← Quay lại trang sách

Chương 1153 Sai lầm (2)

Jason dùng mọi cách nhục mạ nàng, từ thân thể đến tâm hồn, giẫm đạp tôn nghiêm của nàng ở dưới chân, dẫm đến không đáng một đồng, vu tội những thứ nàng yêu thương trở nên xấu xa không chịu nổi, tùy ý đùa bỡn thân thể chưa có ai chạm qua ngoài cha của nàng.

Dana sớm đã chết lặng, thậm chí cảm thấy cái chết mới thiên đường, nhưng có Zachit và Jason thay phiên chăm sóc, nàng hoàn toàn không thể tự sát. Giờ phút này nhìn thứ đồ của Jason bại lộ trước mặt mình, nếu là lúc trước, nàng đã sớm đỏ mặt, nhưng giờ phút này lại chỉ còn lại khuất nhục, đau khổ, cùng với một ít tức giận.

Trong lúc trầm mặt, chất lỏng ấm áp xối lên thân thể của nàng, hương vị gay mũi khiến nàng muốn hôn mê, thân thể của nàng run nhè nhẹ, chờ đến khi chất lỏng rơi xuống, nàng mới cắn răng nói: “Ta, rốt cuộc đã làm sai cái gì?”

Jason nhăn mày lại, không trả lời nàng.

Ai cũng không thể trả lời vấn đề này, so với tra tấn nàng gặp phải, cho dù nàng làm sai cái gì, cũng không nên thừa nhận cuộc sống đau khổ như thế. Nhưng cuộc sống không phải toán học, một cộng một nhất định sẽ bằng hai. Khi có kết quả rồi, quá trình chính là chân lý, cho dù đó là chân lý ngươi không thể chấp nhận được.

Zachit và Đỗ Địch An ngồi nghỉ ngơi ở một bên, nhìn hành động của Jason, cứ việc cảm thấy có hơi quá mức, nhưng cũng ăn ý không mở miệng ngăn cản.

Bỗng nhiên Đỗ Địch An phát hiện, khi con người phải làm một chuyện xấu, thì sẽ lập tức biến thành ác ma.

Trong nháy mắt, lại qua ba ngày.

Rốt cuộc Dana đã suy sụp, nước mắt rơi như mưa, trả lời tất cả vấn đề Jason dò hỏi. Chỉ là, câu trả lời của nàng, lại khiến ba người Đỗ Địch An nhăn mày lại.

Bởi vì đáp án nàng hoàn toàn giống lúc ban đầu khi, nàng ra ngoài đi dạo, ngẫu nhiên gặp được đám người Đỗ Địch An. Nàng chỉ sống với cha, ở trong căn cứ dưới nền đất khoảng chừng trăm dặm tại bình nguyên phía trước. Cha nàng mạnh hơn nàng rất nhiều, cự thể là cấp bậc gì nàng cũng không biết, nhưng nàng nói, cha của nàng là một người rất thông minh, chỗ ở của bọn họ có rất nhiều máy móc, đều do cha của nàng tự tay chế tạo ra.

Nàng và cha sống ở đây rất nhiều năm, nàng rất muốn trở lại cách Chiến Thần, nhưng mỗi lần yêu cầu đều bị cha ngăn cản.

Nàng đã từng gặp dị tộc Hỏa Long, nhưng chưa từng đánh nhau, chỉ biết địa bàn của dị tộc Hỏa long nằm ở phía nam.

Song ma ngân trong cơ thể nàng là do cha nàng cho vào, dùng máy móc do chính cha nàng chế tạo ra.

Nhưng năng lực ma ngân của cha nàng, nàng lại không nói, sau khi Jason và Zachit luân phiên lặp lại tra tấn, vẫn kiên cường chống cự như cũ, cho đến khi tinh thần sụp đổ, biến thành một kẻ điên cái chỉ biết cười ngây ngô.

Jason và Zachit cho rằng nàng đang giả ngu, lại kể ra rất nhiều chuyện xấu xa ti tiện, nhưng nàng nghe vào trong tai như thiên thư, vẫn tiếp tục cười ngây ngô.

“Cha ngươi là một tiểu nhân ti tiện, dơ bẩn vô sỉ, đúng không, nếu đúng như vậy thì cười cho ta xem.”

“Ha ha…”

“Tới đây, há mồm ngậm lấy cái này.”

“Ha ha…”

Ngoại trừ lúc đau đớn sẽ thét chói tai, Dana chỉ biết cười ngây ngô, cho dù là Jason đưa thứ đồ của mình đến trên mặt nàng, nàng cũng vẫn cười ngây ngô.

Đỗ Địch An bỗng nhiên cảm thấy có chút không nhìn được, thủ đoạn khảo vấn của Jason và Zachit còn ti tiện hơn so với tưởng tượng của hắn, nhưng hắn không hề ngăn cản, hiện tại nói cái gì là tốn công vô ích, mà một chút không đành lòng của hắn cũng đã bị ý nghĩ mới thay thế, hắn nghĩ đến nếu Dana thật sự điên rồi, có phải ngược lại sẽ nói ra sự thật hay không? Nhưng phải làm sao để nàng mở miệng nói chuyện?

Đỗ Địch An nói cho Jason và Zachit ý nghĩ của mình, ánh mắt hai người lập tức sáng ngời, bỗng nhiên cảm thấy Dana bị điên có lẽ còn dễ khảo vấn hơn so với lúc trước, vì thế hai người lại thử dùng các loại thủ đoạn.

Từ khổ hình cho đèn dùng ngọt ngào dụ dỗ, sự thật chứng minh, đối một cái người điên, tác dụng của đau đớn không bằng sức hấp dẫn của vị ngọt, khi đau đớn không còn mang đến sự sợ hãi thì không còn ý nghĩa nữa rồi.

Dưới sự trấn an và dụ dỗ của hai người, Dana chậm rãi học được gật đầu, từ một người ngốc chậm rãi học giao tiếp cơ bản.

Nhưng mà, mấy ngày qua đi, khi Jason dò hỏi lại tất cả vấn đề xong, đáp án nhận được vẫn giống như lúc trước!

Kết quả này khiến ba người Jason, Zachit và Đỗ Địch An đều có chút không thể tiếp thu, bọn họ không thể không thừa nhận một chuyện, có lẽ, bọn họ thật sự làm sai! Từ đầu đến cuối Dana không hề lừa gạt bọn họ, tất cả đều là do bọn họ nghi kỵ!

Nhận thức được điểm này, ba người cũng lập tức nhận thức hành vi ti tiện mấy ngày này của chính mình, bỗng nhiên cảm thấy hơi khinh thường chính mình.

Nhưng đây chỉ là cảm nhận nhất thời, rất nhanh đã phai nhạt, con người vẫn luôn tha thứ bản thân rất nhanh.

“Làm sao bây giờ đây?” Jason hỏi Đỗ Địch An.

Zachit nhìn về phía Đỗ Địch An, trong mắt có chút bất mãn: “Ta đã sớm nói, suy đoán của ngươi rốt cuộc chỉ là suy đoán, vì sao không thể nghĩ mọi việc theo một mặt tốt? Vì sao phải người khác ác như vậy?”