Chương 912 Sự Cố Khủng Bố
Điện hạ, cần ta lập tức phái người đến Dực tộc không?
Saul lập tức hỏi.
Đỗ Địch An liếc hắn một cái:
- Phái ai đến? Ngươi đến? Ai có thể lưu lại Ulita? Hay là ngươi muốn phái người đến đánh rắn động cỏ?
Saul giật mình, vội nói:
- Thuộc hạ không dám!
- Truyền lệnh cho Dực tộc, mời bọn họ lập tức phối hợp vương thành dán bố cáo truy nã Ulita, nếu như trong vòng ba ngày nhưng không tuân lệnh, lập tức khép vào tội phản loạn, mặt khác việc truyền kỳ ký sinh hồn trùng, bảo bọn họ xuất ra một con!
Đỗ Địch An lạnh lùng nói. Saul hơi thay đổi sắc mặt, cúi đầu nói:
- Vâng, đại nhân.
Đỗ Địch An bảo Noyes đi theo Saul, hắn quen thuộc mọi việc lớn nhỏ cùng với mỗi quan chức trong vương cung, quyền lợi tương đối lớn, đồng thời hắn để Kacheek trở lại Ngoại Bích, mang Richeliu, Mắt Ưng cùng với mấy người thân tín của bọn họ tới Nội Bích, tiến hành khơi thông mạng lưới tình báo, hắn muốn hoàn toàn nắm giữ Nội Bích tròn tay mình.
Đây không phải lần đầu tiên Richeliu tới Nội Bích nhưng là lần đầu tiên tới vương thành, hắn cảm thấy khó có thể tin, thời điểm lúc trước Đỗ Địch An cướp đi vị trí Giáo Hoàng của hắn, từng tuyên bố muốn đánh hạ Nội Bích, nhưng hắn chỉ coi như chuyện cười, dù sao Nội Bích có bao nhiêu cao thủ hắn đếm cũng không hết, riêng là những đại nhân vật mà hắn bản thân biết, tùy tiện một ngón tay cũng có thể ép chết Đỗ Địch An lúc đó.
Nhưng qua một thời gian ngắn, chuyện cười này lại biến thành thật thời, giống như một thần tích! Hắn không biết nên vui hay nên buồn, bất quá từ biểu hiện của Đỗ Địch An đến xem, hắn cũng hơi yên lòng, biết Đỗ Địch An không có ý định giết hắn để diệt khẩu. Hắn tỉ mỉ ngẫm lại, cảm thấy lo lắng lúc trước của mình hoàn toàn là dư thừa, bây giờ vương quyền đều nằm trong tay Đỗ Địch An, còn cần giết hắn diệt khẩu sao? Mặc dù hắn để lộ tất cả chuyện trước kia của hắn ra thì có thể tạo thành uy hiếp gì?
Tuy rằng sau khi Bích Chủ trở lại, hết thảy sẽ hóa thành bọt nước, nhưng mạng của ta đã sớm gắn liền với hắn, có thể hưởng thụ cuộc sống như thế trước khi chết, ngược lại cũng không tồi...
Richelieu tự an ủi mình. So với Richeliu, Mắt Ưng và Kiếm Vương cùng với một đám trưởng lão Hắc Ám Giáo Đình lại có chút kích động hưng phấn, trong lòng bọn họ từ lúc sinh ra tới giờ, Nội Bích chính là tồn tại cao không thể với tới, bọn họ đã vô số lần ảo tưởng được nhìn thấy phong cảnh Nội Bích, cho tới hôm nay nhìn thấy, hơn nữa còn là trong vương cung, nơi quyền lực nhất Nội Bích. Chuyện này có chút khó mà tin nổi đối với bọn họ.
- Sau này Hắc Ám Giáo Đình vẫn duy trì phong cách Hắc Ám Giáo Đình như cũ, bên trong Nội Bích cũng là như thế, một màn kịch Quang Minh Giáo Đình cùng Hắc Ám Giáo Đình ở Ngoại Bích cũng có thể diễn ở Nội Bích. Tu Đạo Viện không có năng lực làm đến một bước này, nhưng chúng ta có.
Đỗ Địch An quay sang một trưởng lão Hắc Ám Giáo Đình cùng cấp bậc với Mắt Ưng nói:
- Vương thất sẽ cung cấp miễn phí Hi Hữu Ma Ngân cho các ngươi, các ngươi cần bao nhiêu thần tương đều có thể tới lấy, cần phải mau chóng tăng cao thực lực, hạn các ngươi trong vòng một tháng để người Nội Bích biết sự tồn tại của các ngươi, mà các ngươi cũng cần phải biết được sự tình của mỗi thành thị nơi này, ngay cả con gái một vị bá tước thích mặc nội y màu gì, biết chưa?
Mấy người Mắt ưng trợn mắt líu lưỡi, cảm thấy bất lực, bất quá thời gian một tháng, có vương quyền làm chỗ dựa, muốn làm được điểm này vẫn là khả thi, không có người nào dám lắc đầu.
Thời gian trôi qua rất nhanh. Hai ngày sau, Dực tộc truyền lại tin tức, ở địa giới Dực tộc có dán tin tức truy nã Ulita, thái độ này mang ý nghĩa quy thuận. Đồng thời, bọn họ cũng xuất ra một con truyền kỳ ký sinh hồn trùng Biên m Giả, cùng với năm con hi hữu ký sinh hồn trùng, tộc trưởng Dực tộc tự mình đi tới vương cung, xin lỗi bồi tội với Đỗ Địch An, tận tình tố khổ cầu xin tha thứ.
Đỗ Địch An thấy vậy cũng không tiếp tục dồn ép nữa, để Saul tiễn tộc trưởng Dực tộc ra ngoài. Đã có ba con truyền kỳ ký sinh hồn trùng, Đỗ Địch An giao hồn trùng Thú Ảnh Giả cho Aurora,Thực Kim Giả của Nham tộc giao cho Noyes, Bức m Giả của Dực tộc tạm thời hắn vẫn chưa tìm được nhân tuyển, vốn là hắn dự định cho Jinny, nhưng nghĩ đến tâm địa Jinny mềm yếu, lo lắng nàng nghe được chuyện cơ mật, nhưng bởi vì sẽ dính dáng đến quá nhiều người vô tội mà giấu giếm không báo.
- Đáng tiếc, Gladry không ở đây...
Trong lòng Đỗ Địch An thở dài, hắn xem Gladry như một người bạn gặp gỡ sớm nhất, sau khi hắn ra tù, Melon tập đoàn phái nàng đến ám sát mình, nhưng nàng lại buông tha cho hắn, xem như là có ân cứu mạng.
- Những thần tương này, mỗi ngày các ngươi sử dụng đến cực hạn của mình mới thôi, không muốn quá nhiều, cũng không được quá ít, theo ước tính của tiến sĩ Charmanson, lấy thực lực hôm nay của các ngươi, đại khái hai tháng sau Aurora có thể trở thành Khai Hoang Giả, nhớ phải dành ra thời gian tôi luyện thực chiến, Thú Ma Khí hai người các ngươi ta sẽ lập tức bảo người chế tạo, Aurora, ngươi hãy tới Ngoại Bích tôi luyện một thoáng.
Đỗ Địch An nói với Aurora. Con ngươi Aurora toả sáng, bây giờ nàng cũng không còn là bé gái ngây thơ kia nữa rồi rồi, biết cấp độ cường giả bên trên Thú Liệp Giả, Khai Hoang Giả cơ bản đã là cao thủ nhất lưu trong Nội Bích, hơn nữa trải qua sự tình kẻ xâm lấn, bây giờ số lượng Khai Hoang Giả trong Nội Bích đã giảm nhiều, nàng đột phá tới cấp đỗ Khai Hoang Giả đã xem như là sức chiến đấu tương đối mạnh mẽ rồi. Noyes nhìn Đỗ Địch An:
- Thiếu gia, còn ta đây?
- Ngươi làm bạn với ta, ta sẽ mời người đến bồi luyện cho ngươi.
Đỗ Địch An nhìn hắn nói:
- Nội Bích vẫn chưa hoàn toàn bình định, khó tránh khỏi sẽ có một số người phản loạn suy nghĩ muốn ám sát ta, bọn họ không sức mạnh, chỉ có thể thông qua thủ đoạn đầu độc, còn phải dựa vào ngươi thay ta thí nghiệm thức ăn.
Noyes nghĩ thầm cũng đúng, hắn cũng bất đắc dĩ, tuy rằng ma ngân hắn từ hi hữu đột phá tới truyền kỳ, nhưng công việc cũng không thay đổi, vẫn làm người thử độc cho Đỗ Địch An như cũ.