Chương 1317 Lôi Đình Lự Kính (2)
Nói tới đây, khuôn mặt có nét già nua đỏ bừng, trong cả Tường Lớn Borja, gia đình được xưng là giàu có không tới năm vạn thì cũng ba vạn.
Đỗ Địch An cau mày, suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên nói: “Ngày thường thì những Nghị sĩ này tổ chức họp ở đâu?”
Hắc Pháp Sư thấy Đỗ Địch An không trách mình, trong lòng cũng cảm thấy an tâm hơn một chút, nghe Đỗ Địch An hỏi thì lập tức hai mắt sáng ngời, vội vàng nói: “Hội nghị mà các Nghị sĩ mở có rất nhiều loại khác nhau, tương ứng với các địa điểm tổ chức cũng không giống nhau, nếu như là sự kiện vô cùng lớn, triệu tập tất cả các Nghị sĩ họp thì sẽ ở trụ sở chính của hắc điếm! Nếu như là khu vực của một vị Nghị sĩ quản lý nào đó xảy ra vấn đề thì Vua Pháp Sư sẽ điều động thân tín của mình đại diện đến đấy để tìm hiểu và cố vấn, Nghị sĩ của địa phương đó sẽ tổ chức hội nghị lâm thời!”
Nói đến đây, không đợi Đỗ Địch An hỏi lại, hắn đã hưng phấn nói tiếp: “Đại nhân, ta biết khu vực thuộc quyền quản lý ở chủ thành của lãnh chúa Nila, quản lý tất cả các con đường hắc ám trong lãnh địa của lãnh chúa Nila, chỉ cần chúng ta gây rắc rối trong lãnh địa của lãnh chúa Nila, phá vỡ các quy tắc của Vua Pháp Sư, Vua Pháp Sư nhất định sẽ phái người đến tìm hắn để nghe ngóng tình hình, đến lúc đó chúng ta âm thầm mai phục là có thể tìm được Blanque rồi.”
Đỗ Địch An đứng lên: “Đi thôi.”
…
Trước khi rời khỏi lãnh địa Phượng Hoàng, Hắc Pháp Sư đưa một phong thư trước mặt Đỗ Địch An cho người đưa thư đưa đến cho lãnh chúa Bern, xem như là đơn xin nghỉ phép, sau đó lại đi theo Đỗ Địch An đi đến lãnh địa Nila.
Lãnh địa Nila và lãnh địa Phượng Hoàng cách xa nhau, hai người chạy như bay ra vùng ngoại ô, nửa ngày sau mới đến trước lãnh địa Nila, sau khi nộp phí vào thành, bọn họ tiến vào chủ thành của lãnh địa Nila.
Chủ thành của lãnh địa Nila cũng tương tự như chủ thành Phượng Hoàng, đều to lớn và đồ sộ, trị an của nơi này hình như còn nghiêm ngặt hơn lãnh địa Phượng Hoàng, luôn có thể thấy một đội tuần tra, bảo vệ đi qua trên đường phố.
“Ngươi cảm thấy có biện pháp gì có thể nhanh chóng thu hút được sự chú ý của bọn họ không?” Sau khi vào thành, Đỗ Địch An vừa đi vừa nói chuyện với Hắc Pháp Sư trên đường.
Nhìn thấy Đỗ Địch An ném cho mình vấn đề nan giải này, Hắc Pháp Sư đảo mắt, nói: “Đại nhân, chúng ta cũng có thể âm thầm săn mấy Pháp Sư, săn với số lượng lớn thì nhất định sẽ thu hút được sự chú ý của bọn họ.”
“Đây chính là đồng nghiệp của ngươi đấy.” Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn.
“Chỉ là giết đồng nghiệp thôi mà.” vẻ mặt của Hắc Pháp Sư rất tự nhiên, cũng không chút mảy may phát hiện ra có cái gì đó không ổn.
Đỗ Địch An lắc đầu: “Như thế thì chậm quá, ngược lại ta cảm thấy Vu Huyết Thuật của ngươi có thể có ích.”
Sắc mặt của Hắc Pháp Sư hơi thay đổi, vội vàng nói: “Đại nhân, ngươi định tung Vu Huyết Thuật ở trong thành sao? Cái này, động tĩnh tạo nên quá lớn, hơn nữa thiệt hại tạo thành quá đáng sợ!”
“Động tĩnh không lớn thì làm sao có thể để bọn họ nhanh chóng chú ý được chứ?”
“Nhưng mà thị dân trong thành đều là người vô tội, bọn họ đều là đồng bào của chúng ta, lạm sát kẻ vô tội như vậy…”
Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn: “Những lời này còn có thể được nói ra từ miệng ngươi sao, vì lẽ gì ngươi lại khiến những bộ xương mai táng dưới đất của trang viên Bern đây?”
Vẻ mặt của Hắc Pháp Sư cứng đờ, ngượng ngùng mà không phản bác, hắn đã đoán được rồi, Đỗ Địch An lựa chọn sử dụng Vu Huyết Thuật, không chỉ tạo ra động tĩnh đủ lớn và nhanh, mà quan trọng nhất là Vu Huyết Thuật là do hắn sáng tạo ra, vì thế cách này buộc hắn phải tham gia vào, làm cho hắn không thể không phối hợp với Đỗ Địch An, một khi Đỗ Địch An xong đời, Vu Huyết Thuật không khống chế được, hắn cũng sẽ bị Vua Pháp Sư chú ý đến.
Một khi lệnh giết Pháp Sư được truyền xuống, tất cả thế giới này đều sẽ không có chỗ cho hắn dung thân nữa!
“Cái này, trong người ta không mang theo Vu Huyết Độc, nếu không thì chúng ta đi thôi?” Hắc Pháp Sư miễn cưỡng đấu tranh nói.
“Hoặc là quay về lấy, hoặc là tìm tài liệu ở hắc điếm lân cận làm tại chỗ.” Đỗ Địch An đưa ra hai lựa chọn.
Khóe miệng Hắc Pháp Sư khẽ co quắp, thở dài, lựa chọn tìm vật liệu ở gần đó để tự chế tạo, bởi vì lượng Vu Huyết Độc mà hắn để lại trong gia tộc Bern rất ít, mang tới cũng không đủ để tạo được bao nhiêu động tĩnh được.
Ba ngày sau.
Đỗ Địch An và Hắc Pháp Sư đã lẻn vào một cái giếng nước công cộng dưới lòng đất ở nội thành bên trong chủ thành của lãnh địa Nila, bỏ Vu Huyết Độc mà Hắc Pháp Sư luyện chế ra vào trong đó, cái giếng này phải cung cấp ăn, ở, mặc, đi lại cho hàng nghìn gia đình mỗi ngày, nhưng sử dụng giếng nước công cộng đều là cư dân sống ở tầng lớp thấp nhất trong thành, bọn họ đông nghịt trong mỗi góc xó ở tầng dưới chót của thành giống như những con chuột, làm cu li, phục vụ vân vân.
Vợ con của bọn họ sẽ chạy đến giếng công cộng lấy nước giặt quần áo vào trước mỗi sáng se lạnh, tiện thể múc nước mang về nấu cơm. Khi trời vừa hửng sáng, trước giếng công cộng đã xếp thành một hàng dài, nước giếng không đủ cung cấp cho nhu cầu.