← Quay lại trang sách

Chương 1165 Hiệu quả kỳ diệu (2)

Ngay khi Đỗ Địch An đang định tiếp tục phanh thây nàng ta, cánh tay của cô gái đột nhiên xuyên qua khe hở giữa hai lưỡi kiếm sắc bén và chĩa thẳng vào ngực và tim của Đỗ Địch An.

Con ngươi của Đỗ Địch An hơi co lại, hắn lùi ra xa.

Cô gái không đầu quay lại, bất ngờ bắn ra những chiếc gai và xúc tu trên khắp cơ thể, đánh vào ngực Helisa và đẩy nàng ra.

Ánh mắt của Đỗ Địch An khẽ trầm lắng xuống, xuống tới vị trí trước ngực của nàng, nơi đó như vảy trắng mịn màng vô cùng, nhưng lại có một đường nét mờ nhạt của mặt con gái. Hắn đã đoán trước, nhưng hắn không ngờ suy đoán này là đúng, não của nàng lúc ma hóa đã được chuyển đến vị trí trước ngực của cơ thể!

Nhưng mà, nếu theo chiều cao khoảng một mét sáu của nàng trước khi ma hóa mà xem xét thì bây giờ đúng là ngay vị trí trước ngực của nàng. Nhưng lúc ma hóa lại chỉ trông thấy cơ thể nàng bành trướng lên, phần lớn là di chuyển trong tổ chức của cơ thể.

Ngọn lửa vẫn cháy trên lưng cô gái, những mảnh cơ thể giống như cái mai bị cháy rớt ra hết, chất lỏng sền sệt màu đen từ đó chảy ra, toát ra mùi hôi tanh, giống như máu của nàng, lại giống như nước thối đọng lại dưới mương hôi thối.

Chất nhờn màu đen bắt lửa, ngọn lửa lỏng khó dập tắt dần dần bị dập tắt.

Grao!

Helisha đang gầm gừ lại lao đến.

Đường viền trên bụng cô gái rất rõ ràng hiện rõ lên, biểu cảm cũng trở nên sống động lên, trước đó nàng ấy cố tình che giấu điểm chết người này, nhưng bây giờ chiếc đầu trang trí trên cổ đã bị cắt bỏ, điểm này đã lộ ra ở đây, nàng ấy cũng không quan tâm phải giấu giếm tiếp làm gì. Lúc này nhìn thấy Helisha đang lao tới không chút sợ hãi, sắc mặt nàng ấy hơi thay đổi, ánh mắt liếc nhìn Đỗ Địch An đang chuẩn bị xông lên, sau đó lại nhìn sang Helisha đã lao tới.

Vù!

Nàng ta lập tức hướng về phía bên mặt xông lên.

Tuy nhiên, đòn tấn công như vũ bão của Đỗ Địch An không chỉ cắt đứt, làm trầy xước cơ thể của nàng ấy, mà còn cắt đứt ba móng vuốt chân ở phần thân dưới của nàng ấy, cộng với hai vết thương nặng của hai cái chân quái dị của nàng ấy trong trận chiến trước đó, hiện tại chỉ có hai cái chân là miễn cưỡng còn sử dụng được, tốc độ chạy rõ ràng không còn tốt như trước.

Heilisha gầm gừ và đuổi theo, vừa mở miệng là một ngụm lửa thể lỏng bay ra ngoài.

Tốc độ của tia lửa còn nhanh hơn tốc độ của bản thân nàng nàng, cô gái muốn đổi hướng nhanh hơn, nhưng hai chân không còn nguyên vẹn của nàng ấy chỉ có thể khiến nàng miễn cưỡng chạy trên một đường thẳng, nếu mà chuyển hướng là cảm thấy cơ thể lắc lư, mất thăng bình ngay, nhất thời không cách nào thích ứng, lúc này chỉ có thể nhìn ngọn lửa lỏng lao tới trước mặt, nàng ta ngước quai hàm lên, phun ra một ngụm nước bọt màu đen nhớt nhớt, định dập tắt ngọn lửa lỏng.

Trước đó Đỗ Địch An không để cho Helisha ra tay, bởi vì hắn cho rằng nếu không đánh lại cô gái, để dành cho đến lúc rút lui sẽ có tác dụng thần kỳ, dù sao cô gái này cũng không ngờ đến Helisha sẽ nằm trong tầm kiểm soát của hắn, giờ phút này để cho Helisha ra tay, hiệu quả tốt hơn hắn tưởng tượng, từ khi thoát khỏi bất lợi thì chiếm được thế thượng phong trong nháy mắt, sự thật luôn là vô thường, hắn lập tức thừa thế xông lên, phối hợp với Helisha tấn công từ hai bên trái phải.

Cô gái loạng choạng chạy đến rừng cây cách đó không xa, còn chưa kịp bước vào rừng cây, thì bị Đỗ Địch An và Helisha đuổi theo, một người bên trái một người bên phải giáp công.

“Ngươi, ngươi lại có thể khống chế điều khiển được Thi Vương!” Cô gái trông thấy Helisha tấn công một cách có chiến lược, làm sao mà còn không biết là được Đỗ Địch An khống chế điều khiển, mà nàng ấy còn để ý được là mỗi lần con Thi Vương này có động tác gì mới, đều sẽ nghe thấy tiếng chuông vang lên.

Tiếng chuông giòn vang êm tai đó.

Lúc này bên tai nàng ta, lại giống như tiếng chuông thúc giục.

Grừ!

Helisha từ bên mặt phải cắn tới, khuôn mặt đẹp lại đầy vẻ dữ tợn.

Sắc mặt cô gái hơi thay đổi, nàng ta biết rằng bị Thi Vương cắn là sẽ có hậu quả gì, cho dù là bị một con Thi Vương cấp Thác Hoang, cũng có thể khiến nàng ta bị nhiễm, huống hồ chi Helisha rất rõ ràng là Thi Vương cấp Vực Sâu, mà lực chiến còn ngang bằng với Trung vị Vực Sâu.

Nàng ta ngay lập tức tránh đòn tấn công của Helisha, dùng móng vuốt của mình để đuổi theo, nhưng Đỗ Địch An đột nhiên xuất hiện sau lưng nàng, với một lưỡi kiếm sắc bén như một con dao, một số ánh sáng và bóng tối vụt qua, cô gái không nhịn nổi phun ra một ngụm máu tươi,ngã xuống phía trước.

Trên phần lưng nàng ấy, một đôi cánh ngắn bị cắt mất đột biến ra, ngoài ra trên lưng còn chém thêm vài vết nứt, sâu đến nỗi thấy cả xương, máu chảy không ngừng.

Đỗ Địch An đang tranh thủ định truy kích, đột nhiên, một âm thanh tốc độ xuyên thủng không trung vang lên, phảng phất giống như có thứ gì đó chém ngang không trung, phát ra âm thanh chói tai, giống như bị đánh vào một mảnh lụa.

Sắc mặt của Đỗ Địch An thay đổi rõ rệt, hắn vội vàng dừng người lại, chỉ thấy một luồng gió mạnh thổi tới từ cuối mũi, nếu tiếp tục đi về phía trước hai tấc, phần lớn xương mũi của hắn sẽ bị xuyên thủng.