Chương 793 Mở Ra Một Bản Đồ lớn Hơn
Hắn cảm thấy một tia run rẩy, điều này đã chứng tỏ Khai Hoang Giả cũng không phải là điểm cuối, bên trên hẳn là còn có tồn tại mạnh hơn, mà loại tồn tại kia liền đang ở bên trong thần quốc!
- Bích chủ cũng là do thần quốc ủy nhiệm, vậy chẳng phải toàn bộ Cự Bích chúng ta là một tòa thành của thần quốc sao?
Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe, trong lòng cảm thấy áp lực khó có thể thở, vừa nghe được hai chữ "Thần quốc" hắn còn tưởng rằng là tồn tại giống như Sylvia Cự Bích, chỉ là tên không giống, hoặc là lớn mạnh hơn một chút.
Nhưng từ chi tiết bích chủ được thần quốc sai khiến mà nói, tựa hồ danh tự này cũng không phải là khoác lác, mà thật sự có thể đảm đương từ “Quốc”. Từ trong lời nói của Poland có thể thấy được quan hệ giữa cự bích cùng thần quốc giống như quốc vương cùng thị trưởng vậy! Hơn nữa một sứ giả thần quốc đã có thể mời được bích chủ, để bích chủ độc thân tiến vào thần quốc, điểm này đã nói rõ cự bích chỉ là thuộc địa phụ thuộc thần quốc!
Hắn bỗng nhiên cảm giác màn sương mù che đậy thế giới trước mắt đang dần được xua tan, lộ ra một con quái vật khổng lồ sừng sững chắn trước mặt mình, uy thế vô song không thể nhìn thẳng, mà hắn khổ sở giãy dụa phấn đấu, cẩn trọng mưu toan lật đổ Cự Bích vẻn vẹn chỉ là vật phụ thuộc, thứ mình phải đối mặt cũng không đơn thuần chỉ là Nội Bích!
Một khi lật đổ Nội Bích nắm quyền thống trị chẳng khác nào khai chiến cùng thần quốc! Khi đó sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt của thần quốc! Sắc mặt hắn trắng bệch, bỗng nhiên cảm giác rất khó chịu, hít thở không thông, nếu như trước đây hắn biết sự tồn tại của thần quốc thì sẽ không phát động chiến tranh nhanh như thế mà sẽ tiếp tục mưu tính, lấy thời gian dài dằng dặc để đánh đổi, từng bước xâm chiếm Nội Bích, làm Ma vương chưởng quản cự bích trong bóng tối, đến lúc đó chỉ cần đưa một con rối lên làm bích chủ là được.
Nhưng hiện tại tên đã lắp vào cung, không bắn không được! Tâm tư hắn nhanh chóng chuyển động, đột nhiên nghĩ đến lời Poland nói, Phi Long mỗi mười năm hoặc năm năm mới qua một lần, hắn nhớ tới khoảng cách từ lần trước nhìn thấy Phi Long đến hiện tại tựa hồ cũng chỉ có thời gian một năm, nói cách khác, theo thính toán thời gian Phi Long tới Cự Bích lần sau nhanh nhất cũng là bốn năm sau đó! Nếu như may mắn, Phi Long mười năm mới tới một lần, như vậy hắn sẽ có thời gian chín năm để mưu tính!
- Vẫn không tính là tuyệt lộ...
Hắn tự lẩm bẩm một tiếng, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn vẫn cảm thấy thời gian cấp bách, mặc dù là qua chín năm hắn cũng khó bảo đảm mình có thể tìm được phương pháp đối kháng thần quốc. Dù sao mình tới thế giới này chớp mắt cũng đã mười năm, mười năm này mình cũng chỉ là từ một bần dân đê tiện bò đến địa vị hiện nay. Mà trong quá trình này, hắn đã mấy lần rơi vào tuyệt cảnh, chỉ là nhờ may mắn mới có thể trở về từ cõi chết. Hơn nữa có thể có thành tựu ngày hôm nay, có một phần công lao rất lớn do siêu cấp chip mang đến, chỉ là không biết lúc đối kháng với thần quốc, tri thức bên trong có dùng được hay không.
- Nếu như có thể chế ra đạn hạt nhân trong vòng chín năm...
Bỗng nhiên trong lòng hắn có một ý nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh đã bị gạt bỏ. Trước tiên không nói có thể chế tạo ra hay không, mặc dù làm ra được đạn hạt nhân có thể đánh tan uy hiếp, nhưng rất có khả năng sẽ phải đánh đổi toàn bộ thần quốc.
Số lượng người sinh hoạt trong đó hẳn còn nhiều hơn Sylvia Cự Bích! Hắn nhớ tới lời của phụ thân trước khi ngủ say, dùng siêu cấp chip dẫn dắt những người may mắn còn sống sót tìm con đường sống, duy trì nòi giống.
Nhưng bây giờ tất cả các việc hắn làm tựa hồ như càng ngày càng khác với căn dặn của phụ thân, nội tâm hắn không muốn vi phạm giao phó của người mình kính yêu nhất, nhưng là không làm như vậy hắn sẽ chết. Thậm thời điểm vừa nãy khi hắn có suy nghĩ kia, hắn cảm giác bây giờ mình mới là virus gây hại cho thế nhất này nhất, phá hoại to lớn, có lẽ chính mình chết đi lại là một chuyện tốt với cái thế giới này! Trong lòng hắn sinh ra ý nghĩ này, quay đầu nhìn về Helisha bên cạnh, một tia hoang mang bên trong tròng mắt màu đen nhất thời tiêu tan, lộ ra vẻ ôn nhu trìu mến, trong lòng hắn thầm nghĩ, coi như ta chết cũng phải để ngươi sống lại đã!
Helisha ngồi yên lặng bên người Đỗ Địch An giống như một vị thê tử hiền lành.
Đỗ Địch An chậm rãi thu hồi ánh mắt từ trên mặt nàng, hắn hơi nhắm mắt nói:
- Ngươi lui xuống trước đi, sự tình liên quan tới chế tác thú ma khí, còn có nhu cầu gì có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào.
Poland thấy Đỗ Địch An không truy hỏi nữa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu đồng ý.
- An bài chỗ ở cho hắn.
Đỗ Địch An nói với Noyes bên cạnh:
- Đồng thời mau chóng chuẩn bị kĩ càng những vật liệu bên trên danh sách, để Mắt Ưng cùng Kiếm Vương điều động mấy luyện kim thuật sĩ tốt nhất lại đây hiệp trợ hắn.
- Vâng, thiếu gia.
Noyes cung kính gật đầu. Chờ hai người thối lui, Đỗ Địch An mới từ từ mở mắt ra, nhìn thần điện trống rỗng, trong lòng có một tia sầu lo. Hắn khẽ thở dài, dùng tay nắm sống mỗi, tuy rằng trong lòng hắn còn có một chút nghi hoặc, nhưng cũng lười hỏi dò, chỉ riêng sự tình "Thần quốc" Poland nói đã để hắn nhất thời khó tiêu hóa nổi, đây là một mầm họa to lớn, cũng là uy hiếp hắn không thể không đối mặt!
Mưu tính lật đổ Nội Bích lần này đã khiến hắn hao hết tâm tư, tâm thần căng cứng, bây giờ Nội Bích trước mắt chưa giải quyết xong lại xuất hiện một "Thần quốc" ở phương xa cao cao nhìn xuống, cũng may từ Ngoại Bích đến hoang khu cực kỳ xa xôi, mà thần quốc mỗi mười năm hoặc năm năm mới sẽ qua cự bích một lần, có thể thấy được đường xá cực kỳ xa xôi, hơn nữa còn rất nguy hiểm, trong thời gian ngắn sẽ không biết biến cố tại Cự Bích.
Nếu là đổi là thời đại trước với thông tin phát triển, cử động của hắn từ lâu đã bị người thống trị cao nhất xóa bỏ. Ở thế giới tin tức phong bế, hắn chỉ có thể thầy bói xem voi, nói cho cùng vẫn là hắn quá mức nhỏ bé, giống như giun dế, nếu như có thể một tay che trời, một tay nắm chặt toàn bộ voi lớn, như vậy vừa nhìn sẽ hiểu ngay.
Trong lòng hắn thở dài, bỗng nhiên nghĩ lại, "Thần quốc" tồn tại cũng chưa chắc đã là chuyện xấu đối với mình, theo lời giải thích của Poland, người đầu tiên nhận chức bích chủ có bản lĩnh mò vật dưới đáy biển siêu phàm, mà bản lĩnh kia là thần quốc ban tặng, nói cách khác trình độ khoa học kỹ thuật của thần quốc cao hơn trình độ cự bích nhiều!
Như vậy bên trong cự bích không cách nào nghiên cứu ra vấn đề thi hóa, có thể ở thần quốc sẽ có một tia hi vọng! Nghĩ tới đây, trái tim hắn nhất thời nóng lên, chấn chỉnh lại tinh thần, trong mắt loé ra ta sắc bén, hồi tưởng lại các loại tin tức Poland nói tới lúc trước.
- Hắn nói nguyên nhân không thực nhập ma ngân, thứ nhất là lệnh cấm, thứ hai là vì tín ngưỡng thần thoại, ma ngân đến từ tà ma, vì vậy nên bài xích! Thần thoại hắn nói tựa hồ có quan hệ với đại tai nạn, chỉ là...