhiên Đỗ Địch An sẽ không lựa chọn mạo hiểm lấy ra thần hóa ký sinh hồn trùng trong cơ thể mình, nhưng trong tay hắn còn có hai con ký sinh hồn trùng của Cát Liệt Giả, có thể dùng hai con ký sinh hồn trùng để chế tác thú ma khí, lại lấy một giọt máu tươi thần hóa ma ngân là được!
Chỉ lấy một giọt máu tươi ma ngân gần như không có nguy hiểm gì, hơn nữa mượn thần hóa gen bên trong giọt máu tươi, chẳng những có thể giúp hắn và thú ma khí duy trì một thể, còn có thể chậm rãi đồng hóa phẩm chất thú ma khí.
Dù sao hắn chính là thần hóa ma ngân Cát Liệt Giả, khác biệt rất lớn với ma ngân Cát Liệt Giả phổ thông. Thế nhưng dựa theo lời Helisha đã nói với hắn, thời gian lâu dài thú ma khí sẽ chậm rãi đồng hóa cùng thân thể, mặc dù lần này dùng Cát Liệt Giả ma ngân chế tác thú ma khí, dùng đủ lâu cũng sẽ từ từ lột xác thành thần hóa Cát Liệt Giả thú ma khí!
- Nếu phương pháp kia có thể thành, cứ làm như thế đi.
Đỗ Địch An nói:
- Thời gian lấy ra ma ngân chiếm thời gian rất lớn trong quá trình chế tạo thú ma khí, hiện tại không cần lấy ra ma ngân, trong vòng nửa tháng đủ cho ngươi chế ra thú ma khí.
Poland khẽ cười khổ, nói:
- Nếu như vậy, ta không ăn không ngủ miễn cưỡng có thể làm được.
Đỗ Địch An không để ý đến hắn kêu khổ, có hắn hiệp trợ cộng thêm luyện kim thuật sĩ ngũ tinh làm việc vặt cho hắn, nửa tháng là đủ rồi. Hắn vẫy tay với Poland nói:
- Lập danh sách vật liệu cần thiết, ta gọi người đi sắp xếp.
Poland thở dài, lê bước thân thể mệt mỏi tới trước bàn đọc sách của Đỗ Địch An, cầm lấy bút, cúi người xuống, suy tư một chút rồi viết lên. Một lát sau, đợi Poland viết xong Đỗ Địch An cầm tờ giấy lên đọc một lần, tuy rằng hắn cũng không nhìn ra có gì đặc biệt, nhưng ít ra có thể ra vẻ hiểu biết một chút, đồng thời từ trên vật liệu chế tạo cũng có thể ít nhiều nhìn ra bí mật chế tác thú ma khí. Sau khi xem xong, hắn giao tờ giấy cho Noyes ở một bên:
- Đi đặt mua.
- Vâng, thiếu gia.
Noyes cung kính gật đầu, lĩnh tờ giấy xoay người lui ra. Chờ sau khi hắn rời đi, Đỗ Địch An quay sang Poland nói:
- Lúc trước thời gian cấp bách, vẫn chưa hỏi qua ngươi, ta nhớ tới ngươi nói hơn 200 năm trước sớm đã phát hiện tác dụng của thần tương, là nhìn thấy có người ăn nhầm linh hồn kết tinh, do đó thân thể băng hóa, đúng không?
Poland cúi đầu nói:
- Vâng.
- Loại băng hóa bộ phận thân thể này xem như là thi hóa sao?
Đỗ Địch An chăm chú nhìn hắn. Poland khẽ lắc đầu:
- Khác với thi hóa, sau khi thi hoá thì các tổ chức trong cơ thể sẽ ngưng đông, nhưng băng hóa thân thể sẽ từ từ mất đi tổ chức huyết nhục, chuyển hóa thành một loại tổ chức hàn băng đặc thù, loại hàn băng này không giống với nước đông thành băng.
Nói tới chỗ này, hắn dừng một chút, cau mày, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hình dung có chút khó, ngươi hẳn phải biết, nước đông lại thành băng là không có sự sống, sau khi hòa tan lại là nước, nhưng loại tổ chức băng hóa này lại không giống, nó sẽ không bị hòa tan, hơn nữa còn có sinh mệnh.
- Có sinh mệnh?
Đỗ Địch An nhìn hắn:
- Làm sao để biết?
Poland cười khổ đáp:
- Vấn đề này hơi khó hiểu, ta cũng không biết nên làm sao giải thích cụ thể cho ngươi dễ hình dung.
- Năng lực biểu đạt của ngươi rất kém.
Đỗ Địch An bình luận, nhưng trong lòng âm thầm suy tư, tay trái mình băng hóa quả thực giống như lời hắn nói, mặc kệ nhiệt độ cao thế nào cũng sẽ không bị hòa tan, nhưng lại mang đến ấm áp.
- Loại băng hóa thân thể này có thể trị liệu không?
Đỗ Địch An hỏi lại lần nữa. Poland lắc đầu:
- Tạm thời còn không tìm được biện pháp trị liệu.
- Người hơn 200 năm trước bị băng hóa có kết cục gì?
Đỗ Địch An híp mắt nói. Poland hơi thay đổi sắc mặt, khẽ lắc đầu:
- Không biết.
Đỗ Địch An chú ý tới sắc mặt của hắn biến hóa, trong mắt loé lên một tia hàn quang, nói:
- Chuyện đến nước này ngươi còn muốn nói dối ta sao?
Sắc mặt Poland khó coi, cúi đầu không nói.
- Thật sự không nói?
Đỗ Địch An áp sát lại nhìn hắn. Poland cúi đầu lặng lẽ.
- Đừng quên người nhà của ngươi còn ở trong tay ta.
Đỗ Địch An lạnh giọng nhắc nhở hắn. Sắc mặt Poland biến hóa, hay tay nắm chặt, cúi đầu không hé răng. Đỗ Địch Anhơi nhíu mày, không nghĩ tới ép như vậy hắn cũng không nói, trong lòng có loại dự cảm không ổn, chẳng lẽ nói chuyện này có bí bật rất lớn? Hắn suy tư nửa ngày nhưng không có lời giải đáp, lại nhìn Poland một chút, không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, ngược lại sẽ bại lộ mình không hề bắt cóc người thân của hắn, hắn chuyển sang vấn đề khác, nói:
- Các ngươi làm nghiên cứu tại sao không tự mình sử dụng ma ngân tăng cường thể chất? Nếu như vậy, chí ít tư duy sẽ càng thêm nhanh nhẹn, tuổi thọ cũng kéo dài hơn chứ?
Đây là điểm mà hắn cảm thấy kỳ quái, từ đầu đến cuối trong lòng hắn đều cảm thấy nhập ma ngân vào trong thân thể tựa hồ không chỉ mang đến sức mạnh!
Đặc biệt là nhìn thấy con sâu nhỏ vặn vẹo chui vào trong cơ thể hình thành dấu ấn ma ngân thì càng có cảm giác kỳ quái không tên, vừa sợ hãi, cũng là một loại cảm giác mất mát không nói ra được, giống như bị mất đồ vật gì đó cực kì trọng yếu.
Poland thấy Đỗ Địch An không tiếp tục truy hỏi, nắm đấm mới thoáng buông ra, hắn chỉ lo Đỗ Địch An thật sự sẽ chém giết người nhà hắn, lấy cái chết áp bách, như vậy thì hắn sẽ thống khổ đến phát rồ, bất quá tuy rằng trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vấn đề này của Đỗ Địch An lại khiến cho hắn cảm thấy khó khăn, trong lòng âm thầm kêu khổ không ngừng, cảm giác mỗi cái vấn đề của thiếu niên này đều xảo quyệt sắc bén, chạm tới cấm kỵ đáy lòng hắn.
- Chúng ta làm nghiên cứu, có sức mạnh cũng vô dụng.
Poland cúi đầu nói.
- Sức mạnh đối với người nào cũng hữu dụng, lẽ nào các ngươi không khát vọng trường thọ?
Đỗ Địch An nhìn hắn:
- Một bác sĩ nếu như không sử dụng thuốc của mình, không chấp nhận tự trị liệu cho mình chỉ có một nguyên nhân, chính là sử dụng vào sẽ chết, tình huống sau khi trị liệu sẽ càng kém đi.
Sắc mặt Poland hơi chút thay đổi, trên mặt mồ hôi lạnh chảy ra, hắn cúi đầu càng thấp hơn, hắn khó có thể tưởng tượng chính mình sẽ ở bị một thiếu niên không tới hai mươi tuổi trước mặt hỏi đến không thể chống đỡ được. Trong đại điện rơi vào yên tĩnh, Poland chỉ thoáng nghe được tiếng thở dốc ồ ồ của chính mình, cố bình tĩnh lại, nhưng tim đập càng nhanh hơn, chỉ có thể nhẹ nhàng hít không khí vào phổ khiếnhơi thở của mình không rõ ràng như vậy.
- Nói đi, tại sao?
Đỗ Địch An nhìn thẳng hắn. Poland cắn chặt môi, quá nửa ngày mới thở dài, ngẩng đầu lên giống như bóng cao su bị xì hơi, trên mặt tràn ngập mệt mỏi nói:
- Ngươi thực sự là một quái vật, ngươi bắt cóc ta không phải là muốn ta chế tác thú ma khí giúp ngươi sao, tại sao còn có tâm tư chú ý tới những thứ này?
- Ngươi trả lời vấn đề của ta là được.
Đỗ Địch An nói rằng. Poland cười khổ một tiếng, than thở:
- Kỳ thực cũng không có gì, hiện tại ta cũng không thể quay về, nói thì nói đi, phạm vào lệnh cấm ta cũng nhận.
Hắn hơi dừng lại một chút, thấp giọng nói:
- Kỳ thực đây là quy định của phòng nghiên cứu, còn nguyên nhân đại khái là vì hiệu quả mà ma ngân mang đến cũng không phải như các ngươi tưởng tượng. Xác thực mượn ma ngân tăng cường thể chất có thể làm cho tư duy càng nhanh nhẹn, có năng lực phi phàm, nhưng nó cũng không thể khiến người ta trường thọ.
Khóe miệng hắn lộ ra nụ cười cay đắng nói:
- Thực nhập ma ngân vào trong người, tuổi thọ không hơn được người bình thường bao nhiều, mà một khi chết già ma ngân sẽ phản phệ chủ nhân, ta tin tưởng ngươi xem qua hình ảnh kia tuyệt đối sẽ hối hận.
Con ngươi Đỗ Địch An thu nhỏ lại, ma ngân phản phệ?
- Ta xem qua rất nhiều trường hợp tử vong, tại sao chưa từng thấy ma ngân phản phệ như ngươi nói?
Hắn lập tức hỏi. Poland trào phúng nhìn hắn nói:
- Ta nói chính là chết già, ngươi thấy qua Thú Liệp giả chết già chưa? Chưa chứ gì, nếu như ngươi đã thấy qua thì sẽ không hỏi như thế, chiến đấu mà chết người, ma ngân cũng sẽ chết đi, nhưng người già yếu mà chết, ma ngân trong cơ thể sẽ không chết đi như thế, ngược lại sẽ phản phệ chủ nhân, cướp đoạt sinh mệnh cuối cùng của chủ nhân, nhờ vào đó tồn tại.
Đỗ Địch An choáng váng. Bỗng nhiên cảm giác lạnh toàn thân, da đầu tê dại, toàn thân nổi da gà, trái tim hắn run rẩy, trong giây lát mới nhớ ma ngân bên trong bộ ngực mình bao bọc một ký sinh hồn trùng còn sống! Vật này lúc chủ nhân sắp chết sẽ phản công?
- Cũng chỉ có một nguyên nhân này thôi sao?
Sắc mặt Đỗ Địch An biến đổi bất định, nhìn Poland chăm chú.