← Quay lại trang sách

Chương 1316 Lôi Đình Lự Kính

“Ngươi biết chủ nhân của những Vu Khí này không?” Đỗ Địch An lập tức hỏi.

Hắc Pháp Sư gật đầu, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, nếu đi tìm Vua Pháp Sư, còn không bằng tìm những người này trước, nếu như Vu Khí trong tay bọn họ không thể làm hài lòng đại nhân ngươi, thì chúng ta lại đi tìm Vua Pháp Sư cũng không muộn, ngươi nói có phải không?”

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, như thế cũng không tệ lắm, nếu không phải bất đắc dĩ phải làm vậy thì hắn cũng không muốn đi trêu chọc Vua Pháp Sư xương cốt cứng rắn khó gặm kia đâu, nhưng hắn nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu rõ tình trạng cơ thể của mình, nếu như có thể sống sót, hắn phải nắm chắc thời gian đi tìm Helisha, tránh cho nàng phải một mình du đãng đến Hố Ma hoặc là khu vực lân cận Đế quốc, mặc dù sức mạnh của nàng từ lâu đã là Hành Tẩu Giả Vực Sâu, đủ để hoành hành ở khu vực Vực Sâu, nhưng tâm của Hố Ma đã có không mạng sống của Thượng Vị Vực Sâu đã bị đe dọa, tỷ như lúc trước bọn họ chém chết cực hàn Băng Long.

Thấy Đỗ Địch An đồng ý, Hắc Pháp Sư cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, thầm kêu nguy hiểm thật, cuối cùng hắn cũng thuyết phục được Đỗ Địch An dừng lại, nếu Đỗ Địch An thật sự quyết định đi tìm Vua Pháp Sư, quá nửa là hắn sẽ trở thành bia đỡ đạn.

“Không tiện thảo luận ở đây, đại nhân, chúng ta đi ra ngoài trước đi?” Hắc Pháp Sư nhìn các Pháp Sư đã từng là đồng nghiệp, nói nhỏ với Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, gật đầu rồi đi theo hắn ra khỏi hắc điếm.

Bên ngoài màn đêm đã bao phủ, điểm xuyết những vì sao, màn đêm yên tĩnh đến lạ thường.

Đỗ Địch An và Hắc Pháp Sư thuê một phòng trong trong quán rượu gần đó, sau khi vào cửa, Đỗ Địch An tùy ý ngồi ở trên ghế sô pha của quán rượu, nói với Hắc Pháp Sư: “Nói đi.”

Hắc Pháp Sư ho nhẹ một tiếng rồi bước đến ngồi ở ghế sô pha đối diện với Đỗ Địch An: “Tam Đại Thần Khí hàng giả cao cấp kia, Bát Đại lãnh chúa đang nắm trong tay Ma Kính Vạn Năng và Nhiếp Hồn Thần Châu, phó Chủ tịch của Nghị Viện Pháp Sư đang nắm giữ Mắt Thần Quang, ba vị này đều không dễ chọc đâu, nhất là phó Chủ tịch Nghị Viện, quanh năm ít giao du với bên ngoài, bản thân chính là một vị cao thủ Vực Sâu, hơn nữa trong số đệ tử hắn dạy, còn có hai vị cũng đều đã bước vào Vực Sâu, nghe đâu thực lực của phó Chủ tịch còn mạnh hơn rất nhiều so với Bát Đại lãnh chúa.”

Đỗ Địch An khẽ cau mày, trong Tam Đại Thần Khí, hắn quan tâm nhất đến Mắt Chúng Thần, đây là phiên bản siêu nâng cấp của kính hiển vi, có thể nhìn thấy cấp độ phân tử, thậm chí là cấp độ hạt vi lượng.

Hắc Pháp Sư trộm nhìn biểu cảm của Đỗ Địch An, lập tức nói: “Đại nhân, ngoài Tam Đại Thần Khí hàng giả cao cấp này ra, còn có hai món Vu Khí đỉnh cấp, vả lại còn mạnh hơn so với kính hiển vi, phân làm Mắt Thần Hủy Diệt và Lôi Đình Lự Kính, có thể nhìn thấy quá trình chuyển động của điện năng, vô cùng thần kỳ.”

Đôi mắt của Đỗ Địch An sáng lên sâu xa, có thể nhìn thấy chuyển động của điện? Điều này chẳng phải là nói có thể nhìn thấy cấp độ điện tử sao?

“Lôi Đình Lự Kính nằm trong tay ai?” Đỗ Địch An hỏi ngay.

Hắc Pháp Sư đang chuẩn bị giới thiệu từng người một, gặp câu hỏi của Đỗ Địch An, hắn nhân tiện nói luôn: “Lôi Đình Lự Kính nằm ở trong tay của một vị Nghị sĩ của Nghị Viện Pháp Sư, nếu như đại nhân ngươi muốn, chúng ta có thể nghĩ cách, ta có biết một chút hoàn cảnh của vị Nghị sĩ này, hắn tên là Blanque, bản thân có sức mạnh của cấp Chúa Tể, nhưng nghe nói bên người của mỗi vị Nghị sĩ đều có lực lượng bảo vệ cấp Vực Sâu, năm nay hắn đã hơn năm mươi tuổi, nhưng đã tạo ra sáu Vu Thuật cấp năm sao, mỗi một cái đều đủ để gây ra một thảm họa mang tính chất hủy diệt trong thành, hơn nữa nghe nói hắn đã chế tạo ra một loại vũ khí gọi là súng điện quang.”

“Loại vũ khí này được xếp vào loại vũ khí cấm kỵ và không được sử dụng, nhưng lực lượng bảo vệ bên cạnh hắn nhất định là được trang bị loại vũ khí này, nghe nói uy lực của súng điện quang này gấp trăm lần trở lên, không có cách nào né tránh, tấn công trong chớp mắt, nó cũng có tác dụng làm tê liệt, thậm chí là một đám người khai hoang cầm súng điện quang đều có thể bắn chết Chúa Tể, cũng vì điều này nên mới bị Vua Pháp Sư liệt vào hàng cấm kỵ.”

“Súng điện quang?” Đỗ Địch An khẽ giật mình, hắn nghĩ đến súng laser, nhưng mà người nắm giữ Lôi Đình Lự Kính thì hẳn là phải dựa vào Lôi Đình Lự Kính để phát minh ra vật ấy chứ, vẫn có một chút khác biệt so với súng laser, nhưng không thể phủ nhận rằng nếu nó thật sự như lời của Hắc Pháp Sư nói, thì súng điện quang này cũng là một vũ khí rất đáng sợ.

“Biết hắn ở đâu không?” Đỗ Địch An hỏi.

Hắc Pháp Sư ho nhẹ một tiếng, bỏ qua vẻ xấu hổ nói: “Cái này, địa chỉ của các Nghị sĩ đều vô cùng bí mật, ta cũng không biết, với lại chắc hẳn các Nghị sĩ đều có thân phận khác, không biết thân phận tự do của Nghị sĩ Blanque này là cái gì, nhưng dựa vào lý lịch được đào lên trước đây, xem ra hình như hắn cũng không thiếu tiền, hẳn là xuất thân từ một gia đình giàu có.”