Chương 865 Ma Thần Nghi
Đỗ Địch An đứng dậy, liếc mắt nhìn Khai Hoang giả trong lòng đất kia. Người này lúc trước nỗ lực xuống lòng đất khoảng tám mươi mét, tựa hồ chuẩn bị tập kích, nhưng khi Khai Hoang giả người đá vừa chết, hắn ta liền dừng lại.
- Xem ra Nham tộc địa giới cũng không có cường giả cấp nội hoang tọa trấn, lúc trước đánh lén ám sát vị kia, tựa hồ là Nham tộc tộc trưởng?
Đỗ Địch An nghĩ đến vị Khai Hoang giả ngoại hoang đỉnh cao bị giết đầu tiên kia, người này kiến thức rộng, hơn nữa khí chất lão luyện trầm ổn, vừa nhìn đã biết người ở địa vị cao lâu ngày. Theo lý thuyết kẻ xâm lấn cướp giật Thần Thi, thú ma gia tộc phái ra cao thủ đi ngăn chặn là đủ rồi, không cần thiết tộc trưởng tự thân tới. Dù sao một khi tộc trưởng xảy ra chuyện gì, ảnh hưởng rất lớn đối với cả gia tộc. Nhưng nếu như người kia là tộc trưởng, không khỏi hơi yếu một chút, trong ấn tượng của hắn, tộc trưởng thú ma gia tộc ít nhất cũng là cao thủ nội hoang cấp mới phải.
- Xem ra, tuy gốc gác thú ma gia tộc dày, nhưng tài nguyên cũng không phong phú như trong tưởng tượng, tích lũy một hai vị cao thủ nội hoang cấp cũng đã là cực hạn.
Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, hắn không tiếp tục dừng lại, nếu vị Khai Hoang giả ẩn núp phía dưới kia không ra, hắn cũng bó tay hết cách, chỉ có thể trước tiên đi cướp đoạt thần tương cùng tài bảo khác. Hai giờ sau, Nham tộc địa giới bừa bộn khắp nơi, Đỗ Địch An từ trong phi ra, trong lòng hắn vẫn tính toán thời gian, từ lúc mình bắt đầu xâm lấn Nham tộc, coi như bọn họ lập tức thông báo cho cao thủ tại Pagel sơn mạch chạy về tiếp viện, cũng cần nửa giờ đến chừng hai canh giờ.
- Thần tương, thần trùng, bí kỹ...
Đỗ Địch An cõng lấy một bao đồ còn to hơn cả thân thể bay trên trời cao. Một chuyến này ngoại trừ thu hoạch được đồ vật trong dự liệu của hắn, còn ngoài ý muốn nhìn thấy một chút bí ẩn của thú ma gia tộc. Trong mật thất cấm địa của bọn hắn, Đỗ Địch An nhìn thấy một bồn chứa quái lạ, cực kỳ to lớn, nối rất nhiều ống.
Theo lời tù binh Nham tộc mà hắn bắt được, đây là Ma Thần nghi đào tạo ma ngân, có thể chứa đựng ký sinh hồn trùng thời gian dài, ngoài ra còn có tác dụng đào tạo. Nhìn thấy Ma Thần nghi, Cuối cùng Đỗ Địch An đã rõ ràng nguyên nhân tại sao các đời tộc trưởngthú ma gia tộc đều có ma ngân tương đồng, Ma Thần nghi có thể đề cao ký sinh hồn trùng sinh sôi phân liệt, bất quá cần lấy lượng lớn thần trùng làm thức ăn, dưới sự bồi dưỡng dài dằng dặc của thú ma gia tộc, chỉ cần gia tộc không gặp đả kích hủy diệt, đào tạo sẽ không gián đoạn, mà đào tạo không gián đoạn liền mang ý nghĩa gia tộc vĩnh viễn có Truyền kỳ ma ngân xuất hiện, sáng tạo cường giả.
-Chỉ cần quyết sách những phương diện khác không xuất hiện sai lầm lớn, sẽ kéo dài không suy, bên trong Long tộc cùng Dực tộc hẳn là cũng có máy móc như vậy, nhưng đáng tiếc khởi nguồn Ma Thần nghi quá cơ mật, người bình thường không biết, hỏi cũng không được gì.
Đỗ Địch An cảm giác đượ sau lưng c Ma Thần nghi ẩn giấu đi bí mật lớn, từ cấu tạo Ma Thần nghi đến xem, toàn hợp kim chất không nói, rất nhiều linh kiện cùng cấu tạo, cùng với hình thức truyền dịch, đều cho hắn một loại cảm giác cực kỳ tiên tiến, không giống đồ vật phòng nghiên cứu ma vật có thể chế tạo ra, đặc biệt là vật ấy cũng không phải là mới xuất hiện những năm gần đây, mà là khi từ thú ma gia tộc bắt đầu đã tồn tại! Phải biết, lịch sử thú ma gia tộc hầu như ngang bằng với lịch sử Cự Bích, hẳn là vào thời đại cực kỳ suy nhược, nhân loại vừa trải qua tận thế thế giới, người may mắn còn sót lại có thể sống sót đã không dễ, muốn chế tạo ra đồ vật như vậy gần như là không thể tưởng tượng, hơn nữa một điểm mâu thuẫn nhất là, nếu như thứ kia cũng có thể chế tạo ra, vậy thì tại sao khoa học kỹ thuật trong nội bích vẫn lạc hậu như thế?
Tiếc nuối chính là, Ma Thần nghi quá khổng lồ, đường ống lại nhiều, bằng một mình hắn muốn mang đi, hao phí thời gian không nói, trong quá trình vận chuyển còn có thể tạo thành hư hao đối với máy móc, cái được không đủ bù đắp cái mất.
Hắn rời đi thì cũng không phá hủy vậyt này, phỏng chừng đây là một trong những đồ vật quan trọng nhất Nham tộc, một khi phá huỷ khó tránh khỏi sẽ triệt để làm Nham tộc tức giận, khiến cho bọn họ điên cuồng trả thù. Đã như thế, ngược lại sẽ để những thế lực khác tọa sơn quan hổ đấu, dù cho hắn có thể đẩy lùi Nham tộc nguyên khí cũng sẽ đại thương. Hắn có rất nhiều thủ đoạn cùng cạm bẫy, một khi lộ ra ánh sáng sẽ bị những người khác phòng bị, chỉ thích hợp tận diệt. Hơn nữa, lưu lại Ma Thần nghi trong thời gian ngắn cũng không có tác dụng gì với Nham tộc, nếu như mình thành công đoạt được Cự Bích, vật ấy cũng rơi vào trong tay mình, coi như là tài sản của chính mình.
-Không biết tình huống Pagel sơn mạch thế nào rồi.
Sau khi Đỗ Địch An bay ra địa giới Nham tộc liền tạo ra một đường cong, bay ngược về hướng Pagel sơn mạch, như vậy có thể tránh khỏi cường giả Nham tộc chạy về tiếp viện. Khoảng cách từ khi hắn rời đi đã được hơn bốn giờ, Đỗ Địch An tính toán nơi đó hẳn đã chiến đầu, hắn cũng không hy vọng xa vời mình có thể lợi dụng gì, nhưng biết được tình hình trận chiến càng sớm sẽ có lợi cho hắn làm ra chuẩn bị. Bay gần một canh giờ, bỗng nhiên Đỗ Địch An nhìn thấy một bóng người đang chạy gấp trên vùng bình nguyên phía trước, trên thân tỏa ra nhiệt lượng dồi dào, là một tên Khai Hoang giả. Trong lòng hắn hơi động, nhìn qua bình nguyên cùng núi cao xa xa phía sau người này cũng không có nhìn thấy có những người khác đi theo, hắn lập tức hạ xuống, ngăn trên đường đi của người này.
- Người nào?!
Từ lâu người này đã chú ý tới Đỗ Địch An ở giữa không trung, hắn chậm rãi giảm tốc độ, cảnh giác nhìn Đỗ Địch An. Đỗ Địch An chú ý tới huy chương mai rùa trên khôi giáp của hắn, mắt sáng lên, đây là Nham tộc Khai Hoang giả, mà đại đa số Khai Hoang giả bên trong Nham tộc có ma ngân năng lực khoan đất, hắn bất động thanh sắc nói:
- Ta là nhà truyền giáo Tu Đạo Viện, phụng mệnh đi tới Pagel sơn mạch tiếp viện, thuận tiện mang một ít vật tư đi qua, xin hỏi ngươi đây là?
Hắn vốn định giả mạo Dực tộc nhân, dù sao hắn có cánh, ngụy trang càng giống, nhưng cân nhắc đến quan hệ thường ngày giữa Nham tộc cùng Dực tộc, vừa thấy mặt đã đỏ mắt, ngược lại sẽ bị lộ.
- Nhà truyền giáo Tu Đạo Viện?
Trong mắt người này loé lên một tia nghi hoặc, hai mắt đánh giá Đỗ Địch An, ánh mắt dừng lại tại chiếc bao lớn trên lưng Đỗ Địch An một lúc, đột nhiên sắc mặt đại biến, cả giận nói:
- Ngươi nói dối! Rốt cuộc ngươi là người nào?!
Lông mày Đỗ Địch An hơi nhíu, hắn chú ý tới vẻ mặt người này biến hóa, tính toán là bao quần áo làm lộ, bất quá hắn cũng không hoang mang, lấy ra một cái huy chương trong ngực vứt cho hắn, nói:
- Ta không hề nói dối, ngươi chưa từng thấy ta là rất bình thường, thực lực ta thấp kém, thông thường đều làm việc trong viện, lần này cũng là nghe nói tiền tuyến xảy ra vấn đề, vì vậy để cho ta tới đưa vật tư. Nha, đúng rồi, trong này còn có một phần vật tư của Nham tộc các ngươi.
Nói xong hắn thoải mái ném bao quần áo xuống đất, vỗ vỗ. Người này tiếp nhận huy chương Đỗ Địch An quăng đến, liếc mắt nhìn, trong mắt nhất thời có tia nghi hoặc, đây quả thực là huy chương Khai Hoang giả Tu Đạo Viện mới có tư cách, không giống giả mạo, hơn nữa tất cả những kẻ xâm lấn kia đều là cao thủ nội hoang, muốn giết hắn dễ như trở bàn tay, không cần thiết nói dối lừa gạt, hắn nửa tin nửa ngờ nói:
- Vật tư Nham tộc chúng ta? Tại sao ta chưa từng nghe nói?
- Đây là vừa thương thảo quyết định xong.
Đỗ Địch An đưa tay lên làm động tác tiếp huy chương, huy chương này hắn thu được khi giết chết cô gái Tu Đạo Viện xâm lấn thần điện lần thứ nhất kia, lúc nào tới Nội Bích hắn cũng mang theo, để ngừa có lúc cần dùng, không nghĩ đến lúc này vừa vặn phát huy tác dụng, hắn vừa đi vừa nói chuyện:
- Xem tuyến đường này của ngươi, hắn là người tham chiến tại Pagel sơn mạch, tại sao lại xuất hiện ở đây? Lẽ nào ngươi là...
Nói xong nhìn hắn cổ quái, ý nghĩa ánh mắt rõ ràng ngươi lâm trận bỏ chạy?
- Đương nhiên không phải!
Người này lập tức phản bác, đồng thời đưa huy chương về phía Đỗ Địch An, còn chưa chờ hắn nói câu tiếp theo, cánh tay Đỗ Địch An bỗng nhiên run lên, một chiếc gai nhọn trong nháy mắt vọt tới trước mặt hắn, trên cánh tay tuôn ra chất lỏng màu đen, ma hóa thành một liêm đao sắc bén, vững vàng đặt trên cổ của hắn. Biến hóa bất thình lình để người này không kịp chuẩn bị, bản thân hắn chỉ là một Khai Hoang giả phổ thông, thân thể không kịp phản ứng Đỗ Địch An, lại không hề phòng bị, nhất thời bị kèm hai bên.
- Ngươi, ngươi không phải người Tu Đạo Viện?!
Người này cảm nhận được hàn ý trên phần gáy, sắc mặt trắng bệch, run giọng nói.
Đỗ Địch An lạnh lùng nói:
- Nói, vì sao ngươi lại xuất hiện ở đây, nơi đó phát sinh cái gì?