Chương 856 Hắc Ngục
Đây là ngươi tự tìm chết!
Hắc bào thiếu niên giận đến tím mặt, hắn truy kích Đỗ Địch An thất bại liền dự định trước tiên bỏ qua Thi Vương, kết quả ngược lại tốt, tên tiểu quỷ kia được voi đòi tiên, lại còn bắn tên quấy rầy hắn.
Hắn cắn răng, đè nén lửa giận, di chuyển giống một con rắn sang hướng khác, kéo dãn ra khoảng cách.
Helisha nhìn dáng vẻ lướt qua lướt lại của hắn, vồ trượt liên tục, nhưng dựa vào tốc độ vượt qua hắn nên vẫn có thể chăm chú bám sát phía sau.
Đỗ Địch An nhìn ra được ý đồ của người này, vẻ mặt hắn nghiêm túc, đây là lần đầu tiến hắn giao chiến cùng một Khai Hoang Giả đỉnh phong. Khả năng ứng biến của người này so còn mạnh hơn rất nhiều với những gì hắn nghĩ, tuy rằng Helisha có thể chiến thắng hắn nếu chính diện giao thủ, nhưng hắn ta lại rất linh hoạt, rất khó để bắt kịp. Đỗ Địch An cài tên vào cung, nhắm tên về phía hắn, ngoài trừ việc có thể ngăn chặn hành động của hắn, quan trọng hơn là khiến hắn tức giận.
Lần này hắc bào thiếu niên kia có đề phòng, tránh thoát khỏi mũi tên của Đỗ Địch An bắn tới, đồng thời cũng tiếp tục phi hành giống rắn, uốn lượn từng vòng lại gần Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An tiếp tục cài tên bắn, đồng thời cũng chậm rãi di chuyển cùng Helisha theo hình tam giác. Nếu như hắn muốn công kích mình tất sẽ bị Helisha đuổi theo, đối phương không muốn đối mặt với kết quả như thế. Dù sao nếu như bị Helisha cắn trúng, hắn chỉ còn con đường chết!
Hắc bào thiếu niên bay hết tốc lực, lách trái lách phải, nhìn Đỗ Địch An di chuyển, lửa giận trong lòng hắn lại càng lớn hơn, giờ phút này hắn chỉ hận không thể dùng ánh mắt giết chết Đỗ Địch An, hai hàm răng hắncắn chặt vào nhau, tiếp tục né tránh Helisha, đồng thời tiếp cận Đỗ Địch An chặn đường, ngăn cản hắn tới gần Helisha.
Vèo!
Bỗng nhiên, một tiếng rít từ phía sau vang lên!
Đột nhiên hắc bào thiếu niên cả kinh, cũng không quay đầu lại nghiêng người né tránh, một bàn tay quái dị đã vồ tới bên cạnh hắn, tiếp xúc trong tích tắc nhưng dư quang trong hắn vẫn có thể thấy rõ, Helisha bị hắn kéo dài một khoảng cách lúc trước đã lại gần hắn thần không biết quỷ không hay.
Trong lòng hắn căng thẳng, vội vàng di chuyển với tốc độ nhanh hơn.
Nhưng lúc này Helisha lại đeo bám hắn giống như hình với bóng, một đường không chịu buông tha. Quỹ tích di chuyển của nàng cũng giống như hắn, nhưng thoạt nhìn linh hoạt hơn trước rất nhiều
- Không ổn!
Hắc bào thiếu niên giật mình, Thi Vương này đang từ từ thích ứng với kẻ địch, vẫn có thể phát huy năng lực của cơ thể trong quá khứ, phải biết chung quy Thi Vương cùng Hành Thi bình thường khác nhau không chỉ đơn thuần là sức mạnh, quan trọng hơn chính là Thi Vương có thể phát huy toàn bộ tiềm năng của thân thể cũ.
Đây chính là điểm đáng sợ nhất của Thi Vương.
"Tên này cố ý kéo dài thời gian, không được, mình phải lập tức rời đi!"
Hắc bào thiếu niên nhìn thấy Helisha vẫn tiếp tục đuổi theo ở phía sau, nhìn lướt qua Đỗ Địch An đang cài tên bắn ở xa xa. Lửa giận trong mắt hắn phun trào, sát ý mạnh liệt, nhưng hắn biết hiện tại nhất định phải nuốt cơn giận này xuống, nếu không đợi Thi Vương kia hoàn toàn thích nghi được, hắn có muốn chạy chỉ sợ cũng không thoát.
Tính cách hắn quyết đoán, nghĩ là làm, lập tức bay lên trên không quay đầu lại, không tiếp tục để ý đến Đỗ Địch An.
Thời điểm hắn cất cánh bay đi, Helisha cũng lập tức truy đuổi theo sau.
Hắc bào thiếu niên uốn éo cơ thể, song song bay về phía, trước sau đó lại nhanh chóng hạ xuống.
Helisha theo sát phía sau hắn đã sớm thích ứng việc này, cũng không vì hắn thay đổi hướng đi mà bị giảm tốc độ, tương tự bay song song về phía trước, sau đó lập tức hạ xuống, quỹ đạo gần như giống hắc bào thiếu niên như đúc.
Vèo!
Mấy móng vuốt sắc bén trên lưng Helisha đập ra chộp tới sau lưng hắc bào thiếu niên.
Hắc bào thiếu niên cảm thấy khí thế khủng bố khóa chặt sau lưng, sắc mặt hắn khó coi, nhanh chóng vung vẩy cái đuôi sau lưng đánh tới các quái chi trên lưngHelisha.
Nhưng quái chi trên lưng Helisha lại cực kì linh động, không khô khan như chiến đấu lúc trước, hai quái chi trong đó khóa chặt đuôi, một cái khác giống như móc câu đâm tới đuôi thiếu niên, lập tức chế trụ lại cái đuôi, mấy cái quái chi khác lập tức theo đuôi hắn bò lên, rút ngắn khoảng cách.
Hắc bào thiếu niên sợ hãi, gầm lên một tiếng, xoẹt một tiếng, đuôi của hắn lập tức đứt đến tận gốc.
Mất đi cái đuôi, hắn lập tức xông về phía trước một khoảng ngắn, nhưng tốc độ cũng đã chậm lại, không có đuôi cân bằng khống chế cơ thể, hắn muốn di chuyển linh hoạt như lúc trước là không thể được.
Vèo!
Đột nhiên một mũi tên nhọn từ phía sau phóng tới.
Hắc bào thiếu niên biến sắc, hắn tránh sang một bên, lửa giận trong lòng lại bị thổi bùng lên một lần nữa. Nhưng vào lúc này, một luồng sát khí lạnh như băng bao phủ cả người hắn, giống như một cái hố đen có thể thôn phệ hắn bất cứ lúc nào.
Lửa giận trong nháy mắt biến mất, sắc mặt hắn trắng bệt, dốc hết sức liều mạng phóng về phía trước, đồng thời hắn móc ra một tảng đá kỳ quái từ trong ngực, bên trên tảng đá có rất nhiều lỗ. Hắn thổi vào một lỗ, lập tức tiếng ô ô truyền ra xung quanh.
Thanh âm này không quá vang dội, nhưng rất xa xưa.
Đỗ Địch An thấy hành động này của hắn, nhất thời kinh ngạc, đây là đang gọi cứu binh sao?
Ngay lúc này, từ mấy ngàn thước phía xa truyền đến âm thanh ầm ầm, mặt đất dưới chân cũng rung chuyển dữ dội, sau một khắc, trong tầm mắt của hắn xuất hiện một bóng dáng hình cầu khổng lồ từ mặt đất bay lên, nhìn giống như một lỗ đen khổng lồ đang di chuyển tới đây với tốc độ cực nhanh. Cỏ dại, đá vụn ven đường cũng bị nghiền nát, hình dạng bóng đen giống hệt vớithứ hắn gặp lúc trước, Hắc Ngục!
- Hóa ra Hắc Ngục ở Ngoại Bích là do bọn hắn….
Trong đầu Đỗ Địch An xuất hiện ý nghĩ này, hắn nhớ đến bộ dáng của Helisha khi chiến đấu với Hắc Ngục lúc trước, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn sờ sờ vào túi bên hông, rất nhanh đã tìm được hộp diêm. Nội tâm hắn dò xét một lần, tại khu săn thú không thiếu nhất chính là cỏ dại….
Hắn tìm một chỗ cỏ dại đã khô héo, dùng diêm nhóm lên một ngọn lửa.
Mặt đất ù ù rung chuyển.
Rốt cuộc đã nhóm được lửa, hắn ném cỏ dại vào trong bụi cỏ, lập tức lửa bén lên càng lúc càng lớn, bao trùm cả một khu vực.
Hắc bào thiếu niên cảm nhận được sức nóng, nghiêng đầu nhìn qua, đồng tử của hắn lập tức co rút lại, suýt nữa kêu lên thành tiếng.
Đúng lúc này, một cơn đau từ sau lưng hắn truyền tới, giống như bị mấy thanh kiếm sắc nhọn đâm vào. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn chằm chằm vào hắn, hắn vội vàng vỗ cánh, từ lòng bàn tay xuất hiện hai thanh chủy thủ, chủy thủ này giống như một phần thân thể, hắn vung chủy thủ lên chống trả, nhưng sau một khắc, mấy đạo bóng đen lóe lên, leng keng mấy tiếng, chủy thủ trên tay hắn lập tức bị đánh văng ra.
Hai tay hắn xuất hiện những vết máu dài, chủy thủtrong tay cũng có một vài lỗ hổng nhỏ.