← Quay lại trang sách

Chương 1096 Đến biên cảnh

“Đã như vậy, ngươi trở về phục mệnh đi, nhiệm vụ của quân vương đại nhân quan trọng hơn.” Trên mặt thanh niên đầu đinh không chút tức giận, rất thản nhiên, ánh mắt hắn nhìn lên người Đỗ Địch An: “Vị tiểu huynh đệ này mới đi ra từ trong Tường Thần, vẫn chưa gia nhập quân đoàn, lần này nên đi theo chúng ta đến biên phòng hưởng ứng lệnh triệu tập đi. Nếu may mắn, đợi chiến dịch kết thúc, với lực lượng cấp Vực Sâu của ngươi, cộng thêm phần công trạng này, có lẽ có thể trực tiếp trở thành tiểu đội trưởng trong quân đoàn, chuyện này có thể tốt hơn nhiều so với việc lúc này ngươi đến Đế quốc báo danh rồi được phân cho một thân phận phổ thông trong quân đoàn, lúc đó ngươi vẫn phải chấp hành nhiệm vụ, tích lũy công huân mới có thể thăng chức, mà ở đâu có thể nhanh tích lũy chiến tích như ở biên phòng?”

Sắc mặt Đỗ Địch An thay đổi, Fesnia tìm mọi cách từ chối, hiển nhiên hắn nhìn ra được, đây tuyệt đối không phải là chuyện tốt, nếu biên phòng xuất hiện tình huống khẩn cấp, chứng minh rằng tình thế rất nguy hiểm, rất có khả năng, không đúng, phải nói là trăm phần trăm sẽ giao chiến với dị tộc! Trên chiến trường ở biên giới, chút sức mạnh này của hắn triệt để không đủ, chẳng khác nào một tướng quân có thực lực mạnh hơn một chút đứng trong vạn quân, nhưng cũng chỉ là bèo trong nước thôi, không cẩn thận sẽ bị giết!

Còn về chuyện tích lũy công huân, thăng chức thành đội trưởng, thì đúng như lời thanh niên đầu đinh nói, phải có may mắn mới có thể tích lũy được chiến tích, vậy còn không may thì sao? Thì sẽ nằm luôn ở đây, vĩnh viễn.

“Đại nhân, Fesnia đã đồng ý với ta, đề cử ta với quân vương, ta vừa ta khỏi tường thần, trình độ còn thấp, e rằng đến biên phòng cũng sẽ gây thiêm phiền phức cho các vị đại nhân, đợi ta rèn luyện mấy năm có tiến bộ, rồi lại...” Đỗ Địch An cảm thấy có chút nhức đầu, nói mấy câu có phần châm chước.

“Hừ!”

Còn chưa dứt lời, một tiếng khịt mũi đã cắt ngang câu nói của hắn, vẻ mặt của thanh niên đầu đinh hoàn toàn trở nên lạnh lùng, cao ngạo nói: “Việc biên phòng của Đế quốc là chuyện lớn, Biên phòng sứ Đế quốc bọn ta, có quyền cưỡng ép tất cả thứ dân nhập ngũ, lẽ nào ngươi muốn ta ép buộc ngươi?”

Trong đôi mắt Đỗ Địch An xuất hiện sự âm u, nhưng rất nhanh đã biến mất, hắn quay đầu nhìn Fesnia, ám chỉ nàng nói giúp mình một hai câu.

Fesnia nhìn thấy ánh mắt Đỗ Địch An, khẽ lắc đầu, dùng ánh mắt ra hiệu với hắn rằng muốn cũng chẳng giúp được.

Thấy nàng định khoanh tay đứng nhìn, trong lòng Đỗ Địch An hơi nặng nề, có phần phẫn nộ, nhưng không phải nhằm vào Fesnia, chung quy hắn và Fesnia không phải là bạn thâm giao thật sự, tai họa sắp xảy ra thì tan tác là chuyện bình thường. Với lại Fesnia có lẽ ước gì thoát khỏi bản thân, như vậy, ít nhất mạng sống của nàng mới được đảm bảo, bây giờ nói giúp bản thân mới kỳ quái. Hắn tức giận việc bản thân không có sức mạnh để từ chối, cùng với thái độ cứng rắn của thanh niên đầu đinh này!

“Đừng kéo dài thời gian, lên đây.” Thanh niên đầu đinh cau mày nói.

Khóe miệng Đỗ Địch An giật nhẹ, đôi mắt nhìn thật sâu vào Fesnia, nói: “Nếu đại nhân đã nói thế, vậy ta sẽ theo đại nhân đến biên phòng. Chúng ta gặp lại ở Thần quốc!”

Fesnia nghe hắn nói thế, trong mắt để lộ sự thương hại, còn gặp lại ở Thần quốc? Đại khái ngươi còn không biết, người tạm thời nhập ngũ thường bị phái đến tuyền đầu trận chiến, người có thể tồn tại không đến 10%, nghĩa là 90% trong số họ sẽ chết!

Đây là loại tỉ lệ gì?

Có điều, chuyện đến nước này, nàng cũng không muốn trong thời điểm này đoạn tuyệt với Đỗ Địch An. Nàng biết Đỗ Địch An suy nghĩ gì, lo nàng nói ra bí mật của con xác sống, nhưng mà, chuyện đến nước này dù nàng có nói ra, cũng chẳng có tác dụng gì. Nếu Đỗ Địch An chết, trái lại quân vương sẽ trách nàng không dẫn Đỗ Địch An về. Còn về việc hiện tại nói với ba vị Biên phòng sứ chuyện này? Nàng chưa từng nghĩ đến.

Bọn họ không phải là người cùng một hệ thống, nói bí mật của Đỗ Địch An với ba người này, không có chút lợi ích nào cho nàng trái lại sẽ giúp cho kẻ địch.

“Ta đợi ngươi.” Nàng trả lời.

Đỗ Địch An nhìn nàng, không nói gì nữa, đi sang bên cạnh dùng phương pháp khá thô bạo nắm lấy vai của Helisha, dường như đang cảnh giác với sự phản kích của nàng, sau đó dẫn nàng đi thẳng đến trước mặt Tử Dực Phi Long, nhún người, nhảy lên lưng Phi Long.

Trên lưng của Phi Long rộng lớn, bảy tám người đứng cũng không thành vấn đề.

“Giết thứ này đi, ngươi phải đi biên phòng giúp đỡ, mang theo vật này vô dụng.” Thanh niên đầu đinh cau mày nói.

Trong chớp mắt ngón tay Đỗ Địch An co lại một chút, nhưng rất nhanh đã thả lỏng, nói nhỏ: “Đại nhân, đây là quà tặng ta sắp gửi lên cho quân đoàn, còn mong đổi nó lấy chiến tích thăng chức.”

Khóe miệng thanh niên đầu đinh cong lên, nở nụ cười khẩy, nhưng không nói gì, quả thực Thi Vương là vật liệu thực nghiệm tương đối hiếm thấy, có thể đổi được không ít tiền tài, nhưng ngươi cũng phải có cơ hội trở lại Đế quốc mới được.

Trong mắt hắn, Đỗ Địch An là người đã chết.

“Đi thôi.” Người trung niên một mắt thúc giục.

Thanh niên đầu đinh không nói thêm gì nữa, liếc nhìn Fesnia đứng dưới đất, nhớ kỹ dáng vẻ của nữ tử này. Uy hiếp này hôm nay mà hắn phải chịu đựng, sau này có thời cơ thích hợp, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho nàng!