← Quay lại trang sách

Chương 915 Độc Vật Thứ Nhất

Tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật ngoại trừ con ma vật "Chập trảo long xà" kia còn có đồ vật khác không?

Đỗ Địch An quay sang Saul hỏi, tuy rằng đáp án của hắn không hẳn là thật sự, nhưng có thể tham khảo. Hàng trăm năm trước Phòng Nghiên Cứu Ma Vật đã có thể chế tạo ra quái vật ngang hàng Bích Chủ, khó bảo đảm sẽ không có thí nghiệm gì khác, phải biết, có một chút thủ đoạn giết địch cũng không phải chỉ tấn công mới hiển lộ ra, có thời điểm dùng để phòng thủ mới thể hiện ra giá trị.

Saul liếc mắt nhìn Đỗ Địch An, suy nghĩ một chút, nói:

- Tuy rằng ta chưa tới tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, nhưng hẳn là bố trí không ít cạm bẫy, nếu như có thể, ta vẫn kiến nghị tốt nhất đại nhân ngài không nên đích thân xông vào, những cạm bẫy này là bọn họ tích lũy lâu dài, lực phá hoại không thua gì cạm bẫy bố trí phía dưới vương cung, lúc trước đám người xâm lấn kia cũng không chiếm được chỗ tốt ở cạm bẫy phía dưới Vương cung.

Đỗ Địch An biết hắn không hề nói láo, lúc trước trong hội nghị thảo phạt kẻ xâm lấn Ulita từng đề nghị dẫn dắt kẻ xâm lấn tới tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật để tiêu diệt, nhưng đề nghị này bị phủ quyết, nguyên nhân vì tỉ lệ thất bại quá cao, bởi vì thời gian những kẻ xâm lấn này ẩn núp trong Nội Bích đã lâu, nếu biết vị trí của Thần Thi thật liền nói rõ bọn hắn đã đọc được không ít tư liệu, mà núi St. Lucia trong lịch sử Nội Bích đã từng bạo phát rất nhiều trận chiến, trong đó có hai lần là ma vật thí nghiệm bị mất khống chế, tùy ý xông lên trên núi, kết quả liên tiếp kích phát cạm bẫy, bị tươi sống nổ chết.

- Ngoại trừ cạm bẫy, còn có gì không?

Đỗ Địch An hỏi lại. Saul hơi run, nhìn dáng vẻ không thèm để ý của hắn, tựa hồ không hề để cạm bẫy vào trong lòng, hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc, phải biết tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật lúc này cho dù là Bích Chủ cũng không muốn tự mình đi qua.

- Ngoại trừ cạm bẫy tựa hồ cũng không còn thứ gì khác, tuy rằng sức mạnh viện trưởng Phòng Nghiên Cứu Ma Vật biểu lộ ra chỉ là Khai Hoang Giả bình thường nhưng trên thực tế cũng chẳng cao tới đâu, miễn cưỡng có thể chống lại cao thủ Nội Hoang, vả lại hắn nhiều năm chìm đắm trong nghiên cứu mà không hè rèn luyện kĩ năng chiến đấu, không phải lo lắng quá nhiều, điểm duy nhất phải chú ý chính là cạm bẫy, cùng với con Chập Trảo Long Xà kia, nọc độc con ma vật này phi thường mãnh liệt, xếp hạng đệ tam trên sách ma vật độc vật, mà xếp hạng đệ nhị chính là Lục Tiễn Thiềm, lần trước đã khiến cường giả Chúa Tể duy nhất trong đám người xâm lấn tê liệt mấy ngày, nếu như không phải năng lực ma ngân của vị chúa tể kia có tính kháng độc cao, hơn nửa cũng sẽ bị độc chết tại chỗ!

Saul đáp lại. Đây là lần đầu tiên Đỗ Địch An nghe được bảng xếp hạng độc vật, hắn không khỏi tò mò hỏi:

- Xếp hạng đầu là thứ gì?

- Xếp số một cũng chính là truyền kỳ ma vật đứng đầu, "Dục mộng giả".

Saúl không chút nghĩ ngợi nói:

- "Dục mộng giả" không giống Lục Tiễn Thiền, tên của nó không phải nhân loại đặt cho, trong thân thể không có ký sinh hồn trùng, hơn nữa mặc dù là Lục Tiễn Thiềm hoàn toàn trưởng thành thì sức chiến đấu cũng rất yếu ớt, miễn cưỡng có thể so với ma vật đẳng cấp 20-30. Nếu như nó không dùng độc, phần lớn ma vật đẳng cấp hai mươi cũng có thể dễ dàng giết chết nó, coi nó như bữa ăn ngon, nhưng nếu như bị nọc độc của nó bắn trúng, mặc dù là ma vật đẳng cấp năm mươi, sáu mươi cũng sẽ bị độc chết tại chỗ.

- Thế nhưng trên phương diện độc tính,"Dục mộng giả" không chỉ vượt qua Lục Tiễn Thiềm mấy lần, thậm chí là mười mấy lần, hơn nữa nó còn có năng lực chiến đấu cực mạnh, coi như bỏ đi công kích bằng độc tố, ở tất cả phương diện tốc độ, sức mạnh, phòng ngự nó cũng cực kì mạnh, đặc biệt là năng lực kháng độc đã tiếp cận miễn dịch độc tố cấp 100. Nhưng đáng tiếc, loại truyền kỳ ma vật này chỉ từng xuất hiện ở thời đại rất xa xa, sau lần đó không ai nhìn thấynữa, cũng không biết là thật hay giả, nhưng đã có người từng nhìn thấy bảy loại truyền kỳ ma vật khác, bởi vậy tuy rằng"Dục mộng giả" được đồn đại cực kì mạnh mẽ, nhưng hẳn là ma vật tồn tại chân thực.

Đỗ Địch An hơi kinh ngạc, không nghĩ tới "Dục mộng giả" này còn cường hãn hơn Lục Tiễn Thiềm kia, phải biết con vật nhỏ kia đã làm một vị chúa tể bị bại liệt, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, “Dục Mộng Giả” này còn mạnh hơn nó, chẳng phải là càng kinh khủng? Chẳng trách được xếp hạng truyền kỳ ma vật số một, cứ như vậy đối chiếu, phỏng chừng Dục Mộng Giả này còn khủng bố hơn không chỉ mười lần so với Hành Hình Giả xếp hạng thứ hai.

- Lục Tiễn Thiềm phía dưới Vương cung chính là do Phòng Nghiên Cứu Ma Vật cung cấp, tuy rằng có người nói chỉ có một con, nhưng cũng không ai biết lời này là thật hay giả, bởi vì nguyên nhân này cho nên bệ hạ một mực không tự mình đi qua tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, vì vậy đại nhân ngài vẫn nên cân nhắc lại!

Saul cúi đầu thành khẩn nói, ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe, lắc đầu nói:

- Không cần lo lắng, ta đi rồi, vương cung do ngươi tạm thời trông coi.

Nói xong không chờ hắn tiếp tục khuyên bảo, trên lưng Đỗ Địch An mọc ra Ma Dực, bay lên trời, hóa thành một vệt bóng đen bay vút đi. Saul há hốc mồm, mãi cho đến khi bóng lưng Đỗ Địch An biến mất ở phía chân trời mới cười khổ một tiếng, chung quy vẫn là trẻ tuổi nóng tính a!

Mấy giờ sau, Đỗ Địch An đã tới núi St. Lucia, từ trên trời cao nhìn xuống có thể thấy được sự hùng vĩ của tòa cự sơn này, phía sau núi rừng rậm dày đặc, bên trên mơ hồ có thể thấy được kiến trúc pháo đài cổ cùng với bậc thang được xây dựng uốn lượn, thần sắc hắn bình tĩnh, hạ xuống núi. Bốn thủ vệ trước núi nhìn thấy Đỗ Địch An từ trên trời giáng xuống lập tức cảnh giác, khi thấy trên người Đỗ Địch An tỏa ra khí thế mạnh mẽ, lập tức biết đây là một đại nhân vật, một người thủ vệ trong đó cung kính nói:

- Nơi này là tổng bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật, xin hỏi ngài là?

- Đi thông báo một tiếng, nói là Bích Chủ Đỗ Địch An tới bái phỏng, mời Olava ra ngoài gặp ta.

Đỗ Địch An bình tĩnh nói. Bốn thủ vệ sững sờ, lập tức trợn to hai mắt, Đỗ Địch An chiếm cứ vương cung đã không phải là một ngày hai ngày, sớm đã truyền tới mỗi thành thị, bọn họ tất nhiên cũng biết việc này, không nghĩ tới nhân vật thần bí nhấc lên phong vân gần đây lại đang đứng trước mắt bọn hắn.

- Đại, đại nhân, viện trưởng chúng ta nói, nếu như ngài đến bái phỏng, có thể trực tiếp đi vào.

Một người thủ vệ trong đó kịp phản ứng lại, lập tức cung kính nói. Đỗ Địch An hơi nhíu mày đáp:

- Bảo hắn tự mình đi ra gặp ta.

Thủ vệ này hơi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn Đỗ Địch An, thấy hắn không giống đùa giỡn, nhất thời trên mặt có một tia cổ quái nói:

- Đại nhân, viện trưởng chúng ta công việc bận rộn, cái này sợ rằng...

Trong mắt Đỗ Địch An lóe lên hàn quang, lạnh lùng nhìn trước hắn:

- Ngươi là viện trưởng, hay là trợ lý viện trưởng? Lời của ngươi có thể thay lời của hắn? Ta bảo ngươi đi thông báo, không bảo ngươi ở đây thương nghị cùng ta.

Sắc mặt thủ vệ này đại biến, cảm nhận được sát ý âm trầm lạnh lẽo trong mắt Đỗ Địch An, trái tim đập thình thịnh, hắn không còn dám nhiều lời, lập tức cúi đầu đáp một tiếng, sau đó xoay người nhanh chóng chạy đi.

Đỗ Địch An lẳng lặng chờ đợi, đồng thời đánh giá chung quanh. Bây giờ phạm vi nhìn xuyên thấu của hắn đã cực kì rộng lớn, có thể nhìn thấyvật ở dưới nền đất hơn một nghìn mét, khoảng cách nhiệt cảm thị giác càng rộng lớn hơn, sinh mệnh trên núi St. Lucia hầu như đều nhập vào trong mắt hắn, bao gồm cả thủ vệ nhanh chóng chạy đi thông báo dưới bậc thang kia, bóng lưng màu đỏ càng ngày càng xa, mà trên núi cũng có không ít nguồn nhiệt, trong đó có không ít nguồn nhiệt mang dáng dấp nhân loại đang đứng xung quanh một số nguồn nhiệt có hình thể to lớn quái dị, tựa hồ là một đám nhân viên nghiên cứu khoa học đang nghiên cứu ma vật. Hắn nhìn một lượt, cũng không nhìn thấy Chập Trảo Long Xà mà Saul nói, có lẽ ma vật này hẳn là loại máu lạnh.

- Khai Hoang Giả có bốn người, hai người cấp Quân Thần, một người trong đó đang bàn bạc cùng thủ vệ kia, hẳn là viện trưởng, Saul cũng không nói sai, viện trưởng này chỉ là Ngoại Hoang đỉnh cao mà thôi...

Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe, yên lặng nhìn kỹ nơi đó, rất nhanh đã nhìn thấy vị thủ vệ này một mình xoay người quay trở lại, mà viện trưởng kia vẫn ngồi ngay ngắn không động, hẳn là không chịu gặp hắn. Hắn thu hồi ánh mắt, nhãn cầu cũng khôi phục thành màu trắng đen. Một lát sau thủ vệ kia đầu đầy mồ hôi trở về, còn không chờ hắn mở miệng, Đỗ Địch An đã nói rằng:

- Nói cho Olava, nếu như hắn có thái độ này, tất cả phân bộ Phòng Nghiên Cứu Ma Vật các ngươi, trước khi mặt trời lặn ngày hôm nay đều sẽ biến mất!

Thủ vệ này ngây người, ba người khác cũng trợn to hai mắt, cực kì kinh ngạc nhìn Đỗ Địch An.

Khiến tất cả phân bộ biến mất? Cơn giận này cũng lớn quá!