← Quay lại trang sách

Chương 920 Trắng Đen

Màn đêm thăm thẳm, chờ bọn người Jinny cùng Noyes lui ra phía sau, Đỗ Địch An mới bảo người giúp việc đốt lò sưởi lên, đồng thời chuẩn bị một cái bồn nhóm lửa, đặt ở phía dưới bàn học, yêu cầu này khiến người giúp việc cảm thấy mở rộng tầm mắt, bây giờ đã sắp tiến vào mùa nóng bức, Đỗ Địch An lại dùng tới chậu than cùng lò sưởi, nói ra phỏng chừng bị người ta hiểu lầm thành người điên.

Đỗ Địch An cảm giác bén nhạy dị thường đối với nhiệt độ, thời điểm màn đêm thăm thẳm, nhiệt độ giảm xuống, hắn mơ hồ cảm giác hàn khí trong cánh tay phải quấy phá, tựa hồ muốn tiến vào trong thân thể hắn, vì lẽ đó không thể không dùng tới cách chậu than cùng lò sưởi, đồng thời hắn còn chuẩn bị cho mình rượu đế, hắn cũng không phải kẻ ghiền rượu, nhưng uống rượu có thể ấm người, hơn nữa hiệu quả sưởi ấm rượu đế mang lại tốt hơn so với rượu vang.

Hắn châm đèn, xách theo bảy, tám cuốn thư tịch đặt chồng chất lên mặt bàn, lần lượt lật xem từng cuốn một. Đến nửa đêm, cơn buồn ngủ kéo tới, hắn bảo người giúp việc chuẩn bị nước nóng, sau khi rửa mặt lại tiếp tục châm đèn ban đêm để đọc. Thời gian trôi qua nhanhchóng. Đỗ Địch An ở vương cung đóng cửa đọc sách, vương thành vẫn bị lệnh truy nã Ulita làm cho khiếp sợ, các quý tộc những thành thị khác cũng rục rà rục rịch, không ít phú thương cũng chờ mong, chuẩn bị nhân lúc đại thế kiếm một món hời lớn.

Mà Saul căn cứ theo công việc Đỗ Địch An bàn giao, cùng với Noyes giúp Đỗ Địch An chuẩn bị công việc trước khi kế vị, chủ yếu là tẩy trắng danh tiếng, thứ hai là truyền bá uy vọng. Đối với hai điểm này, Noyes có kinh nghiệm hơn, nhưng hắn không quen thuộc chức vị cùng thế lực trong Nội Bích, chỉ có thể phối hợp với Saul, hai người thương nghị, truyền tin tức Đỗ Địch An kế vị tới mỗi ngõ ngách trong thành thị.

- Ulita điện hạ lại phản bội, cấu kết với kẻ xâm lấn, thực sự là khó có thể tin!

- Có gì mà giật mình, thời đại này chuyện gì không làm được?

-Ta nghe nói là tên Đỗ Địch An này chiếm đoạt vương cung, có người lại nói hắn mới là kẻ xâm lấn, đánh bại công chúa điện hạ rồi, bây giờ còn muốn truy nã ngược lại công chúa điện hạ đây?

- Ngươi từ đâu nghe được tin tức vô căn cứ như thế? Công chúa điện hạ cấu kết kẻ xâm lấn đã là chắc chắn, ngươi không thấy báo chí sao, ngay cả Tây đại sư cũng đứng ra khiển trách rồi, lão nhân gia người lớn như vậy rồi, chẳng lẽ còn nói dối?

- Cái này cũng đúng, từ trước đến giờ Tây đại sư luôn chính trực, thật là không nghĩ đến a, dã tâm công chúa điện hạ lại lớn như vậy, quả nhiên người xấu tâm tư cũng xấu...

- Đúng đấy, nghe nói khuôn mặt này của nàng là năm mười hai tuổi được phòng nghiên cứu thay cho, các ngươi chưa từng thấy dấp nguyên bản của nàng đi, quả thực nhìnnuốt không trôi cơm!

- Chà chà, có quyền thế thật là tốt!

Trong nháy mắt trôi qua nửa tháng. Đỗ Địch An đã đọc hơn 200 quyển sách, từ nhỏ trí nhớ của hắn đã khá mạnh, bây giờ lại là tiến hóa tới cường giả nội hoang, ở phương diện chiến đấu không phải người thường có thể so sánh, trí nhớ cũng tăng lên rất nhiều, tuy rằng không mức gặp qua là không quên được, nhưng đọc mấy lần đã có thể viết lại không sai.

- Đại nhân, ngày mai chính là kế vị đại điển của rồi, ngài xem còn cần chuẩn bị gì không?

Saul cầu kiến Đỗ Địch An, tỏ rõ vẻ cung kính. Ánh mắt ĐỗĐịch An từ từ nâng lên, suy nghĩ một chút nói:

- Những quý tộc không an phận kia thế nào?

- Đại nhân, bây giờ có tám vị bá tước đang đi tới vương thành, chuẩn bị tham gia kế vị đại điển của ngài rồi, còn sót lại ba vị, một người trong đó không có tin tức, hai người còn lại chuẩn bị liên hợp với phòng nghiên cứu ma vật thảo phạt ngươi, nhưng phòng nghiên cứu ma vật kia không cho bọn họ hồi âm, vì lẽ đó bọn họ còn muốn quan sát thêm.

Nghe được Saul nói, ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên, nói:

- Vậy thì chuẩn bị đầu của bọn họ làm lễ mừng đi!

Saul hơi run, thầm cười khổ, hắn đã biết Đỗ Địch An sẽ động sát tâm, hắn cũng không khuyên bảo, không muốn bởi vì bangười không nhìn rõ thế này mà bị lôi xuống nước, hắn dò hỏi:

- Đại nhân, là ám sát, hay là?

- Lúc này còn phải hỏi?

Đỗ Địch An giương mắt liếc qua hắn, chỉ là thoáng liếc qua đã có uy thế khiếp người:

- Bọn họ không phục lệnh vua, công nhiên phản nghịch, nếu như là ám sát há không phải chúng ta sai rồi?

Saul bị Đỗ Địch An nhìn thẳng, trong lòng sinh ra sợ hãi, vội vàng cúi đầu, nhưng trong lòng oán thầm, chúng ta vốn là sai. Nghĩ thì nghĩ, hắn đã biết ý tứ của Đỗ Địch An rồi, dùng giọng cung kính nói:

- Ta biết rồi, đại nhân, chỉ là, dưới trướng ba vị bá tước này đều có Khai Hoang Giả, chúng ta...

- Ngươi tự mình dẫn đội, người cãi lời, giết chết bất luận tội!

Ánh mắt Đỗ Địch An lại cúi xuống thư tịch. Saul cả kinh,trong long đắng chát, hắn còn muốn tạm thời giảm bớt một điểm tội nghiệt trên người, không nghĩ tới Đỗ Địch An lạităng thêm cho hắn, hắn không dám cò kè mặc cả, từ khẩu khí của Đỗ Địch An đã nghe được một tia không kiên nhẫn, hắn cúi đầu đồng ý, chậm rãi thối lui.

- Thiếu gia, ngày mai là kế vị đại điển của ngài, ngài khôngnghỉ ngơi một chút sao?

Noyes nhìn thấy Đỗ Địch An tiếp tục vùi đầu vào thư tịch, hơi lo lắng. Mấy ngày nay hắn ở vương cung, biết đã ba bốn ngày Đỗ Địch An không chợp mắt rồi, cho dù là thể chất Đỗ Địch An khác với người thường, nhưng thời gian đọc sách dài như vậy, tiêu hao trí tuệ cũng vô cùng khổ cực.

- Không có chuyện gì, buổi tối ta ngủ một chút là được.

Đỗ Địch An thuận miệng nói, hồn nhiên không để cái gọi là kế vị đại trong lòng, dưới cái nhìn của hắn, với hắn chuyện này chỉ là một chuyện nhỏ, dù sao hắn đã ngồi vững trên vương quyền rồi, không cần lưu ý tên tuổi nữa, ngược lại, buổi lễ này đối với những người khác của Nội Bích lại là một ngày cực kì trọng yếu, phàm là một nhân vật biết tính toán đều sẽ chú ý tới lần kế vị này.

Hoàng hôn đến, ánh tà dươngchiếu rọi. Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu lên bàn đọc sách của Đỗ Địch An cùng với tấm thảm mềm mại, có mấy phần ấm áp.

- Tăng cường linh hồn kết tinh?

Ánh mắt Đỗ Địch An bị quyển sách trong tay hấp dẫn, trong mắt loé ra một tia Ngưng đọng, tinh tế nhìn thật kỹ, trong sách là một tiến sĩ phòng nghiên cứu ma vật tiến hành thí nghiệm ghi chép cùng suy đoán, ghi chép thí nghiệm này khiến hắn cảm thấy có chút ý tứ:

- Đối tượng thí nghiệm: hành thi. Số lượng: hai con. Giới tính hành thi: một nam, một nữ.

- Qúa trình thí nghiệm chủ yếu: phẫu thuật, gia nhập linh hồn kết tinh.

- Kết quả thí nghiệm: hành thi nam tính sau khi phẫu thuật, gia nhập viên linh hồn kết tinh thứ hai tương đồng với linh hồn kết tinh trong đầu, sau khi khâu lại xương sọ, nam tính hành thi biểu hiện bình thường. (sau thí nghiệm ba tháng, vào một lần săn mồi, thân thể mục tiêu thí nghiệm đột nhiên cương cứng, tử vong tại chỗ)

- Kết quả thí nghiệm nữ tính hành thi: sau khi gia nhập viên linh hồn kết tinh thứ hai, tử vong tại chỗ.

- Thí nghiệm tiếp theo, mục tiêu thí nghiệm: giải phẫu 'Nam tính hành thi', xác nhận nguyên nhân tử vong của nó, hai viên linh hồn kết tinh liên tiếp dẫn đến viên linh hồn kết tinh cũ bị lệch vị trí mà chết.

- Lượt thí nghiệm thứ 142 bắt đầu...

Đỗ Địch An lật xem từng trang một, tên tiến sĩ này thí nghiệm trước sau chỉ xoay quanh việc them linh hồn kết tinh cho hành thi, thời điểm mỗi lần thí nghiệm gia nhập thêm linh hồn kết tinh đều có thay đổi, có chọn linh hồn kết tinh thể chất tương đồng, có chọn linh hồn kết tinh hành thi đồng giới tính, có lúc khác giới tính, thậm chí vì nghiên cứu, sau đó hắn còn mời Linh Giả (trong sách nhắc tới có một cơ cấu của phòng nghiên cứu ma vật chuyên môn thay nhân viên nghiên cứu tìm kiếm vật liệu thí nghiệm hiếm thấy) dùng Thi độc cảm hoá một đôi mẹ con, cùng với một đôi sinh đôi.