Chương 1093 Tử Dực Phi Long
Hai người nhanh chóng ăn hết đồ ăn, sau đó tiếp tục lên đường, không tới một tiếng đồng hồ thì lên tới đỉnh núi cao mà Đỗ Địch An ưng ý, chừa lại thi thể ma vật khắp dưới chân đỉnh núi. Fesnia vừa leo núi, vừa nói: “Ma vật ở lại trên núi này nhiều đến thế, e là lãnh địa của đại ma vật nào đó, hãy cẩn thận.”
“Cho dù là Vực Sâu, hai ngươi chúng ta cũng có thể chém giết.” Đỗ Địch An trả lời một câu, mau chóng leo lên trên, chỉ thoáng chốc đã đến đỉnh núi, cũng không trông thấy lãnh chúa ma vật trong dự đoán, mà không khí trên đỉnh núi vô cùng trong lành. Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn về phía tầng mây, nói: “Trước đây ngươi nói Lôi Điểu là loài lông vũ do Thần quốc nuôi dưỡng đúng không? Chắc có không ít đang đậu trong tầng mây lân cận biên phòng này chứ?”
Dọc đường, Đỗ Địch An trò chuyện với Fesnia mới biết được Lôi Điểu khiến người nghe tiếng đã sợ vỡ mật lại là ma thú chiến tranh do Thần quốc nuôi dưỡng, phân bố khắp Vực Sâu, khiến rất nhiều Chúa Tể và Vực Sâu có năng lực phi hành kiêng nể không ngớt, dù là chủ Vực Sâu cũng không dám trêu chọc đám Lôi Điểu cỡ lớn, Lôi Điểu sống trong tầng mây, nói là bá giả trên bầu trời cũng không quá lời, bọn nó sống tụ tập mà đi, khi một đám Lôi Điểu tập trung phát động điện lực, không hề thua kém vạn cân lôi đình!
Dùng loại ma thú chiến tranh này phòng thủ trên không ở biên phòng là hiệu quả tốt nhất.
Fesnia gật đầu: “Số lượng Lôi Điểu ở biên phòng nhiều nhất, trên tầng mây trong Vực Sâu không thường xuyên có đám Lôi Điểu, số lượng ít hơn, đều là nuôi đơn lẻ, nhưng nơi này khác, cho dù là chủ Vực Sâu tự ý từ không trung vượt giới, cũng sẽ bị Lôi Điểu giết chết trong tích tắc, còn người giống như chúng ta, e rằng mười người tám người gộp chung, trong phút chốc cũng phải biến thành tro bụi, điều này không phải hù dọa ngươi, là thật đấy.”
“Đương nhiên ta tin tưởng lời ngươi nói là thật.” Đỗ Địch An có nhận thức sâu hơn với sức mạnh của lôi điện, thế nhưng, tuy lôi điện mạnh nhưng cũng không phải không có cách khắc chế, vật liệu cách điện và thiết bị dẫn điện đều sẽ trở thành khắc tinh của đám Lôi Điểu, hắn nghi ngờ bảy đại Vương giả phần lớn là lợi dụng thủ đoạn khoa học kỹ thuật, nô dịch ép những Lôi Điểu này thành vũ khí chiến tranh sắc bén của mình.
Bỗng hắn có một suy nghĩ to gan, xây dựng một trạm phát điện tốn kém to lớn trong Sylvia, nhưng không mang nhiều lượng cung cấp điện đến, lưới điện quốc gia thời đại cũ xưa đều là lấy trạm năng lượng nguyên tử làm chính, năng lượng gió và nước với năng lượng mặt trời đều không thể so sánh, tuy nhiên chi phí thiết lập nhỏ, nhưng chiếm đất diện tích lớn, điều này không hề hấn gì ở thời đại cũ xưa, dù sao, tuy dân số của thời đại cũ nhiều, có điều toàn cầu là địa bàn của loài người hết, vẫn có đất đai rộng lớn cung ứng loài người sử dụng.
Thế nhưng ở thế giới hiện nay, diện tích trong thành có hạn, tài nguyên cũng có hạn, cộng thêm trên bầu trời bị hạt bụi dày đặc bao phủ tràn ngập, tia sáng lơ thơ, hiệu quả của trạm phát điện năng lượng mặt trời tiết kiệm chi phí nhất không tốt, chỉ đành nhờ vào năng lượng gió và nước.
Tuy nhiên hai loại này cũng hiệu quả miễn cưỡng ở trong thành, dù sao thành khổng lồ cao ngàn mét bắt ngang, sức gió cuộn lên trong thành sẽ không lớn đến đâu được, thậm chí nhiều lúc không có gió nữa, cho đến nỗi hiệu suất của trạm phát điện năng lượng gió cực thấp. Năng lượng nước phát điện cũng như nhau, tài nguyên nước trong thành có hạn.
Cung cấp ăn uống cho con người còn được, lấy thêm phần tài nguyên nước tuần hoàn cung cấp điện, cùng lắm xây dựng năm trạm mười trạm phát điện năng lượng nước cỡ nhỏ.
Hơn nữa, đất đai trong thành có hạn, muốn dựng nên số lượng lớn, còn phải giảm bớt khu vực cư dân sinh sống.
Những thứ này toàn là hạn chế cơ bản nhất, mấy mặt khác về vật liệu, nhân lực, đều khiến Đỗ Địch An rất khó chế tạo lượng lớn trạm phát điện trong giai đoạn hiện giờ, vì vậy khi ấy lượng điện sản sinh vẫn chưa đủ giật chết một Vực Sâu.
Nếu nói từ đâu có được nguồn điện, dường như trước mắt là kho báu nguồn điện tuyệt vời!
Bỗng hắn cảm thấy trước kia bản thân thật ngốc, của cải để ngay trước mắt lại không nhìn thấy, có lẽ vô tri chính là như vậy.
“Ngươi đang suy nghĩ điều gì?” Fesnia trông thấy chợt trong mắt Đỗ Địch An bắn ra một vẻ hưng phấn khác thường, chợt trong lòng có linh cảm chẳng lành, cau mày lại hỏi.
Đỗ Địch An lấy lại tinh thần, vẻ khác thường trong mắt vụt tắt, bình lặng nói: “Không có gì, ta chỉ đang cảm thấy, có những Lôi Điểu này ở đây, e rằng mấy dị tộc muốn tập kích đường không là không tài nào rồi, chúng ta chỉ cần canh giữ mặt đất là được.”
Fesnia gật đầu: “Đúng vậy, nhưng dị tộc cũng có ma thú không trung tương đối mạnh, có điều so sánh với Lôi Điểu của chúng ta vẫn yếu lắm, đám Lôi Điểu mà Thất Vương toàn lực đào tạo không phải dễ dàng đột phá như vậy đâu, hơn nữa ở trong Thần quốc có quy định, tự ý bắt Lôi Điểu, hoặc làm Lôi Điểu bị thương, xử lý theo tội phản quốc! Lôi Điểu là ma thú chiến tranh, cũng là thần thú hộ quốc của Thần quốc chúng ta!”
Đỗ Địch An nhếch mày: “Vậy nếu Lôi Điểu động tay tấn công chúng ta trước thì sao?”