← Quay lại trang sách

Chương 1094 Tử Dực Phi Long (2)

“Thế cũng không được làm nó bị thương, tóm lại tổn thương rồi chính là tội chết!” Fesnia nghĩ cũng không nghĩ nói.

Đỗ Địch An không nói gì thêm nữa, tuy nhiên trong lòng càng trở nên mong đợi, hắn dùng thấu thị nhìn về phía trước, ánh mắt lập tức xuyên qua tầng tầng hư không, vô sốc bụi bặm bị đẩy ra khỏi tầm mắt, nơi chân trời vô cùng xa xôi, một thân hình to lớn xám xịt đang ở đấy, trong mơ hồ chỉ có thể thấy được một đường nét cực lớn, hình như cũng là một thứ giống như Tường Lớn, chỉ có điều dựng đứng trong tầng mây với độ cao khiến người ta phải ngưỡng mộ.

“Bên kia chính là Tường Chiến Thần phòng thủ của biên giới phòng ngự!” Fesnia chỉ về phía Đỗ Địch An nhìn: “Chắc với thị lực của ngươi có thể miễn cưỡng thấy được một ít bóng hình chứ, Tường Chiến Thần này cao vạn trượng, hoàn toàn ngăn cách biên giới, vô số dị tộc và dị thú không biết có bao nhiêu đụng vào chết trên Tường Chiến Thần, lại khó chấn động được Tường Chiến Thần, đây là phù hộ của Thần ban tặng cho chúng ta, cũng chỉ có Thần mới có thể tạo ra thần tích vĩ đại đến vậy!”

Ánh mắt Đỗ Địch An rung động, cho dù trước kia thì có nghe nàng từng miêu tả, nhưng giờ phút này tận mắt nhìn thấy cự ảnh xám xịt đó vẫn cảm thấy chấn động mãnh liệt, Tường Chiến Thần, nhiều hơn Tường Thần một chữ, song độ cao lại một trời một vực, cao đến ba ngàn ba trăm mét, gấp ba lần Tường Thần! Trên đất đai rải rác ma vật và dị tộc, dựng nên một Tường Lớn như vậy, dùng ‘thần tích’ của Fesnia nói để hình dung không hề quá lời, công trình như thế tuyệt đối không phải loài người có thể tạo ra!

Hơn nữa, Tường Chiến Thần này bao vây toàn bộ phạm vi Thần quốc lại, diện tích rộng lớn, chỉ về độ dài, thậm chí có thể ngang bằng với trường thành Hoa Hạ có nền văn minh năm ngàn năm, trong thời kỳ vũ khí lạnh của thời đại cũ xưa, tác dụng của trường thành với Hoa Hạ ngang bằng tác dụng của Tường Chiến Thần với Thần quốc ở thập kỷ ma vật cướp đoạt bừa bãi hiện nay, độ cao vạn trượng, đủ ngăn cách phần lớn thú triều tấn công trên lục địa!

Cần phải chồng chất bao nhiêu thi thể, mới có thể leo trèo lên Tường Lớn này?

Từ trên cao lén vượt biên, lại có đám Lôi Điểu mai phục trong tầng mây, toàn bộ trên dưới phòng thủ kiên cố!

“Có lẽ, người chế tạo ra Tường Chiến Thần này thật sự có thể gọi là ‘Thần’!” Trong lòng Đỗ Địch An thầm nói, trong khoảnh khắc này bỗng hắn không còn xem thường sự mê tín tin tưởng thần linh của mọi người ở đây, mặc cho ai thấy được kiến trúc hùng vĩ đến vậy, thần tích mà nhân lực khó có thể làm được như thế, đều sẽ tin tưởng sự tồn tại của thần linh, dường như tác dụng của Tường Chiến Thần này chính là để nói cho người đời biết, Thần là tồn tại đấy, còn chúng nó là đồ vật của Thần để lại.

“Biên giới Tường Chiến Thần cao cỡ này, những dị tộc đó còn có thể xông sang đây?” Đỗ Địch An nghĩ đến Fesnia nói rằng biên giới chết thương vô số quanh năm, chợt trong lòng có một ấn tượng rõ rệt hơn với dị tộc ngoại cảnh.

Fesnia gật đầu, thở dài nói: “Sự lớn mạnh của dị tộc hơn hẳn tưởng tượng của ta ngươi, từ nhỏ thì ta nghe các trưởng bối từng nói đến, tuy đám dị tộc không thể phá hoại Tường Chiến Thần, nhưng quái lực đông đảo, khó mà đề phòng cho được, chỉ nói dị tộc cự ma đó, chúng nó sở trường leo trèo, mặc dù Tường Chiến Thần này dốc đứng, nhưng tới tay chúng nó giống như đất bằng, sau cùng vẫn phải cậy vào chiến sĩ trên thành đối kháng.”

Đỗ Địch An gật đầu, đối với một số ma vật, quả thật độ cao một ngàn mét và ba ngàn mét không khác gì mấy.

“Xem đủ chưa, chúng ta nên đi rồi chứ.”

“Được thôi.” Đỗ Địch An thoáng nhìn bóng thành xám xịt đó, quay người xuống núi cùng Fesnia.

Soạt!

Ngay lúc này, một bóng đen trong mây mù phía xa nhanh chóng vụt qua.

Chợt Đỗ Địch An và Fesnia dừng chân nhìn sang đó, bóng đen này bay cực nhanh, trong chớp mắt thì đến trên không đỉnh đầu hai người, Fesnia kinh ngạc hô lên: “Tử Dực Phi Long?! Chẳng lẽ là Biên phòng sứ?”

Đỗ Địch An cũng nhìn rõ bóng đen này là con Phi Long, nhưng hơi khác với Phi Long mà hắn ngước nhìn được ở Sylvia, hình như Phi Long kia là màu vàng nhạt, mà con này là màu đen tím, tầm vóc cũng to lớn hơn, sau khi biết được Lôi Điểu là ma thú chiến tranh của Thần quốc nuôi dưỡng, hắn cũng hiểu ra nguyên nhân thật sự Phi Long không bị Lôi Điểu tấn công, đều là đàn em cùng một đại ca, đâu dám đấu nhau.

Trong lúc hai người ngước nhìn, đột nhiên Tử Dực Phi Long xông xuống, cơ thể đang quanh quẩn quay trở về.

Chợt sắc mặt Đỗ Địch An và Fesnia thay đổi, chẳng mấy chốc, Tử Dực Phi Long quay trở về một mực bay thẳng về phía hai người trên núi, cánh rồng khuấy động gió mạnh càn quét rừng núi cây cối, toàn bộ khom lưng xuống, giống như người dân thần phục.

Đỗ Địch An biết rằng đã không kịp trốn nữa rồi, đứng yên không cử động với Fesnia, nhìn gần con Tử Dực Phi Long này, bỗng Đỗ Địch An cảm thấy Cực Hàn Băng Long gặp được trước kia cũng chẳng qua là vậy, thậm chí thể tích của kẻ sau nhỏ hơn một size.

Lúc này, Đỗ Địch An cũng nhìn thấy ba bóng dáng mặc trang phục kỳ dị đứng trên đầu rồng, có một người khoác áo choàng đỏ tanh phía sau, tung bay phất phới trong cơn gió mạnh, phát ra tiếng vang phạch phạch.