Chương 1322 Ra tay
Sau hai tiếng đồng hồ, xe ngựa dừng lại trước một trang viên uy nghiêm và rộng lớn, bên ngoài trang viên cứ cách hai trăm mét lại có hai kỵ sĩ canh giữ, đều là cấp Khai Hoang Giả, ở cổng chính có mười hai kỵ sĩ giáp bạc đứng canh gác, thông qua những kẽ nhỏ hàng rào sắt của cổng chính, có thể nhìn thấy thảm cỏ xanh mướt trong trang viên, thăm thẳm vô cùng, nơi cuối của mảng xanh là bóng của những tòa nhà cao chót vót. 能看见庄园内碧绿的草地,延伸极远,
“Lại có thể là nơi này nhỉ?” Hắc Pháp Sư có chút hơi ngạc nhiên, “Chúng ta trước đó đã đi qua những con phố quanh đây mấy lần rồi, sao lại….” Đột nhiên tỉnh ngộ ra, đối phương phần lớn lo lắng về việc bị người khác theo dõi, cố ý đi lòng vòng.
Đỗ Địch An bước xuống xe ngựa, trong tầm mắt của hắn, Blanque cùng tám vệ sĩ của hắn đã từng đợt tiến vào trong trang viên, diện tích trang viên này rất lớn, tương đương với diện tích của năm sân bóng đá quốc tế, đường mòn bằng đá vụn trong trang viên, có thể cưỡi ngựa mà phi nước đại.
“Ba gã cấp Chúa Tể...” Đỗ Địch An hai mắt lóe lên ánh sáng vàng, có thể nhìn rõ quang cảnh khắp nơi trong trang viên, ngoài Blanque và tám thị vệ của hắn ra, trong trang viên còn có ba gã cấp Chúa Tể, không có ẩn giấu nguồn nhiệt nào cả, khí thế mà họ phát ra mạnh hơn nhiều so với tám tên thị vệ kia.
Hắc Pháp Sư nói nhỏ với Đỗ Địch An: “Chúng ta chờ đến khi trời tối rồi mới ra tay, ban ngày sự cảnh giác quá mạnh đi.”
Đỗ Địch An Lật lắc đầu, “Ngươi biết nghĩ như vậy, người khác cũng sẽ nghĩ như vậy, nhưng vào ban đêm càng đề cao phòng ngự cảnh giác hơn, ban ngày không ai ngờ có người dám xông vào đây, đối với người bên trong mà nói, không có sự khác biệt giữa đêm và ngày, chỉ cần có thể qua được tai mắt của các hiệp sĩ bảo vệ mà thôi.”
Hắc Pháp Sư giật mình, lập tức cảm thấy lời nói của Đổ Địch An có lý, liền hỏi: “Vậy chúng ta có phải nên lập kế hoạch và hiểu rõ về sức mạnh của thị vệ canh gác ở đây không? Tốt nhất là nên hành động vào những khoảng trống trong ca làm việc của chúng, hoặc giả vờ là người hầu, lẻn vào trong đó.”
Đỗ Địch An ngẩng đầu liếc nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ trầm tư, một lúc sau, mới nói: “Chờ lát nữa, ngươi tạo chút lộn xộn thu hút lực lượng thị vệ của hắn, ta nhân cơ hội đó lẻn vào tìm Blanque, đưa hắn đi.”
Hắc Pháp Sư trợn to hai mắt, “Ta đây đi thu hút thị vệ của hắn à? Đây, đây không phải là quá miễn cưỡng sao? Ngươi là đang muốn lấy mạng của ta đấy!” Tuy rằng hắn cũng là cấp Chúa Tể, nhưng hắn không giỏi chiến đấu, mà có đến bảy tám gã cấp Chúa Tể, để hắn ta đi thu hút toàn bộ hỏa lực, không khác gì tống hắn ta vào chỗ chết, hắn ta cảm thấy Đỗ Địch An sẽ lợi dụng mình như một con cờ bị bỏ rơi, trong đầu đột nhiên nghĩ đến những thứ khác.
Đỗ Địch An nhìn ánh mắt lóe lên của Hắc Pháp Sư, lãnh đạm nói: “Suy xét sự việc không nên suy nghĩ như vậy, trước tiên, ngươi thu hút hỏa lực bên đó, bọn họ sẽ đuổi theo ngươi, đợi sau khi bọn họ đuổi kịp ngươi, nếu bọn họ phát hiện Blanque mất tích, chủ nhân của bọn họ không thấy nữa, sẽ rất nhanh chóng hiểu được là bọn họ đã trúng kế, biết được ngươi có đồng bọn, bọn họ vẫn sẽ giết ngươi sao? Tất nhiên là không, bọn họ sẽ tra tấn ngươi, tra khảo hỏi ngươi, để ngươi khai ra hết.”
“Lúc này, ta sẽ có thể uy hiếp Blanque để cứu ngươi, đến lúc đó tính mạng của ngươi cũng còn, mà Blanque cũng rơi vào tay chúng ta, một mũi tên giết được hai con chim, cùng lắm là ngươi chịu thiệt nhất thời mà thôi.”
Hắc Pháp Sư kinh ngạc, sững sờ nhìn hắn.
Sau mấy giây, mới đột nhiên phản ứng trở lại, hình như …. Cũng có lý nhỉ.
Tuy nhiên, hắn ta không phải là người có thể bị lừa bởi người khác trong vài lời, hắn ta ngờ vực hỏi: “Làm thế nào người có thể chắc chắn rằng, ngươi chắc chắn sẽ bắt được Blanque? Trong trường hợp ngươi không bắt được hắn ta, kế hoạch thất bại, và ta lại rơi vào trong tay của bọn chúng, chả phải chết không kịp ngáp sao?”
“Chỉ dựa vào việc ta cần Lôi Đình Lự Kính, cho nên ta nhất định sẽ bắt được hắn.” Đỗ Địch An bình tĩnh nói: “Nếu như ngươi sợ việc náo động không đủ lớn, các thế lực khác trong thành hoặc là lãnh chúa Nile kia sẽ kéo tới hỗ trợ ngươi, vốn không cần ngươi phải ra tay, một mình ta có thể giải quyết, nhưng điều này không đủ an toàn, ngộ nhỡ họ có bất kỳ khả năng đặc biệt nào, bị kiềm chế, thì mọi thứ sẽ diễn ra một bước không thể đoán trước được.”
Hắc Pháp Sư thấy Đỗ Địch An đến chuyện tiếp viện cũng đã cân nhắc đến, không khỏi sửng sốt, đột nhiên cảm thấy hắn ta suy xét chuyện sau này triệt để chu đáo hơn mình tưởng, chẳng trách hắn có thể dễ dàng lẻn vào nhà Bern, bắt lấy chính mình.
Ngay lúc này ngay thời điểm này, có chung mục tiêu, hắn đột nhiên cảm thấy có một người bạn đồng hành như Đỗ Địch An, thực sự là một điều tuyệt vời, hắn nghĩ đi nghĩ lại, nói: “Theo như ngươi nói như vậy, ta thu hút được càng nhiều vệ sĩ, thì cơ hội ngươi thành công thì càng lớn đúng không?”
“Không sai.”
Hắc Pháp Sư hít sâu một hơi, nói: “Được, ta làm!”
Đỗ Địch An liếc hắn ta một cái, trong lòng cảm thấy có chút kinh ngạc, vốn còn tưởng rằng sẽ còn phải lãng phí nhiều lời nói hơn nữa, nhưng không ngờ hắn lại nghĩ thông suốt rồi.