Chương 927 Thay Đổi
Bỗng nhiên nghe được âm thanh từ trong phòng truyền đến, Noyes cùng Kacheek sợ bắn lên, cực kỳ kinh hỉ, lập tức tiến lên đẩy cửa phòng ra, nhất thời nhìn thấy khắp nơi trong phòng bừa bộn, mặt đất rải rác thư tịch, Noyes liếc mắt nhìn, nhấc chân bước qua đống thư tịch này, liếc nhìn Helisha trên ghế ngồi bên cạnh một chút, sau đó nhìn về phía Đỗ Địch An, phát hiện ngắn ngủi bảy ngày không gặp, hắn gần như đã có chút không nhận ra trước mặt là Đỗ Địch An rồi.
Kacheek cũng có cảm giác như vậy, tuy rằng lấy tốc độ sinh trưởng của thân thể, bảy ngày biến hóa không nhiều, nhưng bọn họ lại cảm thấy Đỗ Địch An đã hoàn toàn khác trước, không chỉ bề ngoài biến hóa, khí chất tựa hồ cũng như biến thành một người khác, nếu như nhất định phải hình dung, trước đây Đỗ Địch An cho bọn họ cảm giác thiếu niên bày mưu nghĩ kế trí tuệ, nhưng Đỗ Địch An lúc này lại giống như một vương giả nhìn xuống thiên hạ, tựa hồ không có thứ gì có thể khiến hắn sợ hãi.
- Thiếu gia?
Noyes cẩn thận từng li từng tí kêu một tiếng. Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn, thái độ ôn hòa, nói:
- Như thế nào, lúc trước rống ngươi một tiếng, hiện tại đã sợ ta rồi?
Noyes hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới Đỗ Địch An sẽ nói đùa với hắn, hắn phản ứng lại, vội trả lời:
- Không có không có, ta làm sao có thể giận thiếu gia được, là ta không hiểu chuyện, mạo muội quấy rối thiếu gia.
- Để cho các ngươi lo lắng rồi, ta không có chuyện gì.
Đỗ Địch An bình tĩnh nói:
- Không phải ở bên ngoài các ngươi nói đã chuẩn bị cho ta một bữa tiệc lớn hay sao, vừa vặn hiện tại ta đói bụng, kêu người lại đây sửa sang nơi này một chút, những thư tịch kia đừng ném đi, còn có tác dụng với ta.
Noyes cùng Kacheek hai mặt nhìn nhau, vội vàng gật đầu đồng ý. Đỗ Địch An bước ra khỏi gian phòng, theo Noyes đi tới phòng ăn dùng cơm, bảy ngày không ăn, quả thức hắn đã rất đói bụng rồi. Trong lúc ăn, hắn nghĩ tới chuyện bị trúng độc lần trước, vừa ăn vừa hỏi:
- Có bắt được thân thích phương xa của công nhân lần trước không?
Noyes khoanh tay đứng ở một bên, nghe vậy lập tức trả lời:
- Thiếu gia,đã tìm được người thân thích phương xa kia, nhưng thời điểm tìm tới người đã chết rồi, tựa hồ là tự vẫn.
Đỗ Địch An ồ một tiếng, cũng không có gì ngoài ý muốn, nói:
- Chuyện này sau đó có đầu mối gì hay không?
Sắc mặt Noyes lúng túng đáp:
- Hiện nay vẫn không có, ta phái người điều tra những người đã tiếp xúc với người này mấy tháng gần đây, nhưng đều không để lại đầu mối gì.
- Nói như vậy, chuyện này đến một bước này là đứt đoạn?
-... Là, đúng thế.
Noyes hơi khó mở miệng. Đỗ Địch An uống một ngụm súp, hàm hồ nói:
- Chuyện này trước tiên tạm thời buông xuống, địch trong tối ta ngoài sáng, muốn bắt được bọn họ rất khó, cũng còn may mắn những người này không đủ thông minh, không mượn cơ hội lần này cố ý lưu lại manh mối dẫn dắt chúng ta sai lầm, bằng không chúng ta sẽ trở thành vũ khí trong tay bọn họ.
Noyes thấy Đỗ Địch An tựa hồ không để chuyện này để ở trong lòng, tuyệt nhiên không giống thái độ lúc trước, hắnkhông khỏi nói:
- Thiếu gia, chuyện này liền cứ buông xuôi như thế?
- Cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Noyes sửng sốt, cảm thấy không cam lòng:
- Những người này suýt chút nữa đã làm hại thiếu gia ngài, từ lúc nào chúng ta phải ngậm thiệt thòi như vậy?
- Chúng ta đã ngồi vào ở vị trí này rồi, ăn một chút thiệt thòi cũng là bình thường?
Đỗ Địch An an ủi hắn nói:
- Được cái gì thì cũng phải giả giá tương xứng, sau đó tự mình cẩn thận một chút là được, lần này bọn họ không thực hiện được, phỏng chừng lần sau sẽ tiếp tục, chỉ cần cẩn thận đề phòng, sớm muộn bọn họ cũng sẽ chủ động đưa tới cửa.
Noyes hơi cắn răng, trong lòng cảm thấy hổ thẹn cùng tự trách:
- Thiếu gia, lần sau ta nhất định sẽ càng cẩn thận hơn, chắcchắn sẽ không để bọn họ thực hiện được âm mưu!
- Ừm.
Đỗ Địch An gật đầu, thái độ tốt hơn nhiều, vỗ bờ vai của hắn, nói:
- Vì trừng phạt ngươi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi theo ta học uống rượu đế, ta cũng sẽ không bởi vì những tiểu nhân này mà kiêng rượu!
Noyes hơi há mồm, nhưng vô lực phản bác.
Sau kế vị đại điển của Đỗ Địch An nửa tháng, ôn dịch xảy ra nhiều lần, tiếp theo là một đống việc bận rộn, tỷ như sắp tới Tu Đạo Viện chuẩn bị tổ chức cầu phúc đại hội ở mỗi thành thị, ngoài ra còn phải giám sát Quân Bộ thanh lý thi thể bất ngờ tử vong ở mỗi thành thị. Chỉ cần hơi không chú ý sẽ cóngười vô gia cư chết đi, hoặc là người bị quý tộc đánh chết lập tức sẽ trở thành nguồn ôn dịch. Đỗ Địch An cảm nhậnđược sâu sắc tư vị làm "Vương", ngự trị bên trên tất cả mọi người, cũng đồng thời phục vụ tất cả mọi người. Bất quá, cũng may hắn không có ý định làm một Bích Chủ tận tâm tận lực, giao tất cả việc vặt này cho Saul đi làm, để Noyes bồi tiếp hắn, vừa có thể học tập, cũng thuận tiện giám sát.
- Lão sư, cái này là?
Trong thư phòng, Edward tỏ rõ vẻ ngạc nhiên khi nhìn máy móc giống như kèn đồng trước mặt này.
- Cái này gọi là máy quay đĩa.
Đỗ Địch An nhìn máy quay đĩa nguyên thủy mà mình mới chế tạo ra không lâu, trong mắt có một tia thương cảm cùng tiếc nuối, nếu như vật ấy có thể chế tạo ra sớm mấy năm là tốt rồi.
Edward ngạc nhiên hỏi:
- Máy quay đĩa?
- Chính là máy có thể lưu lại âm thanh của ngươi.
Đỗ Địch An di chuyển kim máy hát đến khay màu đen, nói:
- Ngươi có lời gì muốn lưu lại hay không, tự mình nói với tương lai của mình?
- Tương lai của mình?
Edward hơi mở to hai mắt, tương lai, lúc này đối với hắn mà nói là một từ rất xa xôi, hắn suy nghĩ một chút, nói:
- Ta hi vọng tương lai ta có thể vĩnh viễn ở bên người lão sư, sau đó giống như lão sư, làm ra rất nhiều rất nhiều thí nghiệm vĩ đại giống như chiếc máy quay đĩa này, còn có, ta phải phát dương quang đại khí hệ thần thuật!
Đỗ Địch An khẽ gật đầu,
- Không tệ, nhưng để hoàn thành những việc này, ngươi cần phải chăm chỉ hơn những người khác rất nhiều, biết chưa?
- Ta biết rồi, lão sư.
Edward trịnh trọng gật đầu. Đỗ Địch An phát ra giọng nói đã được ghi âm trong máy quay đĩa, rất nhanh, Edward đã nghe được lời mà mình vừa mới nói truyền ra từ bên trong máy quay đĩa, đồng thời còn có âm thanh dạy dỗ của Đỗ Địch An, không khác biệt chút nào.