Chương 1289 Lẻn vào
Pinder thấy Đỗ Địch An vẫn còn cười được, trong lòng chút ngạc nhiên, không biết là do những lời nói của hắn đã tiếp thêm sự tự tin cho Đỗ Địch An hay là Đỗ Địch An vẫn còn giấu con át chủ bài nào đó, hắn suy nghĩ một lát, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, ta biết nơi ở của tám Đại Lãnh chúa, chúng ta có thể dẫn bọn họ ra, xử từng tên một, đợi khi những tên khác phát hiện ra, chắc chắn sẽ tăng thêm phòng thủ, nhưng chúng ta vẫn luôn ở trong tối, cho dù bọn họ có tăng thêm phòng thủ cũng vô dụng, lâu dần, bọn họ cũng sẽ từ từ để lộ sơ hở.”
Nói đến đây, trong mắt hắn xẹt qua một chút hung ác, nói: “Cho dù bọn họ như rùa rụt cổ, chúng ta vẫn có thể canh me Tường chủ, chỉ cần giết chết Tường chủ, tạm thời lấy được quyền thống trị trong thành, nếu như tám Đại Lãnh chúa không muốn chết thì chỉ có thể quy hàng, đến lúc đó chúng ta sẽ cắt đứt liên lạc với Đế quốc, hoặc là gửi đến Đế quốc những tin tình báo giả, lừa gạt cho qua trong một thời gian ngắn cũng không vấn đề gì.”
Đỗ Địch An cười khẽ, nói với đám người Neuss và Patton ở phía sau: “Các ngươi thấy ý kiến này thế nào?”
Neuss nhìn Đỗ Địch An một cái, không nhìn thấu được suy nghĩ của hắn, lúc này mới nhỏ nói: “Thiếu gia, ta cảm thấy cách này cũng được, nhưng mà chúng ta phải thiết kế thêm những cái bẫy khác, lỡ như giữa đường bị phát hiện, cũng có thể kéo bọn chúng xuống bẫy, một lưới tóm gọn...”
Patton trầm ngâm nói: “Ta nghĩ nên nắm rõ tình hình trong thành trước rồi tính sau cũng không muộn, dù sao bây giờ chúng ta chẳng biết chút nào về Tường Thần Polka, không thể chỉ dựa vào dăm ba lời nói của hắn ta được.”
Karch thấy Đỗ Địch An nhìn về phía hắn, lập tức giơ tay nói: “Đừng nhìn ta, mấy cái việc dùng não này, ta không rành lắm.”
Macon ở bên cạnh cười hì hì nói: “Chúng ta có thể lẫn vào thế lực trung tầng của bọn họ trước, thăm dò tình hình nội bộ của bọn họ, như vậy sẽ không bị lộ ra sơ hở.”
Pinder nghe thấy những lời nói của bọn họ, đưa mắt nhìn bọn họ lâu hơn một lúc, hiển nhiên suy nghĩ của bọn họ chu toàn hơn hắn rất nhiều, hắn vội vàng nói: “Mấy vị đại nhân nói phải, chúng ta ở trong tối, không cần phải vội vàng ra tay ngay, nên tìm hiểu rõ tình huống trước rồi tính tiếp.”
Đỗ Địch An cười khẽ, nói: “Vậy thì đi xem thử trước đã.”
Sau khi bọn họ bàn bạc xong không bao lâu, mọi người dưới sự dẫn đường của Pinder đã đến được cánh đồng hoang ở ngoài thành, số lượng ma vật xung quanh đã giảm một cách rõ rệt, nhưng số lượng ma vật cấp thấp lại tăng lên, khi bọn họ đến gần một bồn địa, Pinder dẫn đầu dường như cảm nhận được tình hình bên trong bồn địa, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, phía trước có người, có lẽ là đội săn thú, chúng ta có vòng qua bọn họ đi tiếp không?”
Đỗ Địch An khoát tay: “Giết.”
“Vâng, đại nhân.” Pinder nghe thấy lời phân phó của Đỗ Địch An, cung kính gật đầu, chẳng qua bao lâu, hắn đã quay trở lại, trong tay còn xách hai cái đầu người trên mặt vẫn còn lưu lại vẻ hoảng sợ, nói với Đỗ Địch An: “Đại nhân, chỉ là mấy tên thú liệp giả, chắc là đang ra ngoài làm nhiệm vụ, đã bị ta xử lý hết toàn bộ rồi, thi thể của bọn họ vẫn ở chỗ cũ, ta cần phải đi bố trí một chút, ngụy trang thành hiện trường bọn họ bị lũ ma vật giết chết, được không?”
“Đi đi.” Đỗ Địch An gật đầu.
Pinder lập tức xách hai cái đầu người xoay người rời đi.
Neuss chờ sau khi Pinder đi xa, nhỏ giọng nói với Đỗ Địch An: “Thiếu gia, người này không thể trọng dụng.”
“Tất nhiên.” Đỗ Địch An cười khẽ.
Chờ sau khi đám người Đỗ Địch An tiến vào trong bồn địa, Pinder đã ngụy trang xong hiện trường giết người, Đỗ Địch An tùy ý nhìn quanh một vòng, thấy không có chút sơ hở nào, cái tên Pinder có thể sống đến bây giờ, hiển nhiên đây chẳng phải là lần đầu hắn làm việc này.
“Ở phía trước không bao xa nữa chính là Tường Thần, còn khoảng mấy chục dặm.” Pinder thấy Đỗ Địch An đến, vội vàng cung kính nói.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, ý để hắn dẫn đường, chẳng bao lâu, hắn đã nhìn thấy Tường Thần Polka trong miệng của Pinder.
Tường Thần cao vút chạm mây, phải hơn ngàn mét, bề ngoài không khác gì với Sylvia, khí thế ngút trời, nguy nga tráng lệ, chỉ là trên thành có thể thấp thoáng nhìn thấy rất nhiều nguồn nhiệt màu đỏ, có lẽ là binh lính gác thành.
Xét trên phương diện phòng thủ, Sylvia không thể so sánh với nơi này.
“Đại nhân, ta có Thông Hành Lệnh, có thể trực tiếp tiến vào.”
Đỗ Địch An lắc đầu, “Nếu vào bằng Thông Hành Lệnh, cấp trên của ngươi sẽ lập tức nắm được tin tức ngươi đã quay về thành, chúng ta tìm thời cơ lẻn vào là cách ổn thỏa nhất.”
Pinder hơi giật mình, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn gật đầu, chỉ là trong lòng cảm thấy hơi đau trứng, hắn không biết có phải là Đỗ Địch An đã phát hiện ra được điều gì hay không, hay là thật sự nghĩ như thế. Không cần phải thắc mắc gì, nếu vào bằng thông hành lệnh, đối với hắn mà nói thì rất có lợi, hắn có thể tìm cớ đến báo cáo tình hình với Hồng Liên Lãnh chúa, đồng thời cũng có thể rửa sạch mối quan hệ của hắn với đám người Đỗ Địch An, tuy rằng hắn không có ý định phản bội Đỗ Địch An, nhưng ít nhất lỡ mà đám người Đỗ Địch An thăm dò không thành, hắn có cũng có thể rửa sạch quan hệ với bọn họ, cầu xin giữ lại cái mạng, đến lúc đó hắn hoàn toàn có thể nói là đám người Đỗ Địch An tự tiện lẻn vào, không liên quan gì đến hắn.