← Quay lại trang sách

Chương 1332 Tiến hóa vô hạn (2)

“Không biết cái này nên định nghĩa như thế nào đối với con người, là tế bào hay là gien? Hoặc sâu hơn, hoặc là thứ gì khác?” Đỗ Địch An có chút đau răng, đây là vấn đề đau đầu nhất của hắn, không có căn cứ đo lường khiến hắn có thể quan sát thành phần vật chất nhỏ nhất nhưng lại không biết vật chất này đại diện cho cái gì nên định nghĩa như thế nào.

Thời gian vội vã thoi đưa, Đỗ Địch An ở trong trang viên đảo mắt đã gần một tháng.

Một tháng nay trong trấn có không ít người đến trang viên tìm trang chủ nhưng đều bị trang chủ đuổi đi, trong đó cũng có thuộc hạ của hắn tới báo cáo thu nhập và chi tiêu nhưng cũng cho lui xuống.

Có Hắc Pháp Sư đợi ở bên cạnh cả nhà trang chủ không dám có chút xằng bậy thậm chí không có cơ hội vụng trộm nháy mắt.

Đỗ Địch An thì buồn bực ở trong phòng chính, từ lúc bắt đầu hắn đã sử dụng Lôi Đình Lự Kính để quan sát vật chất, chuyển thành lợi dụng sự kết hợp của các vật chất khác nhau, lại dùng Lôi Đình Lự Kính để tiến hành quan sát thay đổi của những vật chất này, từ đó suy đoán đặc tính đại khái.

Khi quan sát sâu hơn hắn đã phát hiện ra những điều tuyệt vời.

Hắn cảm giác cảnh quan cuối cùng mà Lôi Đình Lự Kính này nhìn thấy không phải là cảnh quan cuối cùng thật sự trong cơ thể mình, mà bên trong quả cầu lớn kia còn có cảnh quan đặc sắc hơn, nhưng dựa vào Lôi Đình Lự Kính này thì đừng hòng nhìn thấy.

Ngoài ra thông qua so sánh với chúa tể như Hắc Pháp Sư cùng với gien của loài người bình thường như người giúp việc trong trang viên, hắn phát hiện thân thể mình có rất nhiều đặc điểm mà thân thể bọn họ không có!

Đầu tiên là năng lực hồi phục nhanh, dưới tình huống từ trường kết cấu cơ bản ổn định cho dù thân thể hắn bị cắt ra cũng sẽ hồi phục rất nhanh, từ trường cường lực sẽ nhanh chóng khôi phục lại vật chất bị tách rời.

Dưới thí nghiệm tương tự, năng lực hồi phục của Hắc Pháp Sư rõ ràng yếu hơn hắn mười lần, trong khi hắn chỉ cần hơn một phút để hồi phục thì Hắc Pháp Sư lại cần đến gần nửa tiếng, mà nhóm nữ giúp việc lại cần một ngày thậm chí là hai ngày.

Ngoài ra Đỗ Địch An còn phát hiện, khi vật chất khác trà trộn vào máu của hắn, cảnh quan cuối cùng nhìn thấy được là viên cầu bốn màu xoay xung quanh viên cầu lớn kia vẫn duy trì quỹ tích vận chuyển không đổi, khi vật chất khác xâm nhập gặp phải viên cầu bốn màu này lại giống như đụng phải xe lửa, bị phá hủy vỡ vụn, mà mảnh vỡ lại hòa nhập vào trong viên cầu lớn kia.

Nhưng kỳ lạ thay, các quả bóng lớn hấp thụ các chất khác thể tích không tăng lên cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

Khi hắn vẫn gắng trà trộn vào các vật chất khác, đến một phân lượng nhất định sau đó hắn phát hiện xung quanh viên cầu bốn màu này mơ hồ có thêm một tinh hoàn mờ ảo!

Nhất là khi hắn trà trộn vào máu của hồn trùng ký sinh, cảnh quan cuối cùng của hồn trùng ký sinh không phải là hai viên cầu giống như con người mà là một cây nón màu lam bén nhọn giống như tảng băng, quả cầu lớn và quả cầu bốn màu của tảng băng này tiến gần cảnh quan cuối cùng của thân thể hắn lập tức bị quả cầu bốn màu dọc theo quỹ tích đập nát, mảnh băng vỡ vụn bị hút vào quả cầu lớn, tinh hoàn mờ ảo được bao quanh bởi viên cầu bốn màu trên mặt ngoài càng rõ ràng hơn.

Đỗ Địch An nỗ lực lặp đi lặp lại cuối cùng đã có hai khám phá đáng kinh ngạc, đầu tiên là hình ảnh cuối cùng của cơ thể của mình trong cảnh quan lớn, rất có sức hấp dẫn! Hắn phát hiện mỗi lần vật chất bị đập nát đều sẽ bị hấp thu, mà không phải tự nhiên rơi xuống cũng không phân tán ra, viên cầu này có tính nuốt chửng giống như một cái động đen nhỏ trên cơ thể của con người, mà mỗi giọt máu trên toàn thân hắn đều có vô số động đen nhỏ như vậy!

Ngoại trừ tính nuốt chửng ra hắn còn phát hiện máu của hồn trùng ký sinh có thể thúc đẩy sinh ra tinh hoàn thần bí!

Nhưng khi dùng máu tươi của Hắc Pháp Sư làm thí nghiệm hắn phát hiện có chút khác biệt, cảnh quan tạo thành cuối cùng của thân thể Hắc Pháp Sư là hai viên cầu cùng tinh hoàn vờn quanh bên ngoài, sau khi va chạm vào tảng băng của hồn trung ký sinh thì cả hai bên đều chịu thiệt, băng vụn nghiền nát, đồng thời tinh hoàn cùng với hai viên cầu cũng bị nghiền nát tách nhau ra, không hề dung hợp lẫn nhau giống như có sức đẩy nào đó.

“Xem ra thân thể của ta và người bình thường có sự khác biệt rất lớn, không biết có phải Vực Sâu đều như vậy hay là vì trong cơ thể mình có gien Hoang Thần.” Đỗ Địch An như có suy nghĩ, thông qua thí nghiệm mấy ngày nay hắn đã mở rộng tầm mắt, hơn nữa thí nghiệm lặp đi lặp lại cũng khiến cho hắn có sự suy đoán khó tin đó là tiềm lực của bản thân!

Thí nghiệm lặp đi lặp lại, hắn phát hiện cảnh quan tinh hoàn vây quanh bên ngoài dường như là sức mạnh của ma ngân!

Điều này lặp đi lặp lại khiến hắn có thể chắc chắn.

Tinh hoàn của Hắc Pháp Sư chỉ có một chứng tỏ ma ngân của hắn chỉ có một loại.

Mà cảnh quan tạo thành cuối cùng của hắn lại là một viên tròn lớn cùng với viên cầu nhỏ bốn màu, sau khi hấp thu máu của hồn trùng ký sinh bên ngoài viên cầu nhỏ bốn màu lại hiện lên tinh hoàn, mỗi một loại hấp thu có một tinh hoàn hiện lên bên ngoài viên cầu nhỏ.