Chương 1319 Theo dõi
Hắc Pháp Sư mỉm cười, nói: “Phần lớn sơ sinh nhiễm phóng xạ bán ra trong các hắc điếm đều có chất lượng tốt, độ phóng xạ lên tới bảy mươi phần trăm, nếu người bình thường muốn tích tụ phóng xạ trong cơ thể đến mức này, thì ít nhất là họ cần phải ở trong khu vực ô nhiễm phóng xạ sinh sống trong hai ba năm, nếu để cho một đứa trẻ mới ra đời sống trong một môi trường như vậy, phỏng chừng là nó sẽ chết trong vòng chưa đầy ba ngày.”
Đỗ Địch An trong lòng rùng mình, cau mày: “Những thứ kia là?”
“Những sơ sinh nhiễm phóng xạ bị nhiễm đều đến từ chính cơ thể mẹ, bản thân cơ thể mẹ của bọn chúng cũng có độ phóng xạ rất cao, trong khi mang thai lại sinh hoạt ở khu vực có phóng xạ cao cho nên sau khi sinh ra, độ phóng xạ trong cơ thể chúng sẽ vượt quá tiêu chuẩn và chúng sẽ không chết.” Hắc Pháp Sư cười cười, nói: “Một số trẻ sơ sinh không chịu được bức xạ trong cơ thể mẹ, sớm chết yểu và hoại tử, cho nên muốn cưỡng ép tạo ra sơ sinh nhiễm phóng xạ vẫn là tốn thời gian và công sức hơn, tốn mười miếng hắc kim cũng không tính là quý, nhưng mà hai mươi miếng thì có hơi quá đáng.”
Đỗ Địch An im lặng không nói gì, đây là một dây chuyền sản xuất công nghiệp vừa khủng bố vừa thối nát? Mà dây chuyền sản xuất công nghiệp như thế này chỉ là một trong số rất nhiều hàng hóa trong cả hắc điếm.
“Nghe nói gì không, khu vực Camp đã bị Vu Thuật tấn công.”
“Đã biết từ lâu rồi, không biết thằng khốn nào làm ra nữa, làm hại tất cả các hắc điếm đóng cửa chỉnh đốn, làm cho những thứ kia trong trụ sở ở đây được bán tại với giá trên trời, thí nghiệm của ta vừa khéo đến nút thắt cổ chai, cần ngay vật liệu, chết tiệt!”
“Phỏng chừng là do Pháp Sư lang thang nào đó làm, thật là đê tiện, khu Camp ở đây đều là dân thường, nếu như người này thi triển Vu Thuật cho quý tộc hoặc phú hào nào đó thì trái lại còn có thể hiểu được, chí ít còn có thể được ít tiền lời, khu Camp bỏ đi này có cái gì mà cũng làm hại được, sức lực tiêu tốn để giết bọn hắn còn đáng giá hơn mạng của chúng!”
“Động tĩnh lần này gây ra lớn như vậy, thằng đần này nhất định là xong đời rồi.”
Mỗi Pháp Sư xung quanh đều đeo mặt nạ thảo luận và trao đổi, thỉnh thoảng họ đề cập đến chuyện Vu Huyết Thuật.
Thính lực của Hắc Pháp Sư vượt trội, đương nhiên là nghe hết vào trong tai mình, khóe miệng khẽ co giật, đây là lần đầu tiên hắn trực tiếp bị nhiều người mắng chửi như vậy, hơn nữa bọn họ còn là đồng nghiệp! Hắn liếc nhìn Đỗ Địch An, tủi thân nói: “Đại nhân, nếu như Vu Huyết Thuật bị tra ra, ngươi cũng không thể mặc kệ ra được.”
Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn: “Cho dù bị tra ra, ngươi cũng có biện pháp thoát thân mà.”
Hắc Pháp Sư cười khổ nói.”Đại nhân, ngươi nhìn ta cao quá.”
“Ngươi có thể nhận ra người nào là Blanque không?” Đỗ Địch An nhìn một tòa kiến trúc nguy nga ở cuối quảng trường dưới lòng đất, ánh sáng vàng rực chợt lóe lên trong mắt hắn.
Trong mắt Hắc Pháp Sư lộ ra vài phần nghiêm túc, hắn cẩn thận xem xét một chút, mới lắc đầu nói: “Ta không cảm giác được, bên ngoài hắc điếm có mùi hương lạ, ta không có cách nào ngửi được tình huống bên trong.”
Đỗ Địch An khẽ cau mày, hắn cũng ngửi thấy mùi hương kỳ lạ này, mùi hương rất nhẹ, nhưng quanh quẩn ở xung quanh tòa nhà thật lâu cũng không tiêu tán, như là một tấm chắn mùi hương, bao trùm cả tòa nhà ở bên trong. Chỉ có điều, điều này không ảnh hưởng đến thấu thị của hắn, nhưng có rất nhiều người trong đó, không có xác nhận của Hắc Pháp Sư, muốn tìm ra Blanque, chỉ có thể từ từ quan sát.
Đúng lúc này, phía sau quảng trường đột nhiên truyền đến một trận xôn xao.
“Tránh ra!”
“Tránh ra!”
Một tiếng quát tháo vang lên từ phía sau.
Đám người xung quanh nhanh chóng chen lấn xô đẩy, đẩy Đỗ Địch An và Hắc Pháp Sư ra đến ven đường.
Đỗ Địch An quay đầu lại nhìn, nhìn thấy một người khoác khôi giáp màu đen, kỵ sĩ với hoa văn quyền trượng màu đỏ sẫm trên tấm áo ngực, sải bước đến từ phía sau, giữa đội kỵ sĩ này hộ tống một vị mặc áo choàng đen mang mặt nạ hồ ly đang hí mắt cười.
“Đó là Nghị sĩ Blanque!”
“Tại sao hắn lại đến đây?”
“Ngươi không biết sao? Chắc là vì chuyện của khu Camp!”
“Có vẻ như tên Pháp Sư lang thang tự tiện gây rắc rối kia sẽ nhanh chóng bị trừng phạt thôi.”
Đám người xung quanh bàn tán sôi nổi.
Đỗ Địch An nghe được thì ngẩn ra, không ngờ người kia lại xuất hiện nhanh như vậy, không cần mất công tìm nữa rồi.
Hắn liếc nhìn Hắc Pháp Sư một cái, Hắc Pháp Sư nhanh chóng nói nhỏ: “Đại nhân, ta không quen với Blanque này, bọn họ là Pháp Sư địa phương, chuyện này không thể trách ta, ta tuyệt đối không có ý định giấu diếm.”
Đỗ Địch An ra hiệu suỵt, ngẩng đầu nhìn Blanque ở trong đám kỵ sĩ áo đen hộ tống chậm rãi đi tới, bên trong con ngươi chợt lóe lên ánh sáng màu vàng, trong nháy mắt ánh mắt của hắn xuyên thấu qua mặt nạ, vừa nhìn thấy lại làm cho hắn có chút ngạc nhiên, chất liệu mặt nạ của người kia không phải là nhựa bình thường, cũng không phải kim loại bình thường, mà là hợp kim nào đó và sợi hỗn hợp chế tạo thành, giống như một tấm lưới lớn.
Theo kết cấu thì nó không chỉ là vật che mà còn có khả năng phòng ngự tương đối mạnh, phỏng chừng đạn của súng trường thông thường rất khó mà bắn thủng!