← Quay lại trang sách

Chương 1227 Hai mươi bảy giây (3)

Khi Dana ném quả cầu điện, không biết lúc nào lại cầm mấy cây gậy điện cực trong tay, hai cây ném ra ngoài cùng một lúc, bay thẳng về đàn Lôi Điểu phía trước, gậy điện cực đan chéo vào nhau, đụng vào nhau rồi lập tức nổ tung tạo ên điện quang còn muốn nóng rực chói mắt hơn quả cầu điện.

Đàn Lôi Điểu đột nhiên có chút hỗn loạn, đổ xô vào tranh đoạt.

Trong khiangr thời gian đứt quãng ngắn ngủi này, Dana nhanh chóng lấy bình ắc quy trong balo ra, thay bình ắc quy phía sau điện y, tốc độ tay nhanh đến mức khó có thể tin nổi, gần như hoàn thành trong một giây.

Tốc độ như vật, cho dù là đối với một vị Vực Sâu mà nói cũng là chuyện rất khó.

Khi nàng ném quả cầu điện Đỗ Địch An đã giành thay bình ắc quy trước, mà tám bình ắc quy đã bão hòa đã thay ra cũng tiện tay ném ra ngoài.

Lập tức có mấy chục con Lôi Điểu chú ý đến tám bình ắc quy này, bay vút qua, ngậm một miếng rồi nuốt xuống.

Đỗ Địch An không đợi đàn Lôi Điểu khôi phục trận hình lần nữa, lấy quả cầu điện từ balo ra nhanh chóng ném ra ngoài.

Vèo!

Vèo!

Từng quả cầu điện được ném sang trái và phải, làm nổ tung ra điện quang chơi mắt.

Đàn Lôi Điểu chỉnh tề lúc đầu lúc này đã phân tán, chia năm xẻ bảy, đuổi theo quả cầu điện xung quanh.

Đỗ Địch An và Dana thay nhau ném, dẫn ra hơn phân nửa Lôi Điểu, nhưng vẫn có hai ba trăm con Lôi Điểu đang nhìn chằm chằm bọn họ, không ngừng phóng ra sấm sét.

May thay, điện giật của hai ba trăm con Lôi Điểu này đối với bọn họ mà nói miễn cưỡng có thể kháng cự, chỉ là không kịp thay bình ắc quy.

Đỗ Địch An lại cảm nhận được cảm giác tê dại truyền đến trên toàn thân, trong lòng cắn răng một cái, lấy ra ba quả cầu điện, ném vào giữa đàn Lôi Điểu đang đuổi theo không buông ở phía trước.

Quả cầu điện nổ tung, ba đoan điện quang lập lòe.

Lúc này một đội của đàn Lôi Điểu ngay lập tức giảm tốc độ như thể va vào bức tường, bổ nhào về hướng ba quả cầu điện.

Lôi Điểu xung quanh cũng đuổi qua tới, nhưng rất nhanh, ba quả cầu điện đã bị ba con Lôi Điểu có tốc độ nhanh nhất nuốt xuống.

Khi quả cầu điện biến mất, đàn Lôi Điểu lần nữa lao vào hai người.

Đỗ Địch An đã thay xong bình ắc quy thứ ba, ném bình ắc quy đã thay ra ngoài.

Bình ắc quy vừa bay ra thì bị Lôi Điểu giành được.

Đỗ Địch An thấy bọn chúng dường như đã rút ra kinh nghiệm, tốc độ càng ngày càng nhanh, trước khi quả cầu điện ném bay ra xa đã bị Lôi Điểu giành được, thậm chí có quả cầu điện còn chưa kịp nổ ra điện quang cũng đã bị Lôi Điểu ngậm lên nuốt vào, một vùng sấm sét nổ tung ở phần gáy nó nhưng không gây ra bất kỳ tổn thương gì với nó.

Đỗ Địch An vội vàng liếc mắt nhìn mặt đất, trong lòng trầm xuống, vật thể dưới đất có kích thước tương đương với kích thước hắn nhìn từ trên Tường Chiến Thần xuống, lâu như vậy rồi mà vẫn còn độ cao hơn hai ba ngàn mét, cũng có nghĩa là bọn họ còn phải chống đỡ mười giây.

Nhưng mà…

Quả cầu điện và gậy điện cực trong balo đã tiêu hao hơn phân nửa rồi!

Hơn nữa trong quá trình Lôi Điểu truy kích quả cầu điện, cũng càng ngày càng áp sát bọn họ, gần như bao vây bọn họ, quả cầu điện không có cách nào ném ra xa được nữa, hiệu quả lôi kéo cũng giảm đi rất nhiều.

Hu!

Một con Lôi Điểu kêu lên tiếng quái dị nhanh chóng vồ tới, giương móng vuốt sắc nhọn muốn kẹp lấy Đỗ Địch An.

Trong mắt Đỗ Địch An lóe lên ánh sáng lạnh lùng, bàn tay bọc găng tay bằng thép nắm chặt thành cú đấm hung tợn vung ra, bụp một tiếng, đập mạnh vào móng vuốt sắc bén của Lôi Điểu.

Móng sắc của con Lôi Điểu này bị đánh gãy, cơ thể bay ngang qua, kéo dài khoảng cách.

Lúc này, Lôi Điểu áp sát càng ngày càng gần, thỉnh thoảng có điện quang phóng tới.

Đỗ Địch An nhìn thấy một con Lôi Điểu lao vào Helisha, vội vã thổi còi.

Helisha, người đang rơi thẳng đứng xuống, bất ngờ ra tay, tóm lấy con Lôi Điểu đang bay tới, há miệng cắn vào trên dao sắc của nó, xé ra một miếng máu thịt.

Con Lôi Điếu kêu lên thảm thiết, đau đến mức đập thật nhanh vào cơ thể, toàn thân nổ ra một vùng điện quang mãnh liệt.

Sắc mặt Đỗ Địch An thay đổi, mặc dù điện y của Helisha có chút khác biệt với bọn họ, không phải bình ắc quy dự trữ điện năng mà là một quả cầu điện lớn trong túi hành lý sau lưng, nhưng độ bão hòa của quả cầu điện lớn này cũng có hạn, tối đa có thể bằng ba bình ắc quy, một khi bão hòa thì không thể thay thế được! Đây cũng là lí do tại sao hắn và Dana không chọn sử dụng quả cầu điện lớn.

Tuy rằng thay bình ắc quy tương đối nguy hiểm và phiền phức nhưng thay nhiều lần, sáu nhóm bình ắc quy bọn họ trang bị có giá trị lưu trữ năng lượng của hai quả cầu điện lớn.

Chiến y trữ điện quả cầu điện lớn này là do Dana đặc biệt làm cho Helisha, dù sao trong chỉ thị của nàng không nói thay bình ắc quy như vậy.

Sau khi trải qua điện giật liên tục trước đó, quả cầu điện lớn trong túi hành lý sau lưng Helisha có lẽ đã gần bão hòa rồi, thậm chí là trữ đầy rồi!

Trong khi Đỗ Địch An lo lắng thì Helisha lại hung uy không giảm, trong điện quang bao phủ, không ngừng gặm cắn móng sắc của Lôi Điểu.

Đỗ Địch An vội vàng thổi ra chỉ thị ngừng tấn công.

Helisha buông tay, Lôi Điểu thoát khỏi tay nàng, vội vã bay đi.

Đỗ Địch An nhìn xuyên quả cầu điện lớn trong túi hành lý của Helisha, lại nhìn thấy bên trong đã bão hòa từ lâu, trong lòng hắn căng thẳng, vừa tung ra đôi cánh bán ma hóa đến gần ôm lấy nàng, chợt nhận ra mặc dù nàng vừa mới bị điện giật, nhưng toàn thân lại không chịu tổn thương quá lớn, chỉ là mái tóc cháy xém một chút.