Chương 867 Gặp Lại
Hợp tác cùng Nội Bích?
Noyes nghi hoặc.
Đỗ Địch An không giải thích với hắn, nói:
- Lập tức phái người đi làm, chọn người linh hoạt một chút.
- Ta biết rồi.
Noyes cảm nhận được trong mắt Đỗ Địch An cấp bách, không dám hỏi nhiều, chuẩn bị xin cáo lui. Đỗ Địch An gọi hắn lại, nói:
- Mặt khác để Barry, Kacheeck mang theo Shamenson cùng Poland với thiết bị, rời khỏi Thần sơn, ngoại trừ thủ vệ bình thường, tất cả những người còn lại đều chuyển tới đệ nhị căn cứ, bao gồm cả Hilo cùng những tù binh Khai Hoang Giả kia.
Trong lòng Noyes cả kinh, dời trận địa? Chẳng lẽ nơi này sắp trở thành chiến trường? Hắn ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lập tức đồng ý, không hỏi gì nhiều.
- Đi đi.
- Vâng.
Chờ Noyes thối lui, Đỗ Địch An mở bao quần áo ra, lấy ra bí kỹ Nham tộc từ bên trong ra, trong lòng không khỏi thở dài, thời gian quá ngắn, mặc dù có bí kỹ trong tay hắn cũng không thời gian học tập, nếu như có thể để toàn bộ thế giới tạm dừng, cho mình thời gian một tháng học tập để trở nên mạnh mẽ, khi đó phỏng chừng tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng, bất quá thật sự có năng lực như vậy, còn không bằng trực tiếp giết chết tất cả bọn họ, còn cần tới một tháng nữa sao.
Đỗ Địch An thầm cười khổ, lấy thần tương từ bên trong ra truyền vào trong cơ thể, thân thể nóng lên, đạt đến bão hòa, nhưng khoảng cách đột phá còn kém xa, dù sao mấy lần trước cướp đoạt thần tương vừa đủ để hắn bước vào Khai Hoang Giả, cho dù mỗi ngày có đầy đủ thần tương tiêm vào cũng cần thời gian nửa tháng mới có thể đạt đến ngoại hoang đỉnh cao, còn đột phá đến nội hoang cấp thì còn cần nhiều thần tương cùng thời gian lâu hơn nữa.
- Trước hết vượt qua cửa ải khó trước mắt này, những kẻ xâm lấn này cướp đoạt thần quan, sau khi giết ra khỏi vòng vây nhất định sẽ đi tới điểm tụ tập ở Ngoại Bích, khi đó sẽ gặp được Riley, sau đó lần theo dấu vết tìm tới nơi này...
Đỗ Địch An dựa vào ghế, vừa chờ đợi thân thể tiêu hóa thần tương, vừa trầm tư:
- Nếu như bọn họ tìm đến rồi, nói rõ hắc bào thiếu niên rất trọng yếu đối với bọn họ, có thể lấy điểm này để áp chế
- Coi như không áp chế được cũng có thể khiến Thần sơn nổ tung tranh thủ thời gian lưu vong, chỉ là muốn chạy trốn từ trong tay chúa tể, hi vọng quá xa vời...
Đỗ Địch An cảm thấy một trận phiền lòng, đây là một lần nguy cơ to lớn, còn lớn hơn so với nguy cơ Nội Bích mang đến, hắn có thể sống sót hay không được quyết định bởi tầm quan trọng của hắc bào thiếu niên đối với những kẻ xâm lấn, nếu như cũng không trọng yếu như hắn nghĩ, hắn chắc chắn phải chết!
Tình cảnh trước mắt, hắn đã bại lộ trước mặt kẻ xâm lấn, chỉ có thể đánh cược với bọn hắn một lần! Hắn nhất định phải làm tốt khâu chuẩn bị đánh cược, nếu đánh cược thất bại, vậy thì cũng không cần nói cái gì nữa.
- Xét tầm quan trọng của thần quan, hẳn là Nội Bích sẽ không bỏ qua chiến lực của Helisha, Thánh Nữ Long tộc tiền nhiệm năm lần thức tỉnh vẫn còn tính mê hoặc đối với bọn họ, hơn nữa lấy thân phận của Helisha, kiểu gì nàng cũng biết tầm quan trọng của Thần Thi, cho nên bọn họ cũng có thể lý giải tại sao nàng chủ động đồng ý hiệp trợ bọn họ, khả năng song phương hợp tác rất lớn, nhưng cái khó là mặc dù hợp tác rồi, làm thế nào để giải quyết những kẻ xâm lấn này?
- Nếu như là giải quyết kẻ xâm lấn, dựa vào bẫy rập của ta, thêm vào cao thủ nội hoang cấp còn lại của Nội Bích, vẫn còn có mấy phần hi vọng bẫy chết cấp chúa tể, chỉ là sau khi giết tên chúa tể này rồi, hơn nửa Nội Bích cũng sẽ không bỏ qua ta, tốt nhất tận diệt toàn bộ bọn họ...
Đỗ Địch An cau mày, rơi vào trầm tư. Lấy lực phá hoại cạm bẫy hắn chế tạo trước mắt, muốn để cho kẻ địch sa lưới không khó, thế nhưng phải tận diệt tất cả mọi người lại phi thường khó khăn, căn cứ vào chiến đấu lần trước khiến hắn có một nhận thức rõ ràng đối với uy lực cạm bẫy mình chế tác, phỏng chừng cả tòa Thần sơn nổ tung cũng chưa chắc có thể nổ chết một vị cường giả nội hoang cấp, trừ phi là để bọn họ đứng bất động, đồng thời đứng trên vị trí trung tâm Thần sơn. Nhưng cơ hồ đây là việc không thể. Ngoại trừ nổ tung, hiện nay trong tay hắn còn có một đại sát khí khác, chính là điện lưu. Chỉ là, lấy điện áp của thần điện, lần trước ngay cả Hathaway cũng có thể tránh thoát, tuy rằng Hathaway cũng coi như là cường giả nội hoang, nhưng lần này đối mặt là cấp chúa tể, hơn nữa số lượng cũng nhiều, phân tán trên thân mỗi người, hiệu quả còn có thể yếu hơn lần trước.
- Chỉ dựa vào trạm phát điện trên ngọn thần sơn là không đủ, nếu như thêm vào đệ nhị căn cứ, lẽ ra có thể tạo thành thương tổn gấp một phần ba, nhưng còn chưa đủ...
Đỗ Địch An xoa mi tâm, cảm thấy vô cùng nhức đầu......
Vèo! Vèo!
Mấy bóng người gào thét bay Cự Bích, trong đó có hai bóng người cực kỳ dữ tợn, cánh dài, một trước một sau nâng một bộ thần quan màu bạc dài hơn mười mét, giữa trời chạy như bay. Trong nháy mắt, bọn họ đã tới ngoài bích, bốn người còn lại nhanh chóng chạy trên đất bằng, một lát sau mọi người chạy tới một chỗ trên sườn núi rồi dừng lại, ông lão cầm đầu hơi giơ tay, nhìn bốn phía, sắc mặt hơi thay đổi, nói:
- Không thấy Tiểu Thất.
Mấy người ở phía sau hắn kinh ngạc một chút, nữ tử thướt tha không nói hai lời, con ngươi bỗng nhiên biến thành màu đỏ sậm như máu, sau một chốc, bóng người nàng lóe lên, tiến thẳng về phía một bụi cỏ, một lát sau trở về, trong tay mang theo một người thanh niên. Nàng tiện tay ném thanh niên xuống mặt đất, quay về ông lão lọm khọm nói:
- Đại ca, nơi này không thấy bóng dáng tiểu Thất, cũng không thấy Hắc Ngục, bất quá nhìn thấy người này lén lén lút lút ở đây.
Gương mặt ông lão lọm khọm hoàn toàn âm trầm lại, nhìn chằm chằm thanh niên trên đất nói:
- Ngươi là ai, ở đây làm gì?
Thanh niên kia chính là Riley được Đỗ Địch An sắp xếp tới đây, hắn nhìn sáu người trước mặt, kinh hồn bạt vía, trên người đối phương tỏa ra sát khí dày đặc khiến hắn cảm thấy sợ hãi, nhưng dù sao hắn cũng đã trải qua sinh hoạt nằm vùng trường kỳ, tâm trí hơn người, đánh bạo đứng lên, run giọng nói:
- Các, các vị đại nhân, người các ngươi muốn tìm là một người mặc áo bào màu đen?
- Ngươi thấy?
Nghe được tin tức tiểu Thất, con ngươi ông lão lọm khọm híp lại, giống như hai đạo lợi kiếm bắn ra, làm người khác chấn động hồn phách. Riley thở phào nhẹ nhõm, biết bọn họ chính là người mà Đỗ Địch An bảo hắn chờ đợi, liền nói ngay:
- Thiếu gia nhà ta nói rồi, nếu như các ngươi muốn biết tin tức của hắn, nhất định phải giết sạch cao thủ Nội Bích để trao đổi, chờ các ngươi giết chết cao thủ Nội Bích, thiếu gia nhà ta sẽ để hắn gặp các ngươi.
- Hả?
Mấy người bên cạnh nghe vậy lông mày bốc lên.
- Tiểu Thất bị ép buộc?
- Sức mạnh Tiểu Thất không yếu, lại có Hắc Ngục bảo vệ, ai có thể bắt cóc hắn?
- Không nghĩ tới bên trong tòa thần bích này còn ẩn giấu ít nhất hai cường giả nội hoang cấp!
- Ta cảm thấy không phải, kẻ địch tựa hồ biết nhược điểm Hắc Ngục.