← Quay lại trang sách

Chương 1208 Cuộc chiến Vương giả (3)

“Đây chính là năng lực của Vương giả?”, Đỗ Địch An càng xem càng cảm thấy kinh ngạc, tốc độ của mấy người khi chiến đấu làm cho hắn không nhìn kịp, hơn nữa thỉnh thoảng còn xuất hiện những tràng công kích kỳ dị, khiến hắn hoàn toàn không có nào lý giải được.

Thấy Borrow bị ba người bao vây không có thời gian để phân tâm, trong lòng Đỗ Địch An thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng có hơi chút hưng phấn.

Lúc này, Dana trường bào đỏ đã dẫn hắn đi xa hơn mười dặm, trong nháy mắt chiến trường đã bị bỏ lại ở phía sau.

Đỗ Địch An bỗng chú ý đến hướng mà Dana trường bào đỏ chạy, là biển sâu không thấy đáy kia, trong lòng kinh hãi, vội vàng nói: “Ngươi điên rồi, đây là đường chết!”

Ngay cả Borrow cũng không dám vượt biển vào ban đêm nhưng giờ phút này Dana trường bào đỏ vẫn không quay đầu mà tiếp tục chạy thẳng tới.

Không quan tâm đến tiếng kêu của Đỗ Địch An, Dana trường bào đỏ nhìn thẳng về phía trước, vô cùng tập trung, cũng có nghĩa là đang cực kỳ căng thẳng, nhìn biển rộng đến gần trước mắt, thân thể nàng ta bắt đầu biến hóa, cánh tay kẹp lấy Đỗ Địch An xuất hiện vảy màu bạc sáng, vô cùng bóng loáng, giống như vảy cá, trên má nàng cũng xuất hiện vết nứt gợn sóng tựa như mang cá.

Nhìn thấy biến hóa của nàng Đỗ Địch An bất giác nghĩ đến, nàng cũng giống như Dana, đều có hai loại ma ngân.

Lẽ nào, loại ma ngân thứ hai của nàng là ma vật hải dương?!

Rất nhanh, Dana đã dùng sự thật chứng minh suy đoán của Đỗ Địch An, nàng bắt lấy Helisha đi theo phía sau, tay kia kẹp lấy Đỗ Địch An, bất ngờ từ trên bờ biển nhảy xuống.

Bay vọt xuống giống như rơi rụng.

Bùm một tiếng.

Nước biển lạnh như băng bất ngờ bao lấy toàn thân.

Đỗ Địch An suýt chút nữa thì bị sặc, ngay sau đó đã nhìn thấy một cái miệng cực kỳ dữ tợn há ra, trong miệng vô cùng thâm đen.

Con ngươi hắn co rút lại, vội vàng giơ tay ngăn cản, nhưng năng lực ma ngân của hắn bị ức chế, cánh tay vừa nâng lên đã bị nuốt vào, hàm răng sắc nhọn xẹt qua cánh tay đầy đau đớn, ngay sau đó hắn cảm giác mình đã tiến vào một không gian vô cùng chật hẹp, thân thể bị bao lại chặt cứng, không có cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể khó khăn hít thở.

“Mới vừa xuống nước đã bị nuốt rồi…” Trong lòng Đỗ Địch An có hơi tuyệt vọng một chút, vận khí của mình kém đến mức khó tin!

Hắn cố gắng giãy giụa, nhưng cả tay và chân đều bị bao lại chặt chẽ, hắn hoàn toàn không thể di chuyển được

Cũng may, hắn cảm giác mình vẫn có thể tiếp tục hô hấp được.

Sau một lúc hoảng loạn giãy giụa không có kết quả, rất nhanh sau đó Đỗ Địch An đã bình tĩnh lại, đột nhiên phát hiện ra, cơ thể mình cũng không bị trượt xuống chỗ sâu hơn, xung quanh cũng không có axit dạ dày dính dính, thậm chí hắn cũng không cảm nhận được cảm nóng rát của việc bị tiêu hóa, hơn nữa còn có oxy để hít thở.

Khi trong lòng đang còn nghi hoặc, khoảng chừng bốn năm phút sau, hắn cảm nhận được trên đỉnh đầu mình có một cỗ lực thúc đẩy, vách tường thịt mềm mại như màng mỏng bao quanh hắn cũng đang thúc đẩy, một tiếng vù vù, hắn cảm giác mình bị ép ra ngoài.

Hắn đặt mông ngồi xuống, cảm giác đang ngồi trên thứ gì đó dính dính, giống như là một khối thịt

Xung quanh ngập tràn mùi hăng hăng khó ngửi, hắn cố gắng mở to hai mắt nhưng mà cái gì cũng không thể thấy được, lúc này hắn mới nhận ra tầm nhìn trong tối quan trọng cỡ nào.

“Đừng lộn xộn” Lúc Đỗ Địch an hơi luống cuống, một giọng nói lạnh như băng vang lên, tựa như đang thở dốc.

Đỗ Địch An lập tức nghe ra được, đây chính là giọng nói của Dana trường bào đỏ.

“Chúng ta đang ở đâu?” Đỗ Địch An hỏi ngay lập tức.

“Trong bụng một con ma vật dưới nước.” Dana trường bào đỏ thở hổn hển nói.

Tuy rằng Đỗ Địch An đã suy đoán từ trước, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lạnh lẽo, nhưng rất nhanh tỉnh táo lại rồi nói: “Chúng ta có cách nào để ra ngoài không? Tại sao ngươi lại phải đi ra biển? Chúng ta như này chẳng phải là đi tìm đường chết sao? Lẽ nào ngươi có cách chạy thoát nào khác?”

Đối với hàng loạt câu hỏi của hắn, Dana trường bào đỏ hơi trầm mặc, trong bóng tối chỉ còn lại tiếng thở dốc, sau khi tiếng thở dốc từ từ lắng xuống, hắn mới nghe được giọng nói của nàng, “Chạy trốn trên đất liền chỉ là một con đường chết, dù cho cuối cùng còn ai sống sót cũng đều sẽ bắt được chúng ta.”

Đỗ Địch An biết nàng nói đúng, chỉ là…

“Ngươi có thể sống sót dưới biển?” Đỗ Địch An nhìn bóng tối trước mắt, tuy rằng không nhìn thấy Dana nhưng có thể cảm nhận được hơi thở của nàng, biết chắc nàng đang ở trước mặt mình, nếu nàng đã lựa chọn con đường này thì ít nhiều cũng đã nắm chắc được.

“Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì có thể.” Dana trường bào đỏ thấp giọng.

Đỗ Địch An cảm thấy trong lòng hơi sợ hãi, không ngờ nàng thật sự có bản lĩnh như vậy, hắn nhẹ nhàng ngửi, cảm nhận được mùi hương của Helisha, trong lòng nhẹ nhõm được vài phần, trước lúc nhảy vào biển đã thấy nàng dẫn theo Helisha đi cùng, hắn biết nàng sẽ không vứt bỏ giữa chừng, trong lòng không khỏi có chút cảm kích.

Tuy nhiên, hắn biết nàng dẫn theo hắn chắc hẳn là có mục đích riêng của nàng.

“Chúng ta có thể ra khỏi bụng của con Ma vật hải dương này không?” Đỗ Địch An hỏi.

Dana trường bào đỏ nói khẽ: “Không thể, nếu ra ngoài lúc này, bên ngoài toàn là những Ma vật hải dương khác, chúng ta sẽ bị xé xác mất, đây là nơi trú ẩn tạm thời của ta.”