← Quay lại trang sách

Chương 848 Bên Dưới Vương Cung

Người trung niên nghe được lời của lão lập tức trong lòng cả kinh, tuy rằng Cát Liệt Giả ma ngân của hắn là truyền kỳ ma ngân khó gặp, nhưng cũng không phải chưa từng xuất hiện trong lịch sử. Lão già này mang đến cho hắn một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tuyệt đối là cao thủ nội hoang, thậm chí là mạnh hơn. Một nhân vật như vậy không thể không nhận biết được Cát liệt giả ma ngân, hơn nữa lời nói của người này cũng có chút quái dị.

Lúc hắn còn đang kinh hãi, trong vương cung có mấy tiếng rít bay vút đến, chính là tám người còn lại.

Người trung niên giương mắt nhìn, nhất thời sắc mặt trắng bệch, lông tơ dựng thẳng lên. Tám người này cho hắn cảm giác thực lực đều không kém gì hắn!

- Các ngươi không phải người ở đây!

Hắn hít một hơi thật sâu, cảm thấy từng đợt tử vong mù mịt bao phủ trên người mình. Nhưng hắn vẫn không lùi bước, mạnh mẽ nói:

- Các ngươi tới từ nơi nào? Đến nơi này của chúng ta làm gì, bệ hạ của chúng ta là người hành tẩu thâm uyên, nếu không muốn chết thì hãy lập rời đi!

- Ta đương nhiên biết bệ hạ của các ngươi là hành tẩu thâm uyên giả.

Lão già lọm khọm tươi cười nói:

- Mỗi một bích chủ đều là hành tẩu thâm uyên giả, đáng tiếc, cho dù hắn là hành tẩu thâm uyên thì sao đây? Có thể cứu được ngươi sao?

Hi vọng cuối cùng trong lòng trung niên nhanh trong nháy mắt tiêu tan, trong lòng hắn tràn ngập sợ hãi. Hắn biết những người này tuyệt không phải là dân lưu lạc ở ngoài bích, mà là đến từ một tòa Cự Bích khác! Hơn nữa, bọn họ còn biết bệ hạ không ở đây, nói rõ bọn họ xâm lấn là có mưu tính!!

Đột nhiên trong đầu hắn giống như có sấm sét giữa trời quang, trong nháy mắt nghĩ ra mục đích của chín người đến Cự Bích là gì:

- Các ngươi muốn cướp đoạt thi thể nữ thần? Các ngươi đừng mơ tưởng!

Hắn trợn mắt trừng trừng, tức giận trong lòng vượt qua nỗi sợ hãi, gầm hét lên:

- Ta có chết cũng sẽ không để các ngươi thực hiện được!!

âm thanh của hắn lớn, truyền khắp cả vương cung.

- Muốn chết cũng khó.

lão già lọm khọm cười nhạt một tiếng, nghiêng đầu nói với tên mập mạp đầy đặn ở bên cạnh:

- Lão Nhị, chủng ma thân này chắc là đồ ăn của ngươi, giao cho ngươi đối phó.

- Đại ca, có thể đừng gọi ta là Lão Nhị không, nghe rất quái lạ!

Tên mập mạp lầm bầm một câu. Nói tới nói lui, thân thể của hắn bước về phía đại quốc sư, vừa đi vừa tiến vào trạng thái ma thân. Một vòng tròn trên lưng tiêu tan, hóa thành chất nhầy màu đen bao trùm toàn thân.

Trong nháy mắt ma thân của hắn xuất hiện - là một tên mập mạp cao gần bốn mét, thân thể tròn trịa, ngoại trừ tứ chi, bên ngoài giống Hắc Ngục hình cầu đến mấy phần.

Trung niên nhân thấy chín người này hồn nhiên không coi hắn ra gì, lại không có ý liên thủ tấn công, trong lòng hắn hơi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi chứng kiến ma thân quái dị của tên mập mạp này lại không khỏi trợn mắt nhìn.

Chủng ma thân này hắn chưa từng gặp trước đây, cũng không phải một trong tám truyền kỳ ma ngân mà hắn biết. Đương nhiên, trong tám chủng ma thân của truyền kỳ ma ngân, hắn chỉ gặp qua bảy loại, còn Dục Mộng giả xếp hạng thứ nhất hắn chưa từng thấy chưa, nhưng có vẻ cũng không phải loại đơn giản xấu xí này.

Tên mập mạp chậm rãi tiến về phía trước, gã cũng không có vẻ nóng nảy.

Đại quốc sư thấy vậy thì chậm rãi lui lại. Không phải hắn sợ, mà có ý định từ từ kéo dãn khoảng cách giữa hắn với đồng bọn, để tránh lúc mình ra tay giết, bị đồng bọn của hắn cứu giúp.

- Ngươi chạy cái gì, xem ma thân của ngươi, chắc là loại hình am hiểu tấn công, tới đánh ta đi!

Tên mập mạp kêu lên.

Đại quốc sư không để ý gã, vẫn chậm rãi lui lại. Hắn nhìn ma thân của tên mập mạp này, phỏng đoán gã cũng không chuyên về tốc độ, ngược lại có khuynh hướng bị động phòng thủ.

Tên mập mạp thấy hắn tiếp tục lui lại, hơi không kiên nhẫn nói:

- Không phải vừa còn nói chết cũng sẽ không để cho chúng ta thực hiện được sao, sao trong nháy mắt lại sợ rồi? Thật là, ngươi đã không động thủ, ta liền lên.

Đại quốc sư nhìn chằm chằm hắn, không dám buông lỏng.

Tên mập mạp nói xong liền di chuyển, thân thể bỗng nhiên bắn về phía đại quốc sư, tốc độ vô cùng nhanh. Con ngươi đại quốc sư co rụt lại, không ngờ với trọng lượng lớn như thế mà tốc độ của hắn vẫn nhanh như vậy. Nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, lập tức phản công, tứ chi như lưỡi dao sắc bén toàn thân xoay chuyển giống như chim công xòe đuôi, mỗi một lưỡi dao sắc bén ma sát giống như kim loại ma sát, đánh về phía tên mập mạp, lưỡi dao sắc bén giống như vô số thanh lợi kiếm bắn vào trong cơ thể hắn, sau đó xoay tròn.

Động tác của hắn nhanh nhẹn, tứ chi như lưỡi dao sắc bén nhanh chóng run run, tạo thành phá hoại kinh khủng.

Thân thể của tên mập mạp bị cắt mấy trăm lần trong nháy mắt, nhưng... Một giọt máu cũng không chảy ra.

Đại quốc sư tấn công một lúc, lưỡi dao sắc bén trên thân thể truyền tới cảm giác mỗi một lần tấn công đều thuận lợi, nhưng khi hắn dừng lại, cứ tưởng tên mập mạp đã bị cắt thành vô số đoạn, nhưng khi nhìn tới lại ngạc nhiên phát hiện tên mập mạp này vẫn bình yên vô sự đứng tại chỗ. Trên người hắn có vô số đường chém, đều là vết trầy do hắn cắt, nhưng lại không có máu tươi chảy ra. Hơn nữa những đường chém này dần dần nhạt đi, cho đến hoàn toàn khép lại biến mất.

- Làm sao có thể!

Hắn trợn to hai mắt, khó có thể tin.

Đòn tấn công vừa rồi đủ để giết Khai Hoang Giả khác mấy trăm lần rồi, vậy mà hắn một chút tổn thương cũng không có?

- Xem ra rất trùng hợp rằng năng lực của ta khắc chế ngươi!

Khi tên mập mạp thấy vẻ mặt của hắn như gặp quỷ, gã nhếch miệng cười. Sau đó hắn chợt nhào lên, thân thể mập mạp nhanh như chớp ôm lấy đại quốc sư, mở miệng rộng giốngnhư có thể co dãn trực tiếp ngậm đầu đại quốc sư trong miệng, sau đó thân thể chậm rãi ôm lấy đại quốc sư.

Thân thể đại quốc sư như sa vào ao đầm. Hắn liều mạng giãy dụa, nhưng quá yếu ớt.

Rất nhanh sau đó, thân thể của tên mập mạp lại trở nên béo hơn. Các vị trí trên cơ thể đâm ra từng lưỡi dao sắc bén, như thể toàn thân hắn mọc đầy gai nhọn.

Gã vỗ bụng, nhếch miệng cười nói:

- Người này hơi khó tiêu hóa, chắc cần một chút thời gian.

- Xem ra cường giả cao cấp nhất ở thần thành này cũng không có gì hơn, quá yếu ớt.

Tam tỷ dáng người thướt tha lắc đầu nói.

- Không phải là hắn yếu, mà là năng lực của Nhị ca quá đặc thù, trùng hợp khắc chế năng lực của hắn.

Một thanh niên anh tuấn có mái tóc sõa ngang vai khác nói:

- Chủng ma thân này, vừa nhìn đã biết khủng bố đến mức nào. Nếu đổi lại là chúng ta ra tay, một đối một chưa chắc đã có thể thắng được hắn, lực công kích quá mạnh mẻ!

- Tiểu tam, nhìn xem chỗ chỗ giấu Thần Thi ở đâu, xung quanh hẳn còn có Khai Hoang Giả đóng giữ.

Lão già lọm khọm lạnh lùng nói.

Cô gái dáng người thướt tha không nhịn được lầm bầm nói:

- Đại ca, ngài có thể đừng gọi ta như vậy hay không, đã nói với ngài bao nhiêu lần rồi!

- Đúng vậy!

Tên mập mạp lập tức tán thành:

- Ta cũng vậy, ngài nên sửa đổi một chút.

- Bớt xàm ngôn đi, động tác nhanh lên một chút.

Lão già lọm khọm nhíu mày nói.

Cô gái thướt tha hơi chu mỏ, nhưng vẫn làm theo lời lão, tản ra lưới cảm nhận. Một lát sau, trên mặt nàng có chút kinh ngạc, nàng cúi đầu nhìn dưới chân nói:

- Ở phía dưới nơi này có năm cao thủ, bốn gã trong đó là Khai Hoang Giả, một người không biết được thực lực cụ thể, đợi đã, còn có hai thứ khác, là ma vật?

- Ma vật?

- Tại sao lại có ma vật ở chỗ này, bọn họ thuần phục ma vật?

- Không ngờ thủ đoạn của những người này không hề tầm thường, lại có thể hàng phục ma vật, ma vật có trình độ gì?

Cô gái thướt tha nhắm mắt lại một lần nữa. Sau một lúc lâu, nàng chậm rãi mở mắt nói:

- Có một con trong đó không cảm ứng được, một con khác hẳn là có đẳng cấp trên trăm, mặt khác...

Nàng quay đầu nhìn bên ngoài vương cung, nói:

- Có người đang đến, hai người, đều là cao thủ nội hoang.