← Quay lại trang sách

Chương 1164 Hiệu quả kỳ diệu

Đỗ Địch An thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng không thể thừa cơ giết được nàng, nhưng có thể khiến nàng ta trọng thương cũng coi như không tệ.

Cô gái đau đớn hét lên không ngừng, tám cái chân quái dị không ngừng giẫm đạp lên mặt đất khiến cỏ dại trên mặt đất bị giẫm nát cả.

Đỗ Địch An định thừa cơ hội công kích, cô gái đang hét thảm thiết bất chợt ngưng lại, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An, trong ánh mắt tản ra sát khí làm cho Đỗ Địch An ngăn thân thể lại ngay lập tức.

Thời khắc này cô gái giống như thiên mệnh chi nữ mang theo khí vương bát, tỏa ra sát khí đáng sợ, chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến cho Đỗ Địch An cảm thấy nguy hiểm.

Hắn ta cảm thấy cô gái không có vẻ gì là ngoài mạnh trong yếu, có hơi do dự vẫn là nên lựa chọn không động.

Khuôn mặt dữ tợn của cô gái trông càng đáng sợ hơn khi máu tươi không ngừng chảy, cùng với khuôn miệng đầy răng nanh nhô ra, trông có vẻ như sắp ăn thịt người đến nơi, khi Đỗ Địch An cho rằng nàng ta sẽ đột ngột lao tới lần nữa thì đột nhiên nàng ta ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét cực kì cao, kéo dài vài giây rồi ngừng lại, sau đó tiếp tục trừng mắt nhìn Đỗ Địch An, một chút cũng không động đậy.

Cả hai đứng đó giằng co vài phút, trong lòng Đỗ Địch An chợt nảy lên một dấu hiệu cảnh báo, hắn nghĩ thầm có phải tiếng gào đó giống như một loại kêu gọi?

Nghĩ đến đây, hắn giật mình toát mồ hôi lạnh toàn thân, không quản đến tiếp tục hiếu chiến, hắn xoay người lập tức bỏ chạy.

Hắn không chạy về hướng của Zachit và Jason mà chạy thẳng về hướng của Tường Chiến Thần.

Sau khi biết được Dana không phải thật sự ngốc nghếch, hắn ta biết rằng kế hoạch trước đây của mình đã phá sản, hiện giờ có thể sống sót rời đi chính là vấn đề lớn nhất.

Về phần Zachit và Jason, giờ khắc này bọn họ không khác gì người chết, hắn trực tiếp lựa chọn từ bỏ.

“Muốn chạy sao?” Cô gái nhìn thấy Đỗ Địch An quay người lao đi, tuy rằng đã bị gãy một chân, nhưng nhờ sự trợ giúp của những lưỡi kiếm sắc bén trên người và đôi cánh trên lưng, tốc độ chạy không hề chậm tí nào, phản ứng của nàng ta cũng không chậm, nhanh chóng giống như một con đại bàng lớn giang rộng đôi cánh bay đi, trong nháy mắt đã tới gần sau lưng Đỗ Địch An.

Vèo!

Đang thoát thân cực nhanh Đỗ Địch An đột ngột xoay người, lưỡi kiếm sắc bén bắn ra như mưa.

Bóng dáng cô gái thấp thoáng, như đã đoán trước được điều đó, nàng quay sang một bên để né tránh.

Mắt thấy đòn đánh lén không thành công, Đỗ Địch An không dừng lại, tiếp tục lao về phía trước, nhưng khi đồng thời quay người lại, tiếng chuông từ cơ thể lắc lư.

Cô gái nghe thấy tiếng chuông, nhưng cũng không lấy làm bất ngờ, thấy Đỗ Địch An lại bỏ chạy lần nữa, nàng lại lập tức đuổi theo, nhanh chóng tiến lại gần Đỗ Địch An, thân hình tăng tốc đột ngột, áp sát vào sau lưng người Đỗ Địch An.

Vèo!

Lưỡi dao ở bộ phận lưng của Đỗ Địch An vụt ra.

Hình bóng của cô gái lại lảo đảo, nàng như một bóng ma lách qua mặt bên, móng vuốt sắc bén đâm vào khe hở bên hông của Đỗ Địch An giữa lưỡi kiếm sắc bén.

Ngay lúc này, Đỗ Địch An đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt hung ác nhìn nàng ta.

Cô gái giật mình, không ngờ Đỗ Địch An lại đoán được nàng ta sẽ tấn công bên này. Đúng lúc này, móng vuốt sắc bén của nàng đã xuyên qua eo bên hông của Đỗ Địch An, không đợi nàng ta dừng lại, Đỗ Địch An đột nhiên gầm lên một tiếng và phản công lại.

Cô gái nhìn thấy những lưỡi kiếm sắc bén sắp bay đến bên mình, sắc mặt hơi thay đổi, vội vàng lui về phía sau!

Một âm thanh rất nhẹ nhưng sắc bén đột nhiên xuất hiện.

Đến từ phía đằng sau.

Trong quá trình kinh ngạc và nguy hiểm bị Đỗ Địch An phản công lại mà rút lui về, cô gái vẫn lưu ý tới âm thanh sắc bén này, phản ứng đầu tiên của nàng là ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn ta đến nhanh như vậy sao? Nhưng giây phút sau, sự ngạc nhiên bỗng chốc trở nên ớn lạnh, nàng bất chợt nghĩ đến, nếu hắn ta kịp lúc lao tới, lẽ ra nàng phải cảm nhận trước được điều đó chứ.

Trong nháy mắt này, nàng vội vàng quay đầu lại nhìn, nhưng nhìn thấy một thân hình đỏ rực đang hừng hực lửa bay về phía nàng, con ngươi đen tuyền cùng khuôn mặt có chút gớm ghiếc, khiến mặt nàng tái nhợt kinh hãi.

Đây… không phải là Thi Vương đần độn đứng bên cạnh trước đó sao?

Ngọn lửa dạng lỏng phụt ra từ miệng Helisha, xông thẳng tới, lao thẳng về phía sau lưng cô gái. Cùng lúc đó, long trảo quỷ dị của Helisha giống như một cái móc sắt, đặt lên trên vai cô gái, sức mạnh bạo lực từ long trảo thu nhỏ lại, phút chốc hoàn toàn túm lấy được cơ thể cô gái.

Trong khoảnh khắc tích tắc này, Đỗ Địch An đã từ phía trước tiến tới gần, lưỡi kiếm sắc bén từ tứ chi khắp cơ thể như hoa lê đâm tới!

“Không!” Cô gái sợ hãi hét lên.

Bụp bụp bụp!

Máu bắn ra tung tóe, tiếng xương bị cắt vang lên không dứt, âm thanh này nghe rất giòn tai, bởi vì vết chém diễn ra nhanh chóng, không có một chút độ chậm trễ nào.

Ùm!

Cái đầu gớm ghiếc trên cổ cô gái bị chặt đứt, rơi xuống đất, khuôn mặt vẫn gớm ghiếc vô cùng, nhưng đôi mắt đỏ như máu dần dần mờ đi.