Chương 1266 Tan vỡ
Lần đầu tiên Borrow bị người khác nói là “vô tri”, hắn cảm giác được Dana đang đứng trước mặt hắn rất khác biệt so với Dana của trước kia, thay đổi rất nhiều, lần quan sát trước đó hắn cũng không chú ý lắm, nhưng giờ phút này hắn phát hiện ra tư duy, thần thái, khí chất của nàng dường như đều có thay đổi rất lớn, “Khoa học kỹ thuật” những từ này, hắn chỉ đọc qua trong sách của thời xưa, vốn từ lâu đã là những từ lạc hậu, Dana của trước kia rất khinh thường những từ này, mà gọi nó là áo thuật.
Nhưng hôm nay, thái độ của nàng khi nói ra những từ này cảm giác vô cùng tự nhiên, bao gồm cả ánh mắt cũng như một sự hiển nhiên vốn có.
Hắn bất chợt nghĩ đến, nàng đã đọc qua ký ức của Đỗ Địch An, nàng hẳn đã có tư duy của người xưa!
Nhẹ nhàng hít sâu một hơi, thân thể Borrow lại bắt đầu biến đổi, lớp vảy bao phủ chặt chẽ đột nhiên buông lỏng ra, giống như hô hấp, từ bên trong tuồn ra một lượng lớn hắc khí, nhìn vô cùng thần kỳ, hắc khí phun ra từ toàn thân, đôi cánh của hắn khẽ run lên, một cơn gió thổi qua, hắc khí tràn ngập đại điện, tuy rằng bị gió thổi, diện tích ngày càng lan rộng, nhưng màu sắc lại chẳng hề bị pha loãng, những nơi nó đi qua đều một mảnh màu đen u ám!
Đây là năng lực ma ngân của hắn, cũng là kỹ năng chiến đấu cực kỳ nổi danh của hắn trong Đế quốc, lĩnh vực hắc ám!
Chính nhờ năng lực này, đã khiến hắn trở thành một kẻ đơn chiến bất khả chiến bại trong Đế quốc, chỉ bị một người duy nhất khắc chế!
Vèo!
Hắc khí nhanh chóng tràn ngập đại điện, một mảnh màu đen kịt!
Nếu người có thị lực bóng tối ở đây cũng sẽ vô cùng ngạc nhiên, khi năng lực nhìn trong bóng đêm của mình đã hoàn toàn biến mất.
Bao gồm những người có năng lực cảm ứng với nguồn nhiệt cũng sẽ phát hiện ra rằng bọn họ không thể bắt được bất kỳ nguồn nhiệt dao động nào từ bóng tối, chỉ còn lại một màn đen tối mất đi thị lực bóng tối, không có bất kỳ ánh sáng nào!
Phi Nguyệt cảm thấy tất cả giác quan của mình trong nháy mắt đều bị tước đoạt, không thể nhìn, không thể nghe, cả thế giới chỉ còn lại một màu đen tối, thân thể cũng dần trở nên tê dại, tựa như bị bóng tối ăn mòn. Trong bóng tối yên tĩnh tuyệt đối này, cả thân thể của mình cũng như đang dần biến mất, chỉ còn lại ý thức phiêu đãng trên không trung, có lẽ ý thức cũng sẽ dần dần biến mất và chìm vào giấc ngủ.
Nếu là người bình thường, giờ phút này đã sớm rơi vào hoảng loạn, thế nhưng Phi Nguyệt lại bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc, tò mò đánh giá bóng tối trước mắt, bỗng nhiên, ma thân của nàng nhanh chóng biến đổi, ngọn lửa bùng cháy toàn thân, lửa bao trùm, thân thể của nàng dường như đang biến đổi trong ngọn lửa, dục hỏa tái sinh, biến thành một hỏa nhân hình người, ngọn lửa thiêu đốt kéo ở phía sau kéo dài ra hình dạng giống như đuôi rồng.
Tuy nhiên, ánh lửa lóe lên trong chớp mắt và lại nhanh chóng rơi vào bóng tối một lần nữa.
Ma thân Hỏa Long nhân cũng không thể nào thiêu đốt lĩnh vực hắc ám này!
Mấy lão già ở bên cạnh Phi Nguyệt bị bóng tối bao phủ nhìn không thấy, nghe không thấy, còn chưa kịp cảm nhận được cảm giác bị tước đoạt đi thị giác, thì đã bị kích thích bởi các cơn đau rát từ trên thân thể, phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.
Nhưng mà, tiếng kêu thảm thiết này ngay cả bọn họ cũng không thể nào nghe thấy, chỉ có thể cảm nhận được tiếng gào thét từ sâu bên trong linh hồn truyền ra.
Trong bóng tối mờ nhạt, bóng dáng của Borrow chợt vụt qua, lướt ngang qua mấy lão già, cũng không thèm liếc nhìn lấy một cái, lĩnh vực hắc ám của hắn không chỉ đơn thuần là tước đi các cảm giác của kẻ thù, mà trong sường đen còn có độc tố ăn mòn, thân thể của những kẻ dưới Vực Sâu chỉ cần ở nơi đây một giờ đồng hồ, sẽ bị ăn mòn dần dần đến xương cốt cũng không còn, mà mấy lão già này đến cả người Thác Hoang cũng không phải, thân thể vừa dính vào sương đen sẽ nhanh chóng tan chảy.
Borow nhìn thấy ma thân Hỏa Long nhân mà Phi Nguyệt kích phát ra, trong ánh mắt không hề lộ ra vẻ ngạc nhiên, mà còn nhanh chóng vụt đến, không biết từ lúc nào trong tay hắn đã có thêm một thanh trường kiếm màu đen, giống như một bảo thạch đen thuần được rèn đúc, bất chợt nâng lên, gió lớn nổi lên, lấy thế lôi đình vạn quân chém về phía Phi Nguyệt.
Phi Nguyệt đã tiến vào ma thân Hỏa Long nhân vẫn chưa phát hiện ra, ngay khi lưỡi kiếm sắp chém xuống, đột nhiên, Borrow cảm nhận được một tín hiệu nguy hiểm bất thường, tốc độ chậm lại, một tia sáng trắng bất ngờ lóe lên, Borrow cảm giác cổ tay vô cùng đau đớn, trường kiếm màu đen bắn ra rồi bay lên, một bàn tay với móng tay dài vẫn đang giữ chặt chuôi kiếm.
Sau một lúc, Borrow đột nhiên cảm nhận được ý lạnh đang từ bốn phương tám hướng truyền đến, con ngươi của hắn co rút lại, vội vàng khép cánh để phòng ngự, nhưng trong nháy mắt đã xuất hiện vô số tia sáng trắng, lấp đầy thế giới bóng tối, trong tầm mắt trở thành một mảnh trắng xóa.
“Sao…có thể…” Borrow cảm thấy ý thức bị ánh sáng trắng này tác động đến mức choáng váng, sau đó cảm giác choáng váng này ngày càng mãnh liệt, hắn chậm rãi khép mí mắt lại.
Không biết đã qua bao lâu, sương đen dần dần phai nhạt đi, giống như có gì đó đang thu hút chúng nó tụ tập về phía mặt đất, hóa thành từng luồng hắc khí, tràn vào vật thể trên mặt đất.