← Quay lại trang sách

Chương 1082 Đồng hóa và Thần hóa (2)

Nhưng thông qua những thí nghiệm được tiến hành gần đấy, Đỗ Địch An thấy Thần điện này dường như đang cố hết sức để hóa giải sự bế tắc này. Muốn tìm ra biện pháp để Hoang Thần và Cực Băng trùng có thể dung hợp lại với nhau, nhưng xem ra đến giờ vẫn chưa tìm được phương hướng.

Đỗ Địch An biết, một khi họ tìm ra được biện pháp thì nó sẽ mang lại kết quả gì. Kết quả sẽ là tòa Thần điện này sẽ có năng lực đủ lớn để chế tạo ra Vực Sâu.

Nếu như có đủ Vực Sâu, dù cho là chỉ là tỷ lệ một trên vạn, thì cũng có thể từ đó xuất hiện ra Vương giả, thậm chí là Thần!

Đây mới chính là dã tâm của tòa Thần điện này.

Bộp!

Đỗ Địch An khép tư liệu trong tay lại, hắn ngẩng đầu nhìn trần nhà rồi chậm rãi nhắm mắt lại. Qua một hồi lâu mới chậm rãi mở ra. Hắn thầm thở dài trong lòng rồi nhẹ nhàng nói: “Đúng là khoa học kỹ thuật sẽ làm thay đổi cuộc sống.”

Hắn nhếch miệng cười, người nghèo dựa vào biến dị, kẻ giàu dựa vào khoa học kỹ thuật. Câu nói thực sự này đúng là không sai.

Nếu như cuộc thí nghiệm này thành công, tòa Thần điện này sẽ bước lên đỉnh cao của Thần quốc. Mặc dù hiện nay tòa Thần điện này chưa thể chế tạo ra được Vực Sâu với số lượng lớn, nhưng chỉ một Trung vị Vực Sâu cũng có thể san bằng nơi đây. Một khi cuộc thí nghiệm có đột phá, thì đó sẽ chính là lúc cá chép hóa rồng, dù chủ nhân của Vực Sâu cũng phải cúi đầu xưng Thần!

Ba người nghe được Đỗ Địch An cảm thán thì đưa mắt nhìn nhau, trên khuôn mặt lộ vẻ mờ mịt. Một tên Chúa Tể nhỏ giọng hỏi hắn: “Đại nhân, ngươi muốn phân phó gì sao?”

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt ấy khiến ba người lông tơ toàn dựng đứng lên. Đỗ Địch An nhanh chóng rời tầm mắt rồi lại lâm vào trầm tư, hắn nói: “Nói cho ta vị trí tổng bộ và lực lượng phòng thủ của tòa Thần điện ấy.”

Tuy rằng hắn đã lấy được rất nhiều thông tin từ tòa Thần điện này nhưng những tài liệu tuyệt mật vẫn còn có nhiều đoạn bị rời rạc, chưa liền mạch. Đặc biệt là những nghiên cứu có liên quan tới Hoang Thần khiến hắn cảm thấy khá hứng thú. Thông qua những thí nghiệm về hồn trùng Thần hóa, hắn nghĩ tới những biến hóa trong cơ thể mình. Trong cơ thể hắn cũng có máu thịt của Hoang Thần tuy rằng không phải dùng những máy móc trong tòa Thần điện đưa vào trong cơ thể, nhưng nó “sống sờ sờ” như vậy, hơn nữa hình như không giống với cánh tay phải.Cũng may nó và Cực Băng trùng không nổi lên xung đột với nhau nhưng hắn không biết tình trạng của mình như vậy có thể được coi là một dạng khác của thần hóa không.

Nếu như phải, ma ngân của hắn nên hẳn là thuộc về cả đồng hóa và Thần hóa, đúng không?

Nhưng nghĩ đến sự nguy hiểm của máu thịt Hoang Thần, hắn thà chẳng có sức mạnh Thần hóa còn hơn, hắn vẫn muốn loại bỏ nó, tiêu diệt nó ra khỏi thân thể mình.

Nghe lời Đỗ Địch An nói, cơ thể của ba người bỗng cứng đờ, trên mặt túa ra mồ hôi lạnh. Nói ra vị trí tổng bộ và lực lượng phòng thủ? Vậy là chuẩn bị tấn công tổng bộ sao? Nếu như Đỗ Địch An muốn lẻn vào tổng bộ, vì phòng ngừa bọn họ mật báo há có thể để cho bọn họ sống?

“Chuyện này, chuyện này…” Chúa Tể lộ ra vẻ lúng túng, nhưng trong cơ thể đang âm thầm huy động lực lượng để chuẩn bị cá chết lưới rách.

Đỗ Địch An liếc nhìn ba người bọn hắn một chút rồi nói: “Sao? Các ngươi lo rằng sau khi hỏi xong ta sẽ giết người diệt khẩu sao? Không sai, ta đúng là có ý định này, nhưng giờ ta nghĩ lại rồi.”

“Hả?” Ba người họ đang trong trạng thái căng thẳng tột độ bỗng buông lỏng cảnh giác, mờ mịt nhìn Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An giơ một ngón tay lên, “Ta sẽ giết hai người và giữ lại một người. Tuy rằng việc này sẽ có nguy cơ gây nguy hiểm ta cho nhưng người ta muốn giữ lại phải hiểu rằng, nếu mật báo cho tổng bộ sẽ có kết cục như nào. Hơn nữa nơi đây xảy ra chuyện lớn như vậy thế mà ngươi vẫn còn sống, ngươi mật báo về tổng bộ, tổng bộ chưa hẳn đã tin người. Vì vậy, ta muốn giữ lại một kẻ thông minh, thức thời. Bây giờ ta sẽ xem ai là người trả lời nhanh nhất thì ta sẽ giữ lại mạng của kẻ đó.”

Nghe lời Đỗ Địch An nói xong ba người hơi ngây ra. Trong ba người, cô gái có vẻ trông ngoài hơn ba mươi tuổi, tóc dài có phản ứng nhanh nhất. Nàng ta vội vàng nói: “Ta biết, vị trí của tổng bộ ở khu Haggo phía tây ngoại ô Vương thành…”

Hai người khác cũng phản ứng lại, vội vàng nói: “Ta cũng biết!”

Nếu Đỗ Địch An cho bọn họ thêm một chút thời gian, bọn họ còn muốn bàn với nhau là tất cả đều ngậm miệng không nói để có thể giữ được mạng hoặc là đàm phán để ba người cùng được sống. Thế nhưng Đỗ Địch An không cho bọn hắn thời gian suy nghĩ, hơn nữa cô gái tóc dài đã mở miệng ra nói trước nên bọn họ không nghĩ đến điều gì khác ngoài việc muốn Đỗ Địch An lựa chọn mình!

Những gì được phơi bày lúc này không phải là nhân tính, nhân tính không rẻ rúng như vậy. Biểu hiện của bọn họ chỉ đơn giản là dục vọng được tiếp tục sống của bất cứ sinh vật nào. Người luôn cùng canh giữ Thần điện với mình lúc này trở thành kẻ giành giật cơ hội sống sót duy nhất, thậm chí trở thành kẻ thù của nhau.