← Quay lại trang sách

Chương 1279 Hướng nam

Sau khi tiến vào Hoang khu, số lượng ma vật gặp phải ở ven đường tăng lên rõ rệt, không cần Đỗ Địch An ra tay, đám người Neuss và Patton, Kiawe đã nhanh chóng xông lên chém giết, tuy rằng đều là cấp Nội Hoang, nhưng thực lực của bọn họ cũng không thua kém so với đám người gia tộc Thú Ma Dực Vương, Long mẫu. Lúc đầu, khi Đỗ Địch An đảm nhận chức chủ thành, cướp sạch toàn bộ chiến kĩ tuyệt mật cùng rất nhiều kĩ năng chiến đấu quý giá của tam đại gia tộc Thú Ma, không chỉ tự mình học tập, còn truyền dạy cho đám người Neuss, so với Dực Vương, Long Mẫu, những thứ bọn họ học được phức tạp và phong phú hơn nhiều, chỉ là thời gian học tập có hạn, một mặt nào đó vẫn không đạt đến độ cao của đám người Dực Vương Long Mẫu.

“Thiếu gia, trước mặt là Hoang Khu màu đen, chưa từng khai phá.” Neuss lật xem bản đồ, vào lúc biết Đỗ Địch An chuẩn bị rời đi, hắn đã chuẩn bị xong bản đồ Hoang Khu ngoài thành, trên đó ghi chép tỉ mỉ phân bố cứ điểm của gia tộc Thú Ma và tình hình phân bố của ma vật.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, “Thẳng tiến, tiếp tục đi lên trước.”

Hoang Khu chưa từng khai phá đối với gia tộc Thú Ma mà nói là tương đối nguy hiểm, nhưng ở trước mặt hắn chẳng tính là gì, chỉ dựa vào thực lực của đám người Neuss đã đủ càn quét, dù sao nơi này gần với Tường Lớn, tỉ lệ xuất hiện ma vật cấp Vực Sâu rất thấp.

Vừa tiến vào Hoang khu màu đen chưa lâu, đám người đã gặp phải ma vật cao bốn, năm tầng nhà, giống như một ngọn núi nhỏ, nằm sấp trên mặt đất, trên lưng lồi lõm không bằng phẳng, như quái thạch lởm chởm, nếu không là dựa vào nguồn nhiệt thị giác bắt được phản ứng sinh mạng của nó, sẽ chỉ hiểu nhầm là một gò núi nhỏ nhấp nhô.

“Quái vật núi đá đẳng cấp săn bắn cấp sáu mươi hai, cấp Nội Hoang…” Một cô gái mặc áo da màu đen đeo mặt nạ phía sau Neuss cảm nhận được ma vật này, thấp giọng báo cáo với Neuss.

Neuss nghe được, ánh mắt khẽ ngưng lại, quái vật núi đá với lực phòng ngự đáng sợ nổi danh, trong cùng cấp hầu như không cách nào thương tổn được nó, trừ phi là kẻ tách rời với công kích vô cùng nổi danh, hoặc là kẻ Ma Long của Long Tộc, mới có thể đánh bại nó.

Đỗ Địch An bay thẳng qua đó, lần này không để cho đám người Neuss luyện tay, như vậy quá lãng phí thời gian.

Dường như cảm nhận được hắn đến gần, Đỗ Địch An nhìn thấy quái vật núi đá này khẽ nhúc nhích một chút, nhưng rất mau lại tiếp tục nằm rạp tại chỗ, không biết là muốn chờ hắn tới gần đánh lén, hay là biết rõ kẻ địch không dễ động vào, dự định đánh lạc hướng.

Đỗ Địch An nhẹ nhàng đáp xuống trên lưng quái vật núi đá, cảm nhận được quái vật núi đá dưới chân hình như hơi khẽ chấn động một chút, hắn khẽ mỉm cười, từ nơi xương sống đột nhiên kéo ra một lưỡi kiếm sắc màu đen, vèo một tiếng, như một tia chớp đen nhanh chóng đi đến giữa lưng của quái vật núi đá, nhanh chóng kéo dài đến đáy cùng.

Rầm!

Một tiếng gầm nhẹ vang lên, xen lẫn vẻ thống khổ.

Ánh đen lấp loé, kéo về phía sau, cắt ra một vết nứt dài hơn mười mét, máu tươi tuôn ra.

Cơ thể của quái vật núi đá bị cắt đôi từ chính giữa, nhưng nhất thời chưa chết, lớn tiếng gào thét đau đớn, thân thể lay động, giãy dụa bò lên từ trên mặt đất, nhưng không bò được mấy bước, đã lại nặng nề ngã xuống.

Đỗ Địch An vẫy tay với đám người Neuss, “Nhanh chóng theo kịp.”

Đám người Neuss và Patton, đôi mắt nóng rực, cấp tốc đuổi theo.

Đám tâm phúc ở phía sau bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy Đỗ Địch An ra tay, không khỏi có chút kinh ngạc đến ngây người, đây hẳn là ma vật cấp Nội Hoang, lại chết như thế này sao?

Bọn họ tuy rằng từng nghe nói Đỗ Địch An rất mạnh, từng giết chết chúa tể, nhưng dù sao cũng chỉ là tin đồn, chưa từng tận mắt chứng kiến, ai mà không biết tin đồn đều là càng đồn đãi càng phóng đại, bọn họ chỉ biết lúc Đỗ Địch An soán vị làm chủ thành, chủ thành chân chính Aristotle không ở trong thành, bị Đỗ Địch An nhân lúc sơ hở, nhưng bây giờ xem ra, thực lực của Đỗ Địch An so với chủ thành Aristotle e rằng cũng không kém là bao!

Đợi lúc đám người Neuss đi đến, quái vật núi đá vẫn ngã trên vũng máu thầm kêu rên rỉ, không chết ngay lập tức, cũng không thể dịch chuyển, chỉ có thể chờ ma vật khác ngửi thấy mùi thức ăn lại đây, biến nó thành thức ăn.

Đỗ Địch An bay trên đỉnh đầu đám người, hướng thẳng về phía trước, không mất bao lâu, lại nhìn thấy một con Địa Tuyết Lang đẳng cấp săn bắn hơn bốn mươi, công kích mãnh liệt, trên móng vuốt sói có kèm theo dòng điện sinh vật nhẹ, có thể khiến cho con mồi mất cảm giác.

Lần này không đợi Đỗ Địch An ra tay, Neuss và Kiawe đã tiên phong lao ra, hai người hợp lực, mau chóng vây quanh chém chết con Địa Lôi Lang này.

Đến khoảng mười hai giờ đêm, đám người Đỗ Địch An cuối cùng đã rời khỏi khu hắc hoang, dọc đường giết chết hơn trăm con ma vật, trong đó gần một nửa là cấp Thác Hoang, còn gặp phải hai con ma vật cấp Chúa Tể, là lãnh chúa, bị Đỗ Địch An tiện tay đánh chết.