Chương 907 Ngày Máu Tanh (Thượng)
Núi Lucia, tổng bộ của Phòng nghiên cứu ma vật.
Một con rắn đen kịt uốn lượn vượt qua sơn đạo đến thẳng trên đỉnh núi, ở quảng trường trên đỉnh núi quan sát điêu khắc các loại ma vật dữ tợn như dị thế giới, trong đó không thiếu những hình dáng ma vật quen thuộc, như Cát Liệt giả, Ma Long giả, Bức m giả…… mỗi cái đều có tư thái khác nhau, trông rất sống động. Từ trên cao nhìn xuống sơn đạo ngoài quảng trường, bất kẻ ai cũng đều có cảm giác bị rất nhiều ma vật nhìn chăm chú.
Đằng sau những điêu khắc ma vật dữ tợn này là một kiến trúc âm u, bất kẻ trời nắng xán lạn thế nào, nơi này cũng đều âm trầm tĩnh mịch, hết thảy các ánh sáng tựa hồ đều bị quảng trường điêu khắc hấp thu lấy, chỉ còn lại âm u.
Bên trong một tòa kiến trúc chất đầy thư tịch, đây là thư viện tổng bộ của Phòng nghiên cứu ma vật, cũng là nơi mà sở trưởng ở quanh năm, nó giống với một văn phòng hơn là phòng hội nghị.
- Sở trưởng, Vương cung gửi thư đến rồi.
Một cái bóng trong chiếc áo choàng màu tím sẫm cùng với chiếc mũ trùm đầu màu xám bạc lặng lẽ đến tầng hầm của thư viện, thấp giọng nói trước một cái bàn sách dài bốn năm mét.
Một lão nhân tóc bạc trắng ngồi trên thư đài, bên ngoài mặc trường bào màu nâu và đeo kính lão, trong tay cầm một quyển thư tịch có bìa màu đỏ sậm, trên mặt thư sách có một chuỗi chữ cái, nếu Đỗ Địch An nhìn thấy liền sẽ nhận ra, đây là Tiếng Anh của thời đại trước mà lúc này lão già tóc bạc đang chuyên chú cau mày lật thư lên, tựa hồ đang xem nội dung bên trong.
Nghe được lời nói chuyện, lão già tóc bạc ngẩng đầu lên nhìn âm ảnh, cầm lấy thư, trong mắt lộ một tia kinh ngạc:
- Vương cung bị kẻ khác công kích rồi?
Người đang baophur trong bóng đêm thấp giọng nói:
- Ta cũng chỉ có nhận được tin tức Vương cung bị công kích, bây giờ tin tức tron Vương cung cũng không rõ, kẻ xâm lấn đang đợi bên trong, hành tung của Ulita điện hạ giờ không rõ, trong thư này chính là mời chúng ta đi tiếp viện?
- Thì ra là như vậy.
Ngón tay lão giả tóc bạc run lên, xách lá thư đưa tới bó đuốc bên cạnh đốt thành tro bụi:
- Tin không phải thiên hạ truyền đến, mà là người công kích Vương cung truyền đến, nói điện hạ cấu kết kẻ xâm lấn bên ngoài vách tường, chế tạo thi loạn, Thần Thi thất lạc là một tay Điện hạ bày ra. A, da mặt người này thật dày, chỉ có đánh đuổi Ulita liền định tội nàng, còn muốn chúng ta phối hợp bắt.
m Ảnh hơi run, tựa hồ thở phào nhẹ nhõm:
- Nói như vậy, người công kích Vương cung cũng không phải kẻ xâm lấn rồi, không ngờ còn có người thừa dịp cháy nhà hôi của, Sở trưởng, chúng ta phải giúp Ulita điện hạ diệt trừ người này chứ?
Lão già tóc bạc để sách trong tay xuống, trầm ngâm nói:
- Trong Vương cung có Amos thống suất cùng Ulita tọa trấn, hai người bọn họ đều là Nội hoang cao thủ, lúc này người có thể đánh tan bọn họ thì Ulita khó có thể ngang hàng, Ma ngân Trục Quang giả của Ulita nếu xếp hạng ở Sylvia chúng ta, phỏng chừng có thể đặt ngang hàng với Ma Long giả, người có thể đánh bại nàng chí ít là cao hơn lực lượng Long Mẫu một bậc, dựa vào sức mạnh chúng ta bây giờ, muốn giúp đỡ cũng không thể ra sức.
m Ảnh hiểu được, gật đầu nói:
- Lúc này, người ngủ đông đã lâu, vừa vặn là thời điểm chúng ta suy yếu nhất do kẻ xâm lấn tấn công, đột nhiên gây khó khăn, hẳn là đã chuẩn bị từ lâu, thật là một tiểu nhân bỉ ổi!
Ông lão tóc bạc ừ một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Nhưng chính vì đê hèn nên hiện tại hắn thành công rồi, chuyện này chúng ta không cần bận tâm, kẻ xâm lấn có khả năng còn ẩn núp ở đây, từ lần trước kế hoạch dụ dỗ thành công có thể thấy được, kẻ xâm lấn sẽ không liền giảng hòa như vậy, bọn họ nên báo thù, tàn sát chúng ta đến không còn, đây mới là chuyện phiền phức nhất.
m Ảnh ngẩng ra:
- Bọn họ còn không muốn rời đi? Làm sao có thể, nhưng đã hơn một tháng rồi, một chút tăm hơi của bọn họ đều không có, lẽ nào bọn họ không vội trở lại phục mệnh sao?
- Nếu bọn họ đã mang Thần Thi rời đi, phỏng chừng mấy ngày nay liền sẽ không thái bình như vậy.
Lão già tóc bạc có ý riêng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
- Phỏng chừng không bao lâu nữa, điện hạ sẽ tới đây cầu viện, ta sẽ không gặp nàng, đứa nhóc này từ nhỏ đã làm nũng với ta quen rồi, ta có thể sẽ không dễ dàng từ chối, vẫn là ngươi đến nói đi, để nàng đợi cha nàng về, tạm thời ở đây nghỉ ngơi.
m Ảnh gật gù, nghi ngờ nói:
- Sở trưởng, nếu ngài biết bọn họ không hề rời đi, sao chúng ta không nhân cơ hội này đoạt lại Thần Thi?
- Quá khó rồi.
Ông lão tóc bạc thở dài một tiếng đáp:
- Chúng ta đã tận lực rồi, còn lại liền giao cho vận mệnh đi, thật sự không được.
…
…
Bí mật Vương thất truyền đi khắp các lãnh địa quý tộc, bây giờ đã thi nhau dẹp loạn, phái Giưới Hạn giả đi đưa dày văn kiện, tốc độ đưa tin cực nhanh, trong nửa ngày ngắn ngủi liền có thể truyền tin tức đến hết thảy các quý tộc.
- Đỗ Địch An? Đây là ai vậy, lại dám tự xưng là Bích Chủ?
- Lại còn muốn chúng ta hiệp trợ truy nã Công chúa điện hạ, quả thật buồn cười!
- Điện hạ cấu kết kẻ xâm lấn trộm lấy Thần Thi? Haha, toàn là nói bậy!
- Họ của người này rất lạ, trong gia tộc Tam đại thú ma không có cái họ này, hắn có thể lấy Vương thất truyền đến tin tức hẳn là đã khống chế được Vương cung, dựa vào trong thư mà nói, bây giờ không rõ hành tung điện chủ, Công chúa điện hạ từ nhỏ đã dũng mãnh thiện chiến, còn nhỏ tuổi đã sớm có thể ngang hàng với những lão già của gia tộc thú ma, vậy mà không làm gì được người kia, kỳ quái!
Các thành thị quý tộc đều như vỡ ổ, trong lúc nhất thời liên lạc lẫn nhau để xác nhận tin tức, rất nhanh liền thống nhất ngọn nguồn tin tức.
Khi tin tức truyền lại, các quý tộc lần thứ hai ồ lên, không ngờ dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, Vương cung lại thật sự bị người khác chiếm lĩnh, mà công chúa điện hạ danh tính ngôn thuận, giờ khắc này lại bị trở thành tội phạm truy nã!
Thậm chí các con phố lớn ngõ nhỏ ở Vương thành, quân đội đã dán ra bố cáo truy nã!
Tất cả những thứ này quá đột nhiên, hết thảy các quý tộc đều cảm thấy như một giấc mộng.
- Mời ta đi tham gia đại điển kế vị? Hừ, mơ hão!
- Nhanh đi thăm dò, tên Đỗ Địch An chính là nhân vật nào, từ đâu xuất hiện.
Thời gian chớp mắt đã trôi qua ba ngày.
Ở giữa Vương cung, Đỗ Địch An đang ăn sáng, hắn tính toán thời điểm bước đệm cho những người này cũng gần đến rồi, là thời điểm để thấy được thái độ của từng người bọn họ.
- Phòng nghiên cứu ma vật đến giờ vẫn không hồi âm, hẳn là không định đến, nếu đã lựa chọn quan sát, vậy hãy để bọn họ quan sát cho kỹ.
Đỗ Địch An cùng đi ra Vương cung với Saul, nhìn bậc thang ngàn tầng phía trước, tuy đã xử lý những thi thể kia, nhưng khe hở bậc thang vẫn lưu lại mùi máu tanh dày đặc.