← Quay lại trang sách

Chương 911 Trung Tâm

Saul yên lặng, thầm cười khổ, hắn thấy Đỗ Địch An mang về vài người bạn thực lực đều như nhau, nhưng bây giờ xem ra, Đỗ Địch An dường như định toàn lực bồi dưỡng bọn họ, điều này cũng có nghĩa cấp bậc của đồng bạn hắn cũng sẽ dần dần quen với sự vụ trong Vương thành. Vị trí đại Quốc sư mà hắn mới nhận được này liền sắp bị thoái vị rồi, nếu chỉ là không trọng dụng thì hắn còn có thể chấp nhận được, nhưng chỉ sự trực tiếp bị diệt khẩu….

Đỗ Địch An liếc hắn một cái, ánh mắt tựa hồ hiểu rõ vạn vật, nói:

- Ngươi cũng đã quy thuận cho ta, sau này ta vẫn sẽ suy nghĩ lại một chút, cẩn thận phụ tá ta, lúc Bích Chủ trở về, ta cũng mạnh đến có thể đủ sức chiến đấu với hắn một trận, nói như vậy, ngươi cũng có thể sống tiếp rất tốt, không phải sao?

Saul thầm cười khổ, chỉ dựa vào tài nguyên nơi này mà muốn mạnh đến mức độ Vực Sâu là chuyện không thể, nhưng hắn hiểu ý của Đỗ Địch An, cúi đầu nói:

- Ta biết rồi, bây giờ ta sẽ viết thư cho bọn họ.

- Đi đi.

Đợi sau khi Saul rời đi, Đỗ Địch An nhìn Noyes, Kacheek, Guiness cùng Aurona trong điện, ánh mắt hắn thoáng dừng lại trên người Jinny, nói:

- Jinny, lúc trước khi ngươi đi theo ta, ta đồng ý với ngươi sẽ báo thù giúp ngươi, bây giờ ta làm được rồi, mặc kệ kẻ thù của ngươi là tướng lĩnh thống suất của Vương thành hay là Vương hầu của bá tước quý tộc, ngươi đều có thể đi tìm, không ai dám cản ngươi!

Mấy người Kacheek cùng Noyes nhìn về phía Jinny, trong mắt lộ ra hiếu kỳ.

Thần sắc Jinny phức tạp, nàng còn nhớ hoàn cảnh lúc Đỗ Địch An ngồi xe ngựa đưa nàng ra từ ngục giam, không ngờ đảo mắt đã hơn mấy năm, nguyện vọng của mình đã thành sự thật rồi, hơn nữa vượt qua khỏi tưởng tượng của nàng. Nàng chưa bao giờ nghĩ mình có thể đứng trong Vương cung, nàng chỉ là một Trừng Giới giả nho nhỏ, người như nàng trong Nội Bích nhiều vô kể, nhưng vận mệnh nàng lại khác. Lúc bị bỏ tù đã không giống, đến khi ra tù, tính mạng của nàng tựa hồ liền tiến vào một điểm cong khác.

Nàng biết Đỗ Địch An lúc trước cũng là một tiểu nhân vật ở Ngoại Bích, lên được địa vị như hôm nay đã tiêu tốn bao nhiêu thời gian, tàn sát bao nhiêu sinh mệnh vô tội, trong lòng nàng có mấy phần bài xích. Từ nhỏ ở Tu đạp viện học được giá trị quan khiến nàng không cách nào tán đồng, mặc dù nàng bị dằn vặt trong tù giam nhưng tâm tư nàng không hề thay đổi, chỉ thống hận kẻ thù của chính mình nhưng vẫn yêu quý thế giới này.

Nàng cảm giác Đỗ Địch An và mình là hai loại người, hơn nữa là hai loại người bài xích lẫn nhau, trong nội tâm nàng cho rằng nhân vật tội ác tày trời như Đỗ Địch An thì sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào kết cục bi thảm, cuối cùng thất bại không còn gì cả! Bất kể thế nào thì đều là tà thua chính, nhưng giờ phút này niềm tin trong nàng có chút dao động rồi.

Đặc biệt là lúc nghe được lời này của Đỗ Địch An, nàng bỗng cảm thấy một trận hổ thẹn, nếu Đỗ Địch An không tàn sát nhiều người vô tội như vậy, không làm nhiều chuyện xấu như vậy thì không đến được địa vị hôm nay, cũng không cách nào báo thù cho nàng!

Sao nàng lại trách cứ hắn?

Tuy rằng phương thức nàng bài xích như vậy, nhưng lương tâm lại khiến nàng không cách nào sinh ra bất mãn cùng khinh bỉ nữa.

- Cảm…. cảm ơn thiếu gia…….

Nàng cúi đầu, nhỏ giọng nói.

Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp, gật đầu nói:

- Không cần khách khí, ngày hôm nay còn có một việc muốn nói với các ngươi, bây giờ tuy ta may mắn đoạt được Cự Bích. Tạm thời có thể dựa vào quân sự mạnh mẽ để thống trị nơi này, nhưng chẳng biết Bích Chủ trở về lúc này, đợi hắn trở về, nếu ta không địch lại còn có thể chạy khỏi nơi này, nhưng các ngươi nhất định sẽ gặp xui xẻo. Vì thế nếu các ngươi muốn rời đi, bây giờ ta sẽ xóa bỏ hoàn toàn thân phận trước của các ngươi, để các ngươi một lần nữa dùng thân phận mới để sống như người bình thường, các ngươi chọn đi.

Jinny choáng váng.

Kacheek cùng Noyes cũng sửng sốt.

Bọn họ biết lúc này Đỗ Địch An vẫn cần những người đáng tin cậy bên cạnh nhất, nhưng không ngờ vẫn cho bọn họ một cơ hội lựa chọn, cho dù Kacheek đối với Đỗ Địch An cũng có ấn tượng giả dối nhưng trong lòng cũng gợi lên một trận sóng cảm động không nói nên lời.

- Thiếu gia, mạng của ta là ngươi cho, không có lời của ngươi, ta còn phải ở đại lao âm u kia, đời này cũng là vậy rồi, nếu Bích Chủ trở về, ngài không địch lại, ta đồng ý kéo dài thời gian cho ngài!

Noyes nghiêm túc nói:

- Lúc trước ta đã nói với vết sẹo thề chết theo ngài, hắn đã vì ngài hi sinh, thực hiện lời hứa rồi, sao ta có thể vi phạm?

Đỗ Địch An liếc nhìn hắn, lạnh lùng trong mắt thoáng ôn hòa rất nhiều, gật đầu nói:

- Đa tạ!

Kacheek thấy Noyes, do dự trong lòng nhất thời mất đi, nói:

- Noyes nói không sai, ta sẽ đi theo ngài, thiếu gia!

Đỗ Địch An khẽ gật đầu.

Aurora nói với Đỗ Địch An:

- Thiếu gia, ta thề chết theo ngài, hi vọng ngươi có thể giúp ta báo thù cho tỷ tỷ!

Đỗ Địch An nhìn nàng một cái, nói:

- Ngươi muốn tự tay báo thù, chỉ sợ thực lực còn chưa đủ, Ma ngân mà Saul thu về sẽ cho ngươi, sau đó ngươi hẳn đi.

Trong mắt Aurora lộ ra vui mừng, quỳ xuông, dập đầu nói:

- Đại ân của thiếu gia, Aurora nguyện chết theo!

- Đứng lên đi.

Đỗ Địch An đưa tay.

Jinny nói với Đỗ Địch An:

- Thiếu gia, tuy trước đây ta có hơi nhìn nhận với ngài, nhưng ta đồng ý tiếp tục theo ngài cho đến khi sinh mệnh kết thúc!

Đỗ Địch An nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu, việc Jinny có cái nhìn đối với hắn, hắn đã sớm biết, nhưng hắn vẫn giữ Jinny bên cạnh mình chính là vì phẩm chất của nàng, nếu là người bình thường trải qua đau khổ như vậy sớm đã tràn ngập căm hận, vì lẽ đó mà hắn tin rằng, chỉ cần cho nàng đầy đủ ân tình liền có thể thay đổi suy nghĩ của nàng.

Với tài nguyên cũng giao thiệp trong tay hắn bây giờ, chút thực lực của bọn Kacheek cùng Jinny trong mắt hắn hoàn toàn không đáng chú ý, nhưng hắn không dự định thay như vậy, dù sao, cường giả dễ tìm nhưng trung thành khó tìm.

Hơn nữa với tài nguyên trong tay hắn bây giờ, muốn bồi dưỡng bọn họ thành Khai Hoang giả cũng không tốn bao lâu thời gian.

Hai ngày sau.

Long tộc cùng Nham tộc đều dâng lên một Ký sinh hồn trùng truyền kỳ, Long tộc trình lên cũng không phải Ma Long giả mà là Thú Ảnh giả truyền kỳ mà Đỗ Địch An từng thấy, chuyên về ẩn nấp. Nham tộc đưa tới chính là Ma ngân Thực Kim giả đời đời truyền lại của Nham tộc bọn họ, chuyên về khoan đất, sinh tồn lâu dài trong lòng đất, có thể dùng kim loại cùng nham thạch làm thức ăn, đều là ma vật hàng đầu về lực lượng tiêu hoá cùng sức phòng ngự.

- Dực tộc không có hồi âm, cũng không có động tĩnh, ngài xem chuyện này…..

Saul cúi đầu lén lút nhìn Đỗ Địch An.

- Xem ra, vị điện hạ Ulita kia của chúng ta, hẳn là đang ở Dực tộc.

Đỗ Địch An hơi híp mắt.

Saul bị Đỗ Địch An làm kinh ngạc, không ngờ hắn bỗng nhắc đến Ulita, nhưng nghĩ đến nơi Công chúa điện hạ có khả năng đến nhất, trong lòng thấy thời hơi hồi hộp.

n