← Quay lại trang sách

Chương 1183 Ăn thần

Borrow cũng không tức giận, sau khi nghe Đỗ Địch An nói, ngẩng đầu liếc hắn một cái, đáp: “Ai nói ngươi biết suy nghĩ bị biến đổi là do ma ngân?”

“Vậy thì?”

“Cực Băng Trùng Vương không chỉ đóng vai trò là chất dinh dưỡng, cung cấp năng lượng tiến hóa cho cơ thể người.” Borrow lạnh nhạt nói: “Ngươi cũng biết, sức sống của Cực băng trùng ngoan cường biết bao, vượt qua hết thảy sinh vật trên địa cầu, mà ở phương diện này Cực Băng Trùng Vương còn là cực hạn, ngoại trừ nhiệt độ cực cao của mặt trời thì hầu như không có bất cứ thứ gì có thể tiêu diệt được nó.”

Sấm sét, nhiệt độ thấp, nghiền nát, tất cả đều vô dụng.

“Bất kể có nghiền nát nhỏ đến thế nào, nó vẫn có thể sống, cá thể vỡ nát vẫn tồn tại, khi vô số cá thể vỡ nát tiếp cận gần nhau, chúng hội tụ tái sinh lần nữa!”

“Ta nói đến như vậy, có lẽ bây giờ ngươi cũng biết nguyên nhân rồi đúng không?”

Đỗ Địch An giật mình, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Mặc dù Borrow không nói rõ, nhưng hắn đã nghĩ đến đáp án, không có bất cứ thứ gì có thể phá hủy tiêu diệt nó, điều này có nghĩa là Cực Băng Trùng Vương không giống với Cực băng trùng, có thể thể trở thành năng lượng bị cơ thể con người tiếp thu, làm chất dinh dưỡng tiến hóa.

Nói cách khác, khi đưa Cực Băng Trùng Vương vào cơ thể người làm chất dinh dưỡng, trên thực tế cũng đã cung cấp cho Cực Băng Trùng Vương một buồng trứng nuôi cấy, sau này sẽ sinh trưởng trong cơ thể người thậm chí là phân liệt sinh sôi nảy nở.

Chẳng trách Borrow lại nói Vương giả cũng không hẳn được coi là “người” rồi.

Nói tới đây, trong lòng hắn chợt nổi một trận ớn lạnh lan ra toàn thân, lẽ nào bảy vị Vương giả trong Đế quốc, trong cơ thể bọn hắn đều đang mang thai Cực Băng Trùng Vương? Vậy thứ khống chế cơ thể bọn hắn, là chính bọn hán hay là Cực Băng Trùng Vương?!

Nếu như đây là cách duy nhất để trở thành Vương giả, há chẳng phải là một con đường tự diệt không có lối về sao?!

Trong lúc Đỗ Địch An đang thất thần, Borrow đã khâu bụng của Đỗ Địch An lại, sau đó giúp hắn cởi bỏ xiềng xích, đưa hắn đến giường bệnh bên cạnh, từ bên giường lấy xiềng xích khác khóa tay chân hắn lại, sau đó đi đến một cái tủ lục lọi, bên trong là những cái bình thủy tinh trong suốt ngâm những thứ kỳ lạ, có nhãn cầu, có cái lưỡi kì quái, còn có cả một trái tim đang đập, một cái dạ dày cực lớn,...

Borrow lấy ra một cái bình, bên trong chứa một đoạn ruột cong cong uốn lượn ước chừng một ngón tay cái, sau đó đi đến bên giường của Đỗ Địch An, cái bụng vừa mới khâu mấy mũi lại bị rạch ra, hắn mở nắp lấy ra đoạn ruột cong cong ấy, ý như muốn nối vào cho Đỗ Địch An.

“Chẳng lẽ không có cách nào có thể xoá sạch ý thức của Cực Băng Trùng Vương trong cơ thể sao, nếu như vậy, cho dù cơ thể của nó có thể tồn tại, cũng vẫn chỉ là một đống tế bào không có ý thức mà thôi.” Đỗ Địch An suy tư trong chốc lát rồi hỏi Borrow, hoàn toàn không để ý tới người phía sau đang gắn lên cơ thể hắn một đoạn ruột kỳ quái.

Borrow dường như cũng không ngờ tới, bây giờ Đỗ Địch An còn có tâm tư nghĩ về chuyện này, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, tán thưởng nói: “Nếu tất cả vật thí nghiệm đều thong dong như ngươi thì tốt rồi, cũng tránh cho ta phải lãng phí sức lực.”

Lúc này ánh mắt của Đỗ Địch An mới dừng lại trên đoạn ruột uốn lượn trong tay hắn, vừa thấy sắc mặt lập tức đen lại mấy phần, đoạn ruột có màu nâu đen, giống như làn da ngăm đen bị nắng phơi qua, nhưng phía trên lại có vài tia sáng màu vàng, giống như bị bôi cát vàng lên, rõ ràng không phải ruột người, thậm chí cơ quan nội tạng của ma vật bình thường cũng sẽ không như vậy.

“Nếu có thể xoá sạch ý thức của Cực Băng Trùng Vương thì ta đã sớm làm vậy rồi, thí nghiệm trước đây của ta chính là nghiên cứu làm sao xoá đi ý thức của Cực Băng Trùng Vương trong khi vẫn giữ nguyên chất dinh dưỡng trong cơ thể nó. Nhưng cách nào ta cũng từng làm thử qua rồi, mà chẳng được cách nào cả, biện pháp duy nhất có thể giết được nó chính là nhiệt độ cực cao của mặt trời, nhưng cách này cũng sẽ đồng thời thiêu huỷ thân thể của nó, không còn ý nghĩa nữa.” Borrow đã lần nữa cúi đầu, vừa nghiêm túc tiến hành phẫu thuật cho Đỗ Địch An, vừa nói.

Đỗ Địch An cau mày, nói: “Vậy ngươi định vượt qua Vương giả thế nào? Chẳng lẽ là bỏ qua Cực Băng Trùng Vương, dùng vật khác thay thế?”

Borrow tỏ vẻ khen ngợi nhìn hắn một cái: “Thông minh!”

“Biện pháp duy nhất hiện nay chính là dùng thứ khác thay thế Cực Băng Trùng Vương.” Hắn tiếp tục nói: “Cái xác sống ngươi đã thuần hoá là cơ thể săn ma, như ngươi đã biết, vào thật lâu trước đây, con người thuở ban sơ tiến hoá là dựa vào ăn thịt uống máu của ma vật vào cơ thể, từ trong gen tiến tới biến đổi. Sau này bởi vì phát hiện đặc tính của hồn trùng ký sinh, thí nghiệm càng nhanh chóng và có tiềm lực lớn hơn săn ma, cũng dễ dàng phổ biến hơn, thế nên đã phát triển rộng phương pháp tiến hoá hồn trùng ký sinh.”

“Hai loại phương pháp tiến hoá này khác nhau ở chỗ, một loại là trực tiếp cải tạo thân thể, một loại là đem thân thể cải tạo, sau đó cấy hồn trùng ký sinh vào cơ thể, người sau thì tương đương với trong cơ thể có thêm trái tim thứ hai, là hạt nhân chứa đựng lực lượng, một khi hạt nhân không còn, sức mạnh cũng sẽ biến mất! Ngược lại, muốn tăng thêm sức mạnh thì cần tăng cường hạt nhân, nhưng hồn trùng ký sinh cũng là vật thể sống, thế nên cũng có giới hạn.”