← Quay lại trang sách

Chương 905 Dực Vương

Vèo!

Ulita dùng hết tốc lực chạy trốn, một lát sau nàng đã rời khỏi Vương thành, một cánh đồng hoang vu rộng lớn đập vào mi mắt, nàng cảm giác bên tai tựa hồ vẫn quanh quẩn âm thanh kêu thê lương thảm thiết, hình ảnh máu tươi hiện lên trong đầu óc nàng, nàng khẽ cắn môi, chưa bao giờ nghĩ bản thân mình sẽ rơi vào thế chật vật khuất nhục như vậy, như chó mất chủ.

Sau khi bay ra khỏi Vương thành, nàng trực tiếp chạy đến hướng địa giới của dực tộc thú ma.

Tuy rằng địa giới Long tộc gần Vương thành nhất, nhưng bây giờ trong Long tộc đã không còn sức chiến đấu, bây giờ Khai Hoang giả tuy còn lại 7 8 người nhưng nàng biết Khai Hoang giả bình thường đã không còn tạo được uy hiếp gì với Đỗ Địch An, trừ phi là một số Ma Ngân có năng lực đặc thù.

Nhưng trong hầu hết năng lực Ma Ngân thì đa số đều là cận chiến, hoặc là công kích hoặc phòng ngự, hai loại này bao gồm nhiều công kích kỳ quái, riêng phòng ngự đã đếm không xuể.

- Tìm tới Dực Vương, hơn nữa Chập trảo long xà của tổng bộ tọa trấn phòng nghiên cứu ma vật, kết hợp với ta mới có thể giết chết hắn, Dực Vương có thể tấn công từ xa, Chập trảo long xà chính diện gánh vác hắn, ta đến mặt bên quấy rầy. Ma ngân Cát Liệt giả của hắn tuy công kích khủng bố nhưng sức phòng ngự lại yếu, chỉ cần bị thương tổn sẽ từ từ suy nhược, muốn tiêu diệt chỉ có dây dưa đến chết….

Trong lòng Ulita âm thầm lên kế hoạch báo thù phản kích, đáng được ăn mừng chính là Đỗ Địch An tuy mạnh, nhưng không mạnh bằng chúa tể của kẻ xâm lấn kia, tuy dựa vào Ma Ngân Cát Liệt giả thì hầu như có thể ngạo thị các cao thủ nội hoang khác, nhưng sức mạnh còn lại của bọn họ cũng không thể khinh thường.

- Lại tìm đến viện trưởng của Tu đạo viện cùng với mấy vị cao thủ hàng đầu ở ngoài hoang khu để phối hợp kiềm chế, chắc chắn hắn phải chết!

Trong mắt Ulita lóe lên tia sáng, nghĩ đến đây, ngột ngạt trong lòng nhất thời giảm bớt, khóe miệng nàng cười gằn, nhưng sau một khắc, nàng đột nhiên cứng đờ tại chỗ.

Sắc mặt nàng cực kỳ khó coi, nàng bỗng nhiên nhớ lại Đỗ Địch An cũng không chỉ có một mình! Ở sau lưng hắn còn có một vị thánh nữ Helisha của Long tộc đã thi hóa! Hơn nữa Đỗ Địch An đã nói, Helisha đã có năm lần thức tỉnh, từ đó, thái độ của Long tộc đối với chuyện này cũng không quá bất ngờ, có thể thấy được việc này quá nửa là sự thật.

Hơn nữa nàng còn muốn biết một chút, sau khi gia tộc thú ma thi hóa, huyết thống sẽ tự nhiên thức tỉnh, mỗi một quảng thời gian sẽ thức tỉnh một lần.

Dần dần, Helisha sớm muộn gì cũng sẽ đạt tới bảy lần thức tỉnh!

Một khi bảy lần thức tỉnh sẽ tương đươgn với cấp bậc Cất Bước giả, thậm chí còn hung hãn hơn ba phần so với Cất Bước giả bình thường!

- Một Helisha năm lần thức tỉnh, liền tương đương với cao thủ của Nội hoang, hơn nữa còn mạnh hơn cao thủ nội hoang bình thường, là Long mẫu, Dực Vương, Nham Ma, hắn có Helisha giúp đỡ, chỉ dựa vào chúng ta….

Sắc mặt nàng tái nhợt, không dắm tiếp tục nghĩ tiếp, bởi vì đáp án dĩ nhiên xuất hiện rõ ràng trong đầu nàng, bọn họ dĩ nhiên không cách nào đánh giết Đỗ Địch An!

Tuy nàng không muốn thừa nhận sự thật tàn khốc này, nhưng không thể không thừa nhận.

- Từ chiến đấu với kẻ xâm lấn, Long mẫu băng hóa chết đi, các cao thủ tử thương hơn nữa, vào lúc hắn nhảy ra mạnh mẽ tấn công Vương cung, vốn đều đã được tính toán, hắn biết, chúng ta đã không hề chắc chắn….

Ulita tự lẩm bẩm, trên mặt trở nên thất thần, nàng nhìn vùng hoang dã bao la, bỗng nhiên cảm thấy đất trời rộng lớn lại không có chỗ cho mình dung thân.

Nàng sinh ra đã ngậm sẵn chìa khóa vàng, lúc này cũng bi oán về số mệnh bất công của mình, vận khí của Đỗ Địch An thật sự quá tốt rồi, kẻ xâm lấn xuất hiện giúp hắn tiêu hao hết sức chiến đấu của bọn họ, lúc này lại dẫn đến một tiện dân ở Ngoại Bích là hắn, nhưng lại bước lên vương tọa tường chủ chí cao vô thượng, chuyện này giống như một con giun sống trong rãnh nước bẩn đột nhiên biến hóa thành thiên thần hoa lệ.

Đứng ngây ta một hồi lâu, Ulita mới từ từ hồi phục lại tinh thần, ũ rũ, thất vọng trong mắt từ từ thu lại, tâm tư nàng nhiều lần chuyển động, cuối cùng vẫn là xông về phía trước.

Nàng nhớ tới lời của phụ thân nói với nàng theo lời của cổ thư: Nếu như ngươi không biết nên làm cái gì, vậy cứ đi tới đi, vọt chạy về phía trước!

Nàng tiếp tục chạy về phía trước, trong lòng dần dần tuôn ra tự tin, tuy nói về sức chiến đấu của hai bên thì nàng không có phần thắng nào, nhưng chiến trường thay đổi trong chớp mắt. Chỉ huy quân đội Amos đã từng nói với nàng khi còn nhỏ, chiến tranh không giống với con số, tuy song phương chiến đấu đều là số lượng binh sĩ, trang bị, tổng hợp sức chiến đấu,…….. nhưng con số là một trừ một bằng không, còn chiến tranh giảm một thì tương đương với một, thậm chí có lúc sẽ giống hai!

Nếu đánh chính diện không được, vậy liền mai phục đánh lén.

Ulita nắm chặt nắm đấm, dù thế nào nàng cũng muốn đoạt lại quê hương của mình!

Sau một canh giờ, Ulita đi tới địa giới của Dực tộc, nàng đã từng tới nơi này, bởi vậy môn vệ nhìn thấy nàng đều bị dọa ngốc, lập tức hành lễ.

Ulita nhìn cuộc sống của lãnh địa Dực tộc vẫn như cũ, tựa hồ hồn nhiên không biết biến cố bên trong Vương thành, trong lòng nàng thầm than. Phụ thân đã nói, Dực tộc tuy kiêu căng khó thuần, nhưng rất trung thành với Vương thất, một điểm này liền có thể nhìn ra, mạng lưới mà Dực tộc bày xuống ở Vương thành rất yếu.

- Điện hạ tại sao có thể đến nơi này du ngoạn?

Bên trong cung điện của Dực tộc, Dực Vương ngồi ngay ngắn trên cùng, hắn nhìn Ulita chạy vào đại điện, ý cười ôn hòa trong mắt dần thu lại, lóe lên vẻ khác lạ:

- Điện hạ, có phải đã xảy ra chuyện gì không, kẻ xâm lấn lại xuất hiện ư?

Ulita liếc nhìn mấy vị trưởng lão bên cạnh, không do dự, lập tức nói với Dực Vương:

- Dực Vương bá bá, ta đến gặp ngài cũng là việc của kẻ xâm lấn, ngài còn nhớ lần trước mở hội thảo phạt kẻ xâm lấn chứ, người ở hội nghị tên là Đỗ Địch An, hắn vừa tập kích Vương cung của ta, giết chết Amos thống suất, muốn chiếm cứ Vương thành, tự xưng là vua, trở thành chủ của Cự Bích!

Dực Vương hơi run, trợn to hai mắt, giật mình nói:

- Hắn? Ta có ấn tượng, nhưng hắn chỉ là Khai Hoang giả ở ngoài Hoang khu, làm sao có thể giao chiến với Amos thống suất, có phải hắn đánh lén các ngươi không?

Sắc mặt Ulita trầm tĩnh, lắc đầu nói:

- Hắn chính diện tấn công mạnh mẽ, nửa tháng không gặp, hắn đã đột phá rồi, trở thành Nội hoang cấp cao thủ, hơn nữa Ma ngân của hắn là Ma ngân Cát Liệt giả truyền kỳ, hình dạng hơi khác so với Đại quốc sư, ta hoài nghi, Ma ngân của hắn thậm chí có thể là Ma ngân thần hóa Cát Liệt giả!

Dực Vương ngây người, trong ma vật truyền kỳ Cát Liệt giả, chỉ có Ma Long giả của Long tộc mới có thể vững vàng vượt lên, hắn không nhịn được nói:

- Điện hạ, ngươi chắc chắn chứ? Hắn không chỉ là Ma ngân Cát Liệt giả, mà còn là thần hóa?

- Cơ bản là xác định.

Ulita nghiêm túc nói:

- Thể chất của hắn so với Nội hoang cấp cao thủ bình thường còn cao hơn, tuy không bằng chúa tể nhưng cũng cách biệt không xa, nếu chỉ là trình độ Đại quốc sư, dựa vào tốc độ di chuyển của ta thì hắn căn bản không kịp phản ứng, ta cùng đánh với Amos thống suất, đủ để giết hắn, nhưng thời điểm chiến đấu, tuy hắn không theo kịp tốc độ của ta nhưng có thể chế động khiến ta không thể đến gần công kích, khiến cho Amos thống suất bị giết, ta cũng là may mắn trốn thoát.

Dực Vương kinh ngạc, cảm giác bất ngờ nhận được lượng tin lớn khiến khó có thể tiêu hóa, trong ấn tượng của hắn, thiếu niên đã từng cùng nhau mở hội không hề bắt mắt chút nào, hắn căn bản không để trong lòng, duy nhất khiến hắn lưu lại nhìn thêm chính là hiếu kì hắn làm sao khống chế lại thi hóa Helisha.

Nhưng không ngờ tới, một tiểu nhân vật như vậy lại trở thành Nội hoang cấp cường giả, mặc dù gia tộc Thú ma có mấy chục vị trí là Khai Hoang giả, cũng chỉ có một hai vị Nội hoang cao thủ, có thể thấy được bồi dưỡng một Nội hoang cao thủ cần điều kiện cùng tài nguyên hà khắc đến nhường nào!

- Hắn là người của Ngoại Bích, ở nơi hoang vu cằn cỗi như vậy cũng có thể trưởng thành đến mức này sao?

Dực Vương lầm bầm lầu bầu, trong lòng hắn khó có thể tin được, nhưng rõ ràng Ulita sẽ không nói láo.