Chương 1152 Sai lầm
Nhưng thật giả ra sao đâu ai nói rõ được, Đỗ Địch An thà rằng làm kẻ ác, cho dù Dana là một cô gái vô tư trong sáng, thân thiện mời bọn họ về nhà làm khách, còn ba người bọn họ lại giống như thổ phỉ, mạnh mẽ giết nàng, thậm chí hủy thi diệt tích, thì hắn cũng chỉ có thể lựa chọn như vậy.
Trên tay hắn đã dính quá nhiều máu tươi, không thể rửa sạch nữa, hắn cũng không thèm để ý tội nghiệt chồng chất, dù sao, từ trước đến nay ánh mắt của thượng đế cũng không tốt, chưa chắc sẽ trừng phạt lên đầu kẻ ác như hắn.
Đau đớn, ngược đãi, cắt thịt, loài bò sát…
Thủ đoạn khảo vấn của Jason rất nhiều, hơn nữa vô cùng chuyên nghiệp, tiến hành từ các phương diện khổ hình. Hắn biết đau đớn bình thường chưa chắc có thể khiến Dana khuất phục, cho nên hắn lựa chọn thông qua đủ loại biện pháp, tìm ra nhược điểm của Dana và những thứ gì khiến nàng sợ hãi.
Dana cũng không cô phụ thân phận Vực Sâu của mình, ý chí vô cùng kiên cường, không những không chịu cung khai, thậm chí còn không hề xin tha.
Nhưng hiển nhiên thủ đoạn của Jason không chỉ có như thế, hắn phá hủy giấc ngủ của Dana, khiến ý chí nàng suy yếu.
Khảo vấn không phải là việc một sớm một chiều, sau một ngày ở trên đỉnh núi lửa đã nguội này, Đỗ Địch An lập tức dời trận địa, để tránh lộ hành tung, bị truy nã tới đây.
Trong lúc trần trọc xê dịch, Dana luôn chịu tra tấn, đồng thời không được hôn mê.
Nàng vốn đã bị trọng thương, hiện tại còn liên tục mất ngủ, trong tình huống này nàng đã sớm mệt mỏi vô cùng, sắc mặt suy nhược tiều tụy, hơi thở thoi thóp, dường như lúc nào cũng có thể tắt thở.
Khi ngày thứ năm trôi qua, Zachit đã có chút nóng nảy, phân ra một ít chủ ý, hy vọng có thể cạy miệng Dana nhanh hơn. Tuy rằng lúc trước hắn không tán thành Đỗ Địch An công kích Dana, nhưng hiện giờ ván đã đóng thuyền, ngược lại hắn càng hy vọng có thể sớm tra khảo một số tin tức hữu dụng trong miệng Dana.
Trong nháy mắt, nửa tháng đã qua đi.
Dana không ngủ ngon chịu tra tấn liên tục nửa tháng, đã sắp suy sụp, trong khoảng thời gian này, nàng đã chịu đủ mọi tra tấn mà người thường không thể tưởng tượng được, bị trùng độc bò vào lỗ tai, bò khắp cơ thể nàng; dùng mũi kim đâm vào mắt, vẽ chữ lên trên tròng mắt; dùng ngọn lửa đốt miệng vết thương; nói những lời bôi nhọ nàng và cha mình làm những chuyện xấu xa… Nếu đổi thành bất kỳ người nào, gặp nhiều tra tấn như vậy, thì đã sớm bị điên, thần trí bất thường.
Mặc dù là Đỗ Địch An, cũng tự nhận không thể chịu đựng nhiều tra tấn thống khổ như vậy, hắn bỗng nhiên cảm thấy trên phương diện ngược đãi người khác, hắn vẫn còn thua xa hai vị Vực Sâu Jason và Zachit chua ngoa đanh đá kia.
Lúc hắn nhìn thấy và nghe thấy khổ hình, đại đa số là khi ở trong ngục giam Bụi Gai, nhưng dù sao cũng chỉ là một tòa ngục giam nho nhỏ của Sylvia, tuy rằng bên trong không thấy ánh mặt trời, không nhìn thấy hy vọng, chịu đủ khổ hình, nhưng đều là ta tấn trên thân thể, còn Dana lại là tra tấn thân thể và tâm hồn cùng một lúc, đặc biệt là Zachit cố ý vu tội nói ở bên tai nàng rất nhiều về việc nàng và cha nàng làm ra hành động dơ bẩn, hiến nàng vô cùng đau khổ.
Sau khi bức ép đến cực hạn, Jason và Zachit lại áp dụng phương thức dụ hoặc, từ nông vào sâu, chậm rãi dò hỏi Dana, khi nàng nghe lời, thì sẽ giảm bớt một chút hình phạt và đau đớn.
“Nói thật đi, nơi này ngoại trừ cha của ngươi, thì còn có ai nữa?!” Trên sườn núi, Jason nhìn Dana toàn thân dơ bẩn, đầu tóc tán loạn, đôi mắt lạnh lùng ép hỏi, đồng thời trong tay cầm hai con rắn độc có hoa văn trên tay, rắn độc giãy giụa quấn quanh cánh tay hắn, lại không có cách nào cắn xuống, không ngừng vặn vẹo, khiến người ta cảm thấy ghê tởm.
Mí mắt Dana miễn cưỡng mở to, hữu khí vô lực nói: “Chỉ, chỉ có cha ta.”
Jason hừ lạnh một tiếng, để hai con rắn độc treo trên cổ nàng, khi buông tay ra, một con rắn độc lập tức bò đến ngực nàng, một con khắc thì quấn cổ của nàng, siết rất chặt, giống như muốn trả thù nhân loại này.
Nhưng cho dù hai con rắn này có độc tố rất mạnh, thì cũng chỉ là ma vật cấp thấp, đứng trước năng lực kháng độc của bọn họ hầu như không có hiệu quả, còn lực siết này đối với Dana cũng rất mỏng manh, nhưng rắn độc vặn vẹo cũng đủ để cho nàng cảm thấy ghê tởm, tuy nhiên nàng đã sớm quên loại chuyện này rồi, cũng không có phản ứng quá lớn, chuyện nàng muốn làm nhất trong giờ phút là nhắm mắt lại, ngủ một giấc.
Chỉ là, mỗi khi nàng nhắm mắt vượt qua ba giây, sẽ có một trận đau nhức đâm vào thân thể của nàng, khiến nàng không thể không mở to mắt.
“Rốt cuộc ngươi tiếp cận chúng ta là có mục đích gì?” Jason lạnh lùng nói, trải qua nửa tháng khảo vấn, đại khái hắn đã xác định được, người “Cha” trong miệng Dana hẳn là thật sự tồn tại, nếu không khi Zachit bịa đặt ra nàng và cha nàng làm chuyện xấu xa, phản ứng của nàng sẽ không kịch liệt như thế, giống như nơi quan trọng nhất của xử nữ bị xâm phạm vậy.
Dana thở phì phò, nói không nên lời.
Jason cởi quần, lộ ra nửa người dưới, nhắm ngay trước mặt nàng: “Nếu không nói, thì ta sẽ cho ngươi rửa mặt.”
Điều gì có thể khiến người khác đau khổ?
Đó chính là nhục nhã!