Chương 852 Đi Tới
Quả thức là chậm!
Trong lòng Đỗ Địch An có một tia tức giận, đây là một cơ hội tuyệt hảo, tiếc là tin tức tới quá chậm khiến cho hắn lỡ mất cơ hội. Hắn lập tức hỏi:
- Tình huống trước mắt thế nào, bọn họ có còn ở đấy nữa không? Có biết tại sao họ công kích Vương cung không?
- Bọn họ vẫn đang ở trong Nội Bích.
Noyes nói. Lời này khiến Đỗ Địch An thở ra một hơi.
- Nghe nói kẻ công kích có chín người, thực lực cực mạnh, phá huỷ Vương cung, mục đích dường như là cướp lấy thi thể của chiến thần Sylvia.
Noyes nói nhanh.
- Nhưng sau đó hai vị thống soái trấn thủ Vương thành đuổi đến chế trụ bọn họ, tiếp đó người của thú ma gia tộc cũng đuổi tới, đại chiến với họ một trận.
- Nghe nói hiện trường chiến đấu cực kì đáng sợ, vô số dân thường đã chịu thương vong, đến cả tường thành cũng bị phá ra một lỗ thủng lớn.
- Đám người công kích không địch lại sự tấn công liên tiếp của thú ma gia tộc, chạy trốn tới núi Pagle thì bị quân đội cùng thú ma gia tộc bao vây lại, tạm thời không có tin tức gì khác.
- Núi pagle?
Trong đầu Đỗ Địch An lập tức hiện lên ngọn núi này, hắn xem trên bản đồ. Đây là vùng núi nổi tiếng hung hiểm của Nội Bích, bên trong có vô số dã thú, cho dù là thợ săn thân thủ lão luyện cũng không dám tới gần, dù thể chất ma ngân không giống với người bình thường cũng khó có thể dễ dàng tiến vào, rất dễ bị lạc ở bên trong, địa thế ngọn núi này cực kì phức tạp.
- Chỉ với chín người đã có thể tập kích cùng phá hủy Vương thành, sức mạnh như vậy chắc chắn không phải Khai Hoang Giả phổ thông làm được, ít nhất cũng là cấp bậc quân thần, thậm chí là cao thủ cấp nội hoang.
Ánh mắt Đỗ Địch An dao động:
- Tuy rằng Bích Chủ không có ở đó, nhưng dưới tay hắn ngoại trừ ba vị thống soái ra, tuyệt đối còn cócường giả khác tọa trấn. Vị đại quốc sư kia cũng là cao thủ nội hoang, vậy mà cũng bị giết, chắc chắn hai vị thống soái cũng toạ trấn ở vương thành, nếu không thìkhông thể nhận được tin nhanh như vậy, lập tức có mặt ở đó!
- Bọn họ đều là cao thủ nội hoang, vậy mà không ngăn nổi địch nhân, tam đại thú ma gia tộc đều đuổi tới cũng không thể ngăn lại, chứng tỏ trong những kẻ công kích kia, ít nhất có năm người là cao thủ nội hoang, thậm chí còn nhiều hơn!
- Tập kích Vương cung vì mục đích gì, các thế lực khác trong Nội Bích hẳn sẽ không làm vậy, trừ phi bên trong vương cung có tồn tại bí mật gì mà chúng ta không biết, nhưng tuyệt đối không phải vì muốn thâu tóm quyền lực, nếu là vậy thì quả thực quá ngu xuẩn.
Đỗ Địch An hơi ngẩng đầu, nhìn lên đám mây trắng trên không, trầm ngâm không nói.
Theo những tin đồn nghe ngóng được, có khả năng những kẻ công kích kia đến từ bên ngoài Cự Bích, chỉ là không biết bọn chúng đến từ thần quốc, hay là từ Cự Bích khác?
Khi biết được sự tồn tại của thần quốc, hắn đã đoán được hẳn là còn những Cự Bích khác tồn tại, chỉ là không có tin tức nào để chứng thực, hơn nữa hai điều này có khác biệt rất lớn đối với hắn. Nếu như là đến từ Cự Bích khác, chắc chắn phải đạt tới nội hoang mới có thể vượt qua hoang khu, tiến vào Cự Bích khác. Còn nếu như đến từ thần quốc, vậy thì thật sự nguy hiểm, rất có thể là Bích Chủ đã xảy ra vấn đề gì đó ở thần quốc.
- Ta phải tự mình đi Nội Bích một chuyến.
Đỗ Địch An suy nghĩ nửa ngày liền đưa ra quyết định, chỉ nghe tình báo, hắn không có cách nào sàng lọc ra nhiều tin tức hữu dụng, hơn nữa truyền tin kiểu này, mức độ tin cậy không cao, tốt nhất vẫn là tự mình đi xem.
Nhưng mà, làm như vậy chắc chắn rất nguy hiểm, hiện tại hắn là nhân vật cực kì mẫn cảm, bất luận là nhóm người tập kích hay cao thủ Nội Bích nhìn thấy hắn đều sẽ tấn công hắn.
- Thiếu gia, quá nguy hiểm.
Noyse vội vàng nói.
Đỗ Địch An lắc tay, nói:
- Lúc ta không ở đây, ngươi với Barry bảo vệ nơi này, nếu như có người đến xâm phạm, lập tức rời đi, trốn tới nơi khác.
Nói xong hắn xoay người quay về thần điện để chuẩn bị.
Một lát sau, hắn thay một bộ võ trang xong xuôi, dương cánh, ôm lấy eo Helisa bay lên trời, một đường thẳng tới Nội Bích
……
…..
Núi Pagle, một chỗ vách đá bên trong thung lũng.
Sáu thân ảnh ngồi xung quanh một cái quan tài thật lớn, có người ngồi luôn lên trên quan tài, có người ngồi dựa vào quan tài, nếu để người khác nhìn thấy cảnh này, hơn phân nửa sẽ cực kì tức giận đến. Đây là một sự khinh nhờn đối với nữ chiến thần!
Lão già lọm khọm ngồi trên nắp quan tài, nhắm chặt hai mắt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng hai bên thái dương, sắc mặt của hắn đỏ rực, ngón tay già nua run run, như thể đang cố sức nhẫn nại cái gì đó.
Một tên mập mạp đứng ở bên cạnh lo lắng nhìn hắn:
- Đại ca có thể chịu đựng được nữa không?
- Nhị ca, sao huynh có thể nói như vây!
Lão tứ dáng người to lớn tức giận nói:
- Chỉ là một chút độc cỏn con cũng có thể làm khó đại ca sao? Đám tiểu tôn tử chết tiệt này, thật cmn âm hiểm, chiêu thức nham hiểm gì cũng đều sử dụng, đợi đại ca trị thương xong rồi, ta nhất định phải trở về báo thù cho lão cửu và lão thập.
- Đây không phải độc bình thường!
Thiếu nữ thướt tha dựa lưng vào quan tài bịt chặt vết thương trên cánh tay, cánh tay này chỉ còn dư lại một đoạn, từ khuỷu tay trở xuống đã bị chém đoạn, vẻ mặt của nàng lo lắng nói:
- Ai có thể nghĩ được một con cóc nhỏ như vậy lại có độc tính mạnh đến thế, quá đáng sợ rồi, nếu đổi lại là chúng ta thì đã mất mạng rồi, may mà thực lực đai ca mạnh mẽ mới có thể chịu được đến bây giờ.
- Sớm biết vậy ta đã xé con cóc đó ra ăn rồi.
Mập mạp than thở nói.
Thiếu niên tóc dài anh tuấn ở bên cạnh giận dữ nói:
- Cho dù là ngươi cũng không tiêu hoá nổi. Có thể khiến đại ca trúng độc như vậy, cái thứ đồ vật nhỏ kia quá đáng sợ rồi.
- Nếu không phải là đại ca trúng độc bị thương, đám tôn tử này lại đây, làm sao chúng ta lại đánh không lại, làm sao lão cửu lão thập có thể chết được!
Tráng hán cao lớn nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm.
Trên ngực hắn có một vết chém do cực lớn, nhưng hiện tại đã kết thành vảy máu, nhìn vô cùng dữ tợn.
Cẩn thận nhìn lại, thân thể sáu người bọn họ đều mang vết thương, có cái nặng, có cái chỉ là vết thương bên ngoài, không bị gãy chân tay.
- Sớm biết vậy, ban đầu chúng ta nên tiêu diệt hết tam đại thú ma gia tộc kia mới đúng!
- Không phải đại ca nói rồi sao, cứ thế này đến sẽ đánh rắn động cỏ, kinh động vương thành, đến lúc đó bọn họ di chuyển thần thi tới một nơi khác sẽ không dễ tìm.
- Là chúng ta xem nhẹ những người ở đây, bọn chúng không có chúa tể, nhưng không ngờ lại có nhiều cao thủ nội hoang như vậy, đặc biệt là đàn bà thối kia qúa khó chơi, lão cửu chính là chết trong tay nàng, ta nhất định phải giết chết nàng ta!
- Đợi độc tính của đại ca hoá giải rồi, ta sẽ báo thù thay lão cửu lão thập.
Mập mạp lại thở dài, nói.
- Mọi người nên dưỡng thương đi, nhanh chóng chữa lành, đám người đáng chết kia vẫn còn đang vây ở bên ngoài, có lẽ đang hội ý xem nên xử lí chúng ta như thế nào, chúng ta nhất định phải bảo vệ đại ca chu toàn, đợi độc tính của đại ca hoá giải rồi, nhất định sẽ giết chúng đến long trời lở đất!
- Không sai, đợi tới lúc đó mấy xú kỹ nữ kia, mỗi người làm một lần, tất cả nam nhân đều băm thây ném cho ma vật bên ngoài Cự Bích!