← Quay lại trang sách

Chương 851 Tin Tức

Bên trong Nội Bích vẫn đang hỗn loạn, nơi nào có Thi loạn đều có thể thấy bóng dáng của quân đội đang xử lý. Bọn họ nói có lẽ không bao lâu nữa nơi này sẽ khôi phục lại trật tự.

Noyes nói lại tin tức của nhóm tình báo cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu

- Để bọn hắn xâm nhập vào trong mười hai toà thành thị bá tước che chở cùng Vương thành, không được để lộ hành tung.

Noyes đồng ý một tiếng, nhìn Đỗ Địch An đang suy tư, nhỏ giọng hỏi:

-Thiếu gia, tiếp theo chúng ta làm gì bây giờ? Theo ta thấy, đợi sau khi Nội Bích khôi phục thì nhất định sẽ phái cường giả tới đây tấn công chúng ta, Tu Đạo Viện, Quân đội, thú ma gia tộc cường giả như mây, chỉ dựa vào ngài cùng những cạm bẫy chúng ta lưu lại này, thật sự có thể ứng phó được sao?

- Chiến đấu không phải tính toán như thế.

Ngón tay Đỗ Địch An nhẹ nhàng điểm trên mặt bàn:

- Mười tên lính đổi mười tên lính bên địch, đây là việc làm của heo, giá trị của thống soái chính là lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều, tuy rằng khả năng chúng ta bạo phát chiến tranh với bọn hắn không lớn, nhưng hiện nay chúng ta ở trong bóng tối, thật muốn so sánh sức mạnh, riêng là mấy cái thế lực ngươi vừa nói gộp lại cũng có ít nhất mười lăm cường giả nội hoang, nếu như bọn họ dốc toàn bộ lực lượng, tất nhiên chúng ta chỉ có phần bị diệt, coi như bọn họ chỉ phái ra hai, ba vị, cũng đủ để cho chúng ta nguyên khí đại thương.

- Nhiều như vậy?

Noyes bị những lời này của Đỗ Địch An dọa sợ. Tuy rằng bây giờ hắn chỉ là Giới Hạn giả, thực lực thấp kép, nhưng đi theo Đỗ Địch An hắn cũng biết được không ít chuyện của Khai Hoang Giả. Mỗi một tên cường giả Nội Hoang đều là tồn tại vượt qua thập đại quân thần, đủ để sánh ngang với Helisha. Mà nhân vật như vậy có tới mười lăm tên, thật sự là khủng bố!

Trái lại bên họ lại chỉ có một vị.

Một đấu mười lăm, chiến đấu như vậy không cần nói cũng biết được kết quả.

- Đừng lo lắng.

Đỗ Dịch An bình tĩnh, nói:

- Ta nói là mười lăm người, nhưng trên thực tế cũng không được mấy người xuất thủ. Nhân vật như Viện trưởng, phó viện trưởng Tu Đạo Viện đều sẽ không tự mình đến Ngoại Bích để công kích chúng ta. Về phần thú ma gia tộc, tộc trưởng cũng sẽ không ra tay. Tam đại thống soái Quân đội cũng chỉ phái nhiều nhất một hoặc hai vị. Dù sao trong mắt họ, chúng ta tồn tại cũng giống như dã nhân trong mắt chúng ta mà thôi.

- Cho dù là như vậy, cũng đủ khiến chúng ta đại bại.

Noyes nhìn hắn, không biết vì sao hắn có thể bĩnh tĩnh như vậy. Tình thế trước mắt đối với bọn họ có thể nói là nhất định sẽ bại, tính toán mưu kế cũng chỉ là miễn cưỡng giãy dụa mà thôi. Dù sao chênh lệch lực lượng lớn như thế, Đỗ Địch An muốn lật đổ Nội Bích, sớm hay muộn cũng phải đối mặt chính thức!

- Chính vì vậy ta mới phải đi Nội Bích một chuyến. Nếu như có bá tước nguyện ý ở lại Ngoại Bích thì quân đội sẽ không phái người tới đây. Hơn nữa chúng ta cũng coi như thuận lý thành chương chiếm cứ Ngoại Bích.

Đỗ Địch An nói

Noyes ngơ ngác, cảm thấy không hiểu.

Đỗ Địch An không nói nhiều với hắn, để hắn lui xuống. Hắn mang theo tư liệu đi vào một gian luyện kim mật thất. Bên trong gian luyện kim mật thất này có những luyện kim thuật sĩ cùng ma dược sư hàng đầu của Hắc Ám giáo đình đang làm thí nghiệm. Những người này đều từng là hung đồ bị truy nã, hiện giờ được hắn chiêu mộ, làm việc thay hắn, bất quá vẫn phải che giấu không được để lộ ra ngoài ánh sáng. Người của Giáo Đình cũng không biết rằng những Hắc Ám Giáo Đồ mà họ vẫn truy lùng lại làm việc ở ngay bên cạnh mình.

Đỗ Địch An đưa tư liệu cho một luyện kim thuật sĩ cả người mọc đầy mụn nhọt, thuật sĩ luyện kim đầu tóc thưa thớt, chỉ còn lại vài sợi ít ỏi, bộ mặt xưng vù xấu xí không nhìn ra tuổi tác, nếu như hắn ra bên ngoài một mình sẽ khiến cả đống người kinh hãi, nhưng những luyện kim thuật sĩ xung quanh lại nhìn hắn vô cùng tôn kính.

- Mau chóng chế ra thứ này, tiêm vào một nhóm bọ chét.

Đỗ Địch An phân phó.

- Vâng, nghị trưởng đại nhân

Quái nhân người đầy mụn nhọt cung kính đáp.

Đỗ Địch An xoay người rời đi, tài liệu hắn giao cho người này là tư liệu một loại bệnh truyền nhiễm, thời đại trước từng rất nổi tiếng, gọi là “bệnh đầu mùa”, hắn chuẩn bị đưa thứ này vào bên trong mười hai tòa thành bá tước bảo hộ. Làm ôn dịch bệnh đầu mùa tái phát khiến cho các bá tước mở rộng cửa thành, để các quý tộc trong thành di chuyển đến nơi an toàn, ví dụ như Ngoại Bích.

Lần này hắn không dùng đến thi độc, bởi nó quá mạnh. Một khi nhiễm phải chính là chết, trái lại không đem lại quá nhiều phiền phức cho quân đội.

Nếu dính loại bệnh này mà không thể trị hết trong một thời gian ngắn thì tốc độ lây bệnh cực nhanh. Ngược lại càng tạo thêm nhiều phiền toái, khiến bọn họ không thể giết cũng không thể chạm vào.

- Chiêu thức này thời cổ đại gọi là “ép Thiên Tử lệnh chư hầu” (của Tào Tháo), không ngờ rằng cũng có lúc ta phải dùng đến, mang quý tộc ra ép quân đội.

Đỗ Địch An nghĩ đến hậu quả của việc truyền bệnh đậu mùa vào trong thành. Trong đầu không tự chủ được nghĩ tới khuôn mặt của bé gái cùng với gia gia của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu khiến cho hắn ấn tượng sâu sắc. Không phải vì gương mặt đó hồn nhiên hay gì, mà là tất cả sự tình do hắn một tay tạo ra, còn có rất nhiều người khác mà hắn không nhìn thấy được, tất cả bọn họ sẽ trôi dạt khắp nơi không chỗ an thân, kéo dài hơi tàn trong thành thị tràn ngập Hành Thi.

Trong lòng hắn khẽ thở dài, có chút áy náy, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là một điểm áy náy mà thôi.

Khi giết quá nhiều người, trên tay có thêm mạng người nhiều hơn nữa cũng chỉ là một con số mà thôi, một đường viền, thậm chí là một nét trên bản đồ, một lần thắng lợi.

Trong nháy mắt đã qua hai ngày.

Bệnh đậu mùa mà Đỗ Địch An đưa cho luyện kim thuật sĩ kia cũng đã được hoàn thành. Nhờ có tư liệu Đỗ Địch An cung cấp, thêm việc có thể tùy ý tìm dược liệu ở Ngoại Bích thì hắn hoàn thành rất nhanh.

Ngay khi Đỗ Địch An lấy được độc bệnh đậu mùa, Noyes cấp tốc chạy tới, hổn hển nói:

- Thiếu gia, có tin từ bên trong Nội Bích, bên đó xảy ra chuyện lớn rồi!

- Chuyện lớn?

Đỗ Địch An nhướng mi mắt

- Nói!

- Hai hôm trước, có một đoàn người không rõ lai lịch đến Nội Bích, công kích Vương thành, còn phá huỷ Vương Cung, nghe nói giết rất nhiều người, đến cả đại quốc sư cũng bị hạ độc thủ, còn có cao thủ của thú ma gia tộc cùng Tu Đạo Viện, thương vong nhiều vô kể.

Noyes cấp tốc nói.

Đỗ Địch An sửng sốt, mở to hai mắt, vẻ mặt hoài nghi nhìn hắn:

- Không rõ lai lịch? Công kích vương thành? Còn phá huỷ Vương Cung? Tu Đạo Viện và thú ma gia tộc đều tham chiến?

Nhìn thấy vẻ mặt khó mà tin được của Đỗ Địch An, Noyes nghĩ đến phản ứng của mình lúc mới nhận được tin tức, cười khổ nói:

- Thuộc hạ cũng hoài nghi tin tức này, nhưng tin tức từ mật thám trong Nội Bích truyền đến, có lẽ là thật.

- Tu Đạo Viện cùng thú ma gia tộc đều tham chiến, không thể là bọn họ phát động công kích, không rõ lai lịch …..

Đỗ Địch An tự lẩm bẩm, chậm rãi nhíu mày, trong đầu hiện ra một ý niệm khủng bố, chẳng lẽ những người kia đến từ thần quốc? Nhưng mà, tại sao thần quốc lại đột nhiên công kích Vương cung?

Hắn nhanh chóng nghĩ, suy tư một lát, nói với Noyes:

- Tin từ hai ngày trước, tại sao bây giờ mới nói? Không phải trước đó mạng lưới tình báo đã được liên kết rồi sao?

- Là do tin tức trong Nội Bích truyền đi quá chậm.

Noyes cúi đầu, nói:

- Hiện giờ xung quanh bạo phát thi loạn, tin tức trực tiếp truyền ra từ Vương thành rồi tới những cao tầng trong những thành thị khác, sau đó tin tức mới được tiết lộ ra bên ngoài tới tai dân chúng, quá trình này quá chậm rồi.

…………………