Chương 811 Thâm Uyên
Trong quy củ…
Lucius tự lẩm bẩm, mắt hắn đờ ra. Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận nhưng Đỗ Địch An lại làm cho hắn nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn.
Trong lòng hắn vốn có rất nhiều niềm tin, khi hồi tưởng lại thì hắn thậm chí còn suýt nữa muốn nói ra. Nhưng khi chuẩn bị nói hắn lại cảm thấy không cách nào tiếp tục được bởi chính bản thân hắn cũng không thể nào tin tưởng hoàn toàn.
Đỗ Địch An nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Lucius, hắn biết rằng mình đã thành công truyền tư tưởng vào đầu Lucius, chuyện này cũng hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn.
Dù sao Tu Đạo Viện miêu tả thế giới quá mức hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức có chút không chân thực. Mà thế giới hắn kể lại là một thế giới đẫm máu. Chỉ so sánh hay điểm này thôi cũng có thể lập tức phân cao thấp. Thứ hai, hắn tin rằng mặc dù Lucius có thân phận cao quý nhưng cuộc sống chưa chắc đã thuận buồm xuôi gió.
- Tu Đạo Viện các ngươi mượn danh thần đầu độc dân thường, tự xưng là người truyền đạt ý muốn của thần, nhưng lại không cách nào chứng minh được thần tồn tại.
Đỗ Địch An tiếp tục chèn ép nói:
- Bọn họ là thuộc hạ của Bích chủ, nếu như Bích chủ muốn làm chuyện xấu thì bọn họ chính là đồng lõa, ngươi cũng là đồng lõa…
- Đủ rồi!
Lucius đột nhiên ngắt lời Đỗ Địch An. Hắn hít một hơi thật sâu, lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, ung dung ban đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Ta thừa nhận, lần này ta thua. Cho dù ta có là người thắng đi nữa thì với tính cách của ngươi, ngươi cũng không bị ta thuyết phục. Nhưng mà, chuyện này sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, ta sẽ còn quay lại.
Qua những lời Đỗ Địch An nói lúc trước, hắn thấy rõ thiếu niên này khác hoàn toàn với những thiếu niên cùng lứa. Thậm chí nếu so về đa mưu túc trí thì còn đáng sợ hơn, niềm tin kiên định, hơn nữa lại có lối tư duy phi thường. Trừ khi đối thủ của hắn có một bộ óc tinh tường khiến cho hắn không cách nào đáp trả, còn không thì hắn sẽ không chịu thua.
- Sau này còn gặp lại!
Lucius nói xong câu này thì đứng dậy. Oành một tiếng, cửa thần điện đột nhiên mở ra, trong chớp mắt xuất hiện một cơn lốc cuốn cơ thể Lucius ra quảng trường rồi biến mất. Đỗ Địch An nhìn vậy ngẩn người, Lucius không bị điện giật sao?
Hắn thấy Lucius chịu thua đã ý thức được tình huống không đúng. Hắn đã ấn đầu sư tử xuống, khởi động hệ thống điện của thần điện. Nhưng ngoài dự liệu của hắn, Lucius đã biến mất mà không hề bị điện giật.
Chẳng lẽ vừa rồi hắn không mở cửa bằng tay?
Hay năng lực ma ngân của hắn có tác dụng chống điện?
- Chạy thật nhanh …
Đỗ Địch An hơi híp mắt lại, nhìn quảng trường Lucius biến mất, Đỗ Địch An chắc chắn chất người này là cấp bậc Khai Hoang, thậm chí còn mạnh hơn Hilo và Lonon. Hơn nữa tư duy của hắn rất nhạy bén, hắn biết kế hoạch của mình thất bại liền mau chóng rời đi ngay, không kéo dài thêm thời gian.
Đỗ Địch An hoàn toàn không có cơ hội bắt hắn, thậm chí ngay cả hệ thống điện của thần điện cũng không ngăn được hắn.
- Làm sao hắn biết thần điện có điện? Hẳn là ở Nội Bích không có điện. Như vậy thì đây chỉ có thể là vô ý, hoăc hắn cẩn thận đến mức cho rằng ta sẽ đổ độc dược lên trên cửa, nên hắn mới không chạm vào mà dùng thứ khác mở cửa ra?
Đỗ Địch An cau mày, nghĩ mãi không ra. Hắn cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, vừa vặn nhanh một phút.
Hắn thở dài, làm lỡ thời gian lâu như vậy.
Nhưng mà, nói lãng phí cũng không đúng, hắn tin rằng đáy lòng của người này đã có một hạt giống, trong tương lai có thể để cho mình sử dụng.
…
…
- Trưởng lão, ngài nói Lucius có thể thành công khuyên bảo người kia sao? Đối phương là nhân vật thần không biết quỷ không hay cướp đi quyền khống chế Ngoại Bích, còn bỏ toàn bộ Ngoại Bích vào trong túi. Một người có tâm tính tàn nhẫn như vậy, lại mưu lược hơn người, chỉ sợ không dễ dàng nghe chúng ta truyền giáo.
Bên trong Tu Đạo Viện, một lão giả mặc áo choàng đỏ khoảng 60 tuổi đứng trước Mogulang nói.
Hắn tỏ rõ vẻ lo lắng nói:
- Chỉ mong đứa nhỏ này sẽ không xảy ra chuyện gì. Khi xưa phụ thân hắn bất chấp nguy hiểm khuyên bảo một tên súc sinh đáng tội chết, kết quả là hắn tự mình hại mình.
Mogulang khẽ mỉm cười nói:
- Ngươi không cần lo lắng, đứa nhỏ này không giống các ngươi. Tuy phụ thân hắn chết, cũng không ai quản thúc hắn, nhưng năng lực thuyết phục của hắn tuyệt đối không kém nhà truyền giáo nào. Hơn nữa, ta phái hắn đi cũng bởi vì hắn từng tận mặt nhìn thấy hắc ám. Do đó hắn sẽ biết được cách đối phó với những tên tà giáo ngông cuồng như thế nào.
- Chỉ dựa vào những câu kinh thánh này thì khó có thể khuyên bảo hắn. Tuy hào quang của thần rất vĩ đại nhưng người này đã rơi vào trong bóng tối, làm sao có thể thấy rõ ánh sáng của thần, ánh sáng đó có thể chiếu rọi tâm hồn của những tên hắc ám giáo đồ không?
- Người phải biết, mặc dù chỉ là một tia sáng, nhưng đối với bọn họ cũng vô cùng chói mắt. Có thể bọn họ còn không muốn mở mắt ra xem.
Lão giả ngần người, cười khổ nói:
- Ngược lại mà nói, không phải nhà truyền giáo chúng ta vô năng mà là quá nhiều người đã vứt bỏ niềm tin. Dù chúng ta nói cái gì bọn họ cũng đều mặc kệ, họ không nghe mà cũng không muốn nghe.
Mogulang mỉm cười nói:
- Chúng ta ngồi đợi tin tức tốt từ hắn là được.
- Chỉ mong hắn có thể bình an trở về...
Lão giả lo lắng.
….
…
Trong nháy mắt đã qua năm ngày.
Loảng xoảng!
Đỗ Địch An tiêm ống thần tương cuối cùng vào cánh tay, cảm nhận sức mạnh đang chảy trong cơ thể, hắn không khỏi thở dài:
- Vẫn thiếu một chút nữa.
Giờ hắn đã dùng hết thần tương, thế chất của hắn cũng thay đổi từ sơ cấp Giới Hạn đạt lên đến cao cấp Giới Hạn giả. Trạng thái ma thân của hắn đã tiến hóa thêm một bậc, càng giống với Cát Liệt Giả, nhưng nhìn qua còn dữ tợn hơn so với Cát Liệt Giả.
- Xem ra vẫn phải đi Nội Bích một chuyến.
Đỗ Địch An suy tư, nếu cướp sạch một phòng nghiên cứu ma vật, hắn có thể tập hợp thần tương tiến hóa đến Khai Hoang Giả.
- Không biết sau khi ta trở thành Khai Hoang Giả, sức chiến đấu có thể sánh được Helisha không? Sức chiến đấu của Helisha trong Nội Bích có thể xếp hạng thứ mười…
Đỗ Địch An cảm thấy có chút áp lực, thần hóa Truyền kỳ ma ngân tiến hóa đến Khai Hoang Giả mới nắm giữ sức mạnh vượt qua Khai Hoang Giả bình thường, thậm chí là vượt qua Khai Hoang Giả có huyết thống ma thú gia tộc như Helisha.
Sau khi dò hỏi Poland, hắn biết được người mạnh nhất Nội Bích chỉ là Khai Hoang Giả, cũng không tồn tại cấp bậc trên Khai Hoang Giả.
Lúc trước Lucius có nhắc tới vấn đề này, tuy chưa nói cho hắn biết nhưng sau khi hỏi Poland, hắn đã có được đáp án.
Người đột phá Khai Hoang Giả gọi là người hành tẩu thâm uyên.
Bên trong Cự Bích cũng không tồn tại người đạt tới cấp bậc này. Bởi vì từ Khai Hoang Giả đột phá đến người hành tẩu thâm uyên cần nguồn năng lượng đặc thù, mà nguồn năng lượng này không có ở Cự Bích
Khai Hoang Giả cũng chia cấp độ, Khai Hoang Giả có sức mạnh huyết thống giống như Helisha, thông thường đều là một nhóm Khai Hoang Giả đứng đầu.