Chương 792 Thần Quốc?
Tuy rằng Poland nói ma ngân phản phệ khiến trong lòng Đỗ Địch An kiêng kỵ, nhưng hắn cảm thấy chỉ điểm này thôi hẳn là không đủ để những Tiến Sĩ bọn họ bỏ qua sức mạnh khổng lồ mà ma ngân mang đến, dù sao theo lời giải thích của Poland, già yếu mà chết sẽ bị ma ngân phản phệ, nhưng chết trận thì không, như vậy muốn không bị ma ngân phản phệ, chỉ cần ở lúc già yếu sắp chết tự sát là được.
Poland nhìn ánh mắt sắng quắc của Đỗ Địch An, thở dài đáp:
- Không sai, đây chỉ là một nguyên nhân trong đó, ngoài ra còn có hai nguyên nhân, một là phòng nghiên cứu ma vật chúng ta có lệnh cấm, cấm chỉ tất cả nhân viên tham dự thí nghiệm tự ý sử dụng vật phẩm thí nghiệm, một khi vi phạm lập tức xử tử, đã từng có người đang trong lúc nghiên cứu, bị sức mạnh ma ngân hấp dẫn, tự truyền cho mình một Truyền kỳ ký sinh hồn trùng, kết quả gặp phải toàn bích truy nã, rơi vào kết cục chết thảm.
- Lệnh cấm?
Đỗ Địch An híp mắt, cái này quả thật hắn không nghĩ tới, phòng nghiên cứu lại cấm bọn họ thực nhập ma ngân, xem vẻ mặt của Poland hẳn là không phải nói dối, hơn nữa nói dối như vậy rất dễ dàng có thể nghiệm chứng thật giả, hẳn là không cần phải nói dối.
- Điểm thứ hai có quan hệ với kỷ thần thoại.
Poland tiếp tục nói:
- Trong thần thoại, nữ Chiến Thần bảo vệ trật tự thế giới mang đến hòa bình, nhưng tà ma xâm lấn, nguồn gốc ma ngân là lấy từ trên thân thể tà ma, là dấu ấn không rõ, sẽ mang đến tai họa cho mình và người bên cạnh. Tuy rằng nó có thể mang đến sức mạnh khổng lồ, nhưng cũng là ma quỷ giáng lâm giường ấm, vì vậy nếu như không phải tất yếu, người bình thường sẽ không dễ dàng thực nhập ma ngân, dù sao đây cũng là sức mạnh của ma quỷ.
Đỗ Địch An hơi run, không nghĩ tới nguyên nhân thứ hai lại dính đến thần thoại tín ngưỡng, bất quá, thần thoại Poland nói khiến hắn hơi kỳ quái, cực kì xa lạ, tuy rằng hắn không tính là đọc nhiều sách vở, nhưng cũng hiểu biết một chút đối với thần thoại các quốc gia trên thế giới, nhưng chưa từng nghe nói trong thần thoại quốc gia nào giống như lời Poland.
Chẳng lẽ là chuyện thần thoại xưa sau tai nạn mới khai sáng? Hắn cảm giác mình nên xem lại một số thư tịch có liên quan. Trước đây hắn cũng đi tìm, nhưng khi đó thân phận thấp kém, có thể vào trong thư viện xem thư tịch có hạn, tuy rằng địa vị sau đó cao, nhưng chuyện cần làm cũngnhiều hơn, dần dần quên mất chuyện này.
- Trên kỷ thần thoại...
Đỗ Địch An tự lẩm bẩm một tiếng, đột nhiên trong lòng chấn động, nhìn về phía Poland:
- Thế kỷ trước không phải bị hủy diệt sao, tất cả tư liệu đều không còn, làm sao còn tồn tại kỷ thần thoại?
Poland nói:
- Tuy rằng bởi vì Đại Tai Biến nên rất nhiều tri thức trên thế kỷ kỳ đều thất truyền, nhưng thần thoại được khắc vào bia đá, có người nói là người đầu tiên nhận chức bích chủ mang nó về thần thoại đã tàn khuyết không đầy đủ.
Đỗ Địch An nhíu mày:
- Người đầu tiên nhận chức bích chủ có thể từ vơ vét đồ vật từ biển?
Poland gật đầu, nói:
- Người đầu tiên nhận chức bích chủ được thần quốc ban ân, có sức mạnh siêu phàm, vơ vét đồ vật từ trong biển rộng chỉ là chút lòng thành.
- Thần quốc ban ân?
Đỗ Địch An lại nghe được một từ xa lạ, hơn nữa không phải từ để hình dung, trong lòng đập mạnh một cái, nói:
- Thần quốc?
Poland thấy Đỗ Địch An giật mình, trong lòng hơi kinh ngạc, lập tức cảm thấy một tia kỳ quái, đây cũng không coi là bí mật gì ở Nội Bích cả, chí ít đối với Khai Hoang Giả mà nói cũng không xa lạ, nhưng xem dáng vẻ của Đỗ Địch An tựa hồ hoàn toàn không biết, trong lòng hắn suy tư một chút, nói:
- Thần quốc là quốc gia của chúng thần, truyền thuyết là thiên đường do Chiến Thần bộ tộc khai sáng, bên trong hòa bình không có chiến tranh, không có ôn dịch cùng tai họa, tất cả ma vật cũng không dám xâm phạm.
Đỗ Địch An nghe vậy mồ hôi lạnh tràn ra, nhìn chằm chằm con mắt của hắn, nói:
- Ngươi nói là thần thoại hư cấu, hay là thực sự có việc này? Thần quốc ở đâu?
- Ở ngoài Cự Bích, rất xa xôi.
Trong mắt Poland lộ ra một tia ngóng chờ, nói:
- Dựa theo lời bệ hạ đã nói, sinh hoạt nơi đó tuyệt nhiên không giống chúng ta nơi này, mọi người ở chung hòa thuận, không lo ăn uống, không cần tự mình ra đồng trồng, hơn nữa khoáng sản ở nơi đó phong phú, có thể tùy ý thấy được vàng, bệ hạ còn nói, ở nơi đó có thể khiến con người ta sống mãi...
Hắn nói giống như si mê, hồn nhiên không chú ý tới sắc mặt Đỗ Địch An trở nên cực kỳ khó coi, đợi Poland nói xong Đỗ Địch An đã khống chế lại tâm tình của mình, khôi phục vẻ mặt vốn có, chỉ là tâm tình phức tạp, không biết nên cao hứng hay là khổ não, hắn không nghĩ tới ngoại trừ Cự Bích này lại còn có nơi nhân loại tụ tập giống như "Thần quốc", hắn vốn tưởng rằng lật đổ Nội Bích đã có thể thống trị tất cả nhân loại may mắn còn sống sót, nhưng bây giờ lại chỉ là một phần.
- Ngươi nói thần quốc rất xa, làm sao bệ hạ biết có thần quốc, hắn đã đi qua đó?
Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn Poland. Poland cười nhạt một tiếng, nói:
- Bệ hạ đương nhiên đã đi qua, hơn nữa đi qua rất nhiều lần, cũng chỉ có bệ hạ mới có thể tùy ý đi tới.
- Hắn đi như thế nào?
Đỗ Địch An theo dõi hắn, càng xa Cự Bích thì ma vật càng mạnh, đặc biệt là nơi sâu xa trong Hoang khu, Truyền kỳ ma vật cũng sẽ bị đánh giết, đồ vật khủng bố du đãng, chẳng lẽ nói lực lượng bích chủ Cự Bích đã mạnh đến mức vượt xa Khai Hoang Giả?
- Đương nhiên là sứ giả thần quốc đến nghênh tiếp.
Trong thanh âm của Poland lộ ra vẻ ao ước, nhìn Đỗ Địch An một chút nói:
- Không biết ngươi đã nhìn thấy Phi Long chưa, người cưỡi bên trên đó là sứ giả thần quốc, thông thường mười năm, hoặc là năm năm sẽ tới nơi này của chúng ta một lần.
Phi Long? Đỗ Địch An cảm thấy hơi quen thuộc, đột nhiên choáng váng. Hắn nhớ lại lúc trước bản thân vô tình ngẩng đầu đã nhìn thấy một vệt bóng đen bay lượn giữa bầu trời Cự Bích, lúc ấy có người nói đó là Phi Long, hắn không hề để ý, chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, Phi Long xẹt qua Cự Bích lại không ăn sinh linh trong vách, bây giờ nghe Poland vừa nói như thế, trong lòng nhất thời tỉnh ngộ, hóa ra trên lưng con Phi Long mình nhìn thấy kia lại có người cưỡi, chẳng trách không bay xuống tập kích nhân loại.
- Cưỡi Phi Long, ngang qua Hoang khu...
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi lấp lóe, quay sang Poland nói:
- Nói hết tất cả những gì ngươi biết về thần quốc cho ta!
Poland nhìn thấy đáy mắt Đỗ Địch An có một chút sợ hãi, nhất thời hắn cảm thấy tâm tình của mình có mấy phần khoan khoái, nhưng không biểu lộ ra ngoài, chỉ nói:
- Ta chỉ là một người làm thí nghiệm, tin tức được biết cũng không nhiều, ta chỉ biết các đời bích chủ đều là được thần quốc sai khiến, mà phòng nghiên cứu ma vật chúng ta kỳ thực cũng là thế lực của thần quốc, không bị bệ hạ chưởng quản, hơn nữa bệ hạ còn phải phối hợp với chúng ta làm thí nghiệm vô điều kiện.
- Bích chủ là được thần quốc sai khiến?
Đỗ Địch An lần thứ hai cả kinh, điều này nghĩa là gì? Há không phải nói thần quốc hoàn toàn ngự trị bên trên Cự Bích? Nếu là như vậy, nói cách khác, sức mạnh bên trong thần quốc có thể dễ dàng nghiền ép Cự Bích!