← Quay lại trang sách

Chương 847 Mạnh Mẽ Xông Vào

Đây chính là Vương Thành của bọn họ?

- Không ngờ Thần Thi của bọn hắn lại được giấu ở chỗ này, thật là ngu xuẩn.

- Chít chít, cuối cùng cũng có thể đại khai sát giới!

Chín người đứng ở trên tường thành quan sát cảnh tượng phồn hoa bên trong thành, tất cả đều thích thú không thôi.

- Người nào!

- Các ngươi là ai?!

Binh sĩ thủ thành ở xung quanh bỗng nhiên nhìn thấy chín người nhảy lên tường thành liền kinh sợ quát lên, nhanh chóng chạy tới.

Một đại hán có vóc dáng to lớn đứng ở bên phải liếc mắt, sau đó giơ tay rút chiến đao to lớn trên lưng ra. Toàn thân chiến đao màu đen kịt, sống đao có gai nhọn nhô ra giống như vây cá mập.

Hắn cắm chiến đao xuống dưới mặt đất, tường thành kiên cố bỗng nứt ra, hắn trở tay nâng những viên đá vụn trên mặt đất, rồi quơ đao đánh tới.

Vút Vút Vút!

Trong nháy mắt, đá vụn bắn ra như mũi tên, đánh gục binh sĩ thủ thành đang chạy tới ngay tại chỗ. Trên người họ có từng cái lỗ máu to bằng ngón cái đang tràn ra máu tươi.

- Đến vương cung!

Lão già lọm khọm thờ ơ nhìn. Sau đó thả người nhảy xuống tường thành, nhanh chóng đi dọc theo đường phố, người qua đường không kịp né tránh, bị cánh tay lão đâm vào giống như bao cát bay ra, đụng vào tường xung quanh, mất mạng ngay tại chỗ.

Trong lúc giết chóc, ánh mắt của lão lạnh như băng, mơ hồ nổi lên vẻ khát máu.

Tám người còn lại lập tức đuổi kịp, hóa thành chín cái bóng đen nhanh chóng lao đi trên đường.

- Nhanh, nhanh thông báo cho vương cung, có thích khách!

- Nhanh báo cáo cho tướng quân!

Trên tường thành hỗn loạn tưng bừng, có người phản ứng nhanh, khẩn cấp phóng bồ câu trong lồng chim ra.

- Báo tin?

Trong chín người, một chàng trai có khuôn mặt anh tuấn mặc áo choàng đứng đầu liếc mắt nhìn bầu trời cao vút. Hắn hơi ngẩng đầu, vỗ vào mồm một cái, sau khoảnh khắc phun ra một dòng chất lỏng trong suốt giống như nước bọt, nhưng tốc độ cực nhanh, giống như một mũi tên bắn trúng con bồ câu đang vỗ cánh bay lượn trên bầu trời.

Con bồ câu này có tốc độ nhanh nhất trong tất cả những con bồ câu đưa tin, cũng là con chim linh hoạt nhất. Nhưng lúc này nó giống như chủ động đụng vào mũi tên nước kia, lông chim bắn tung tóe. Một lúc sau một con bồ cầu rơi xuống từ giữa không trung, máu tươi nhuộm đỏ thân chim.

- Đại ca, khi đoạt được Thần thi, ta có thể giết sạch những người này không?

Chín người cùng lúc lao nhanh, một đại hán lùn, làn da nhiều nếp nhăn, khuôn mặt xấu xí âm u nói. Hắn liếm môi, nhìn những người qua lại trên đường, yết hầu hơi cuộn lên, giống như không kiềm chế được sự hưng phấn trong cơ thể.

- Chỉ cần cướp được Thần Thi, còn lại tùy các ngươi chơi.

Lão già lọm khọm lạnh nhạt nói.

Chín người bay thẳng tắp về phía trước. Đừng trước có các công trình kiến trúc ngăn trở, họ lập tức bay vọt lên trên, toàn bộ vương thành đối với bọn hắn không khắc gì đất bằng. Bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới vương cung, cũng không thèm lén lút, bởi vì tốc độ đưa tin kém xa tốc độ di chuyển của bọn họ.

- Trong Vương Thành này có hai vị thống soái Quân Bộ, đều là cao thủ nội hoang. Trong vương cung có một vị đại quốc sư trấn giữ, cũng là cao thủ nội hoang. Tổng cộng ba người, đúng là lực lượng phòng thủ yếu kém...

- Lực lượng thần thành này hoàn toàn không thể sánh bằng chúng ta, quá bình thường, ha ha...

- Diện tích Nội Bích lớn như vậy mà chỉ có một ít người cư trú, còn dẫn một đám người xa lánh tới Ngoại Bích, xây dựng thành cái gì mà Thán Tức chi bích để cách ly. Đúng là ngu xuẩn...

Chín bóng người như chín bóng đen mơ hồ, vượt qua khoảng cách nghìn mét trong chớp mắt, di chuyển với tốc độ nhanh như vậy mà bọn hắn có vẻ rất thoải mái, còn có thể mở miệng nói chuyện phiếm.

Ở chỗ bọn chúng vừa xâm lấn, trên tường thành đã báo động,chuông cánh báo nhanh chóng truyền ra, quân đội đóng giữ trong thành được ngoài thành cảnh báo, cũng lập tức phát chuông báo động. Nhưng khi tiếng chuông cảnh báo của họ vang lên, chín người này đã vượt qua tuyến phòng vệ của bọn họ từ lâu.

- Cút ngay!

- Chết!

Chín người ngang ngược đi thẳng một đường về phía trước. Tất cả xe ngựa hoặc người qua đường đều bị đánh bay, bị ném đi, có người trực tiếp bị nhảy qua đỉnh đầu.

- Tiểu thư, người không sao chứ. Người đâu, tiểu thư bị thương!

- A, chân của ta... đứt đoạn mất.

- Người đâu, cứu mạng, mau cứu ta...

Nơi chín người đi qua, tiếng kêu rên vang vọng khắp nơi.

Tiếng kêu rên rơi vào trong tai chín người này, thanh niên nói chuyện giống như tiếng chuột kia tỏ rõ vẻ say sưa, híp mắt, mặt tươi cười.

Một lát sau, chín người đến vương cung.

Quảng trường của vương cung vô cùng rộng lớn, tầm nhìn khoáng đạt. Bậc thang vương cung cao tới hơn một nghìn bậc, nhìn giống như một tòa thiên cung, xa hoa cực điểm. Vô số hầu gái cùng thủ vệ đứng hai bên bậc thang, nhìn vô cùng trang trọng, bình dân không dám tới gần.

Dù là quý tộc cao ngạo đi tới nơi này cũng không khỏi thán phục.

Chín bóng người ngừng lại, ngẩng đầu nhìn vương cung khí thế khoáng đạt này. Dù kiến thức bọn hắn rộng rãi, nhưng cũng cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa diễm lệ. Không ngờ một tòa thần thành nghèo nàn, lạc hậu như vậy cũng có thể làm ra kiến trúc khí phái như này.

Sau một hồi, lão già lọm khọm dẫn đầu phóng đi, tám người còn lại liền đuổi theo.

Lúc này cảnh báo chưa truyền đến vương cung, đội thị vệ tuần tra trước vương cung vẫn còn đang chậm dãi tuần tratheo trật tự. Khi chín người đột nhiên xuất hiện lập tức khiến đội tuần tra chú ý. Nhưng bọn họ còn chưa thét ra lệnh, chín người đã hóa thành chín bóng đen, nhanh chóng nhảy qua hơn một nghìn bậc thang lên trên cao. Tốc độ như ảo ảnh này làm cho đội tuần tra cùng với người hầu đứng ở mỗi bậc thang đều trợn mắt há mồm, tất cả đều quay đầu nhìn lên trên đỉnh bậc thang.

Ở đó, chín bóng người đã biến mất, thâm nhập vào trong vương cung.

- Ở bên ngoài, hướng ba giờ, cách tám trăm mét có một cao thủ nội hoang!

“Tam tỷ” có vóc dáng thướt tha lập tức vạch ra mục tiêu.

Trong mắt lão già lọm khọm lóe lên sát ý. Lão không nói một chỉ tay về một hướng, đột nhiên tốc độ tăng lên một bậc, nhanh chóng kéo dãn khoảng cách cùng tám người. Vương cung ở phía trước lão, tường gạch vụn vàng óng ánh giống như trang giấy bị xé rách, đâm thủng một lỗ, đơn giản thô bạo, vọt thẳng vào bên trong vương cung. Bên trong đại điện cực kỳ xa hoa, vô cùng rộng lớn, phía sau đại điện là một lối đi nhỏ vào đình viện. Lúc này, một người trung niên đang ngồi bên cạnh ao ở đình viện, nói chuyện với một phu nhân mặc quan phục kỳ dị.

- Hử?

Bỗng nhiên chân mày người trung niên này khẽ động, sắc mặt thay đổi, chợt đứng dậy, quay đầu nhìn lại.

Một tiếng bịch vang lên, tường vương cung bị phá vỡ, bỗng nhiên một lão già lọm khọm từ bên trong lao ra. Giờ phút này trên người lão không hề có nửa phần tuổi già sức yếu mà giống như một con sư tử xổng chuồng, ngang ngược thô bạo.

- Là ai!?

Phu nhân thấy có người tới, sắc mặt kinh sợ, đứng lên quát.

Con ngươi trung niên nhanh nhanh chóng co rút, trang phục biến thành chất nhầy màu đen bao trùm toàn thân, lập tức tiến vào trạng thái ma thân. Ma thân của hắn cực kỳ dữ tợn khủng bố, toàn thân mọc đầy lưỡi dao sắc bén, giống như một sinh vật được tạo thành từ vô số lưỡi đao. Ở các nơi trên quai hàm cũng sinh trưởng ra những râu ria như lưỡi dao sắc bén, giống như từng chiếc dao găm. Ngoại trừ đôi mắt, hầu như toàn bộ cơ thể hắn đều là lưỡi dao sắc bén!

Nếu Đỗ Địch An thấy cảnh như vậy thì lập tức sẽ nhận ra, đây chính là Cát Liệt Giả Ma ngân!

- Hả?

Lão già lọm khọm nhìn thấy ma thân quái dị dử tợn này thì chân mày giật lên, tỏ ra vẻ kinh ngạc. Cơ thể lão hơi giảm tốc độ rồi dừng lại, vô cùng hứng thú đánh giá trung niên nhân:

- Thú vị, đây là ký sinh hồn trùng đỉnh cấp ở nơi này?