← Quay lại trang sách

Chương 1331 Tiến hóa vô hạn

Các hạt nhỏ đang mở rộng chứa các hạt nhỏ mới trông rất kỳ diệu.

Đỗ Địch An đã không nhớ rõ mình đã vặn bao nhiêu lần, khi nút bội số bên cạnh chuyển xuống đáy hắn thấy được một cảnh tượng thần kỳ giống như trái đất trong bầu trời đầy sao ở trong kính quan sát!

Là một viên cầu màu vàng nhạt đang phát sáng giống như một tinh cầu lơ lửng trong bầu trời sao, nhưng nó không tự quay, bên ngoài còn có bốn luồng màu sắc khác nhau xoay xung quanh giống như mặt trăng quay xung quanh trái đất, bốn quả cầu nhỏ này có màu đỏ, xanh, vàng, trắng, quỹ đạo quay xung quanh không đổi, từ trường cách nhau rất ổn định.

Khi thu bội số hơi nhỏ lại một chút thì có thể thấy bốn luồng sáng này vờn quanh viên cầu, mặt ngoài nó được bao phủ một màng gần như trong suốt bao trùm nó ở bên trong.

Nếu như nhất định phải dùng cái gì đó để hình dung thì giống như là... vũ trụ và bầu trời đầy sao!

Đỗ Địch An bị cảnh tượng kỳ lạ này làm cho choáng váng, nếu không phải không ngừng phóng đại từ hạt màu vàng nhạt ban đầu để từng bước từng bước nhìn thấy cảnh đẹp này thì hắn sẽ hoài nghi dụng cụ này có trục trặc, hắn khó có thể tưởng tượng đây là cảnh quan nhỏ nhất trong vật chất móng tay mình, và đương nhiên thứ mà Lôi Đình Lự Kính này có thể nhìn thấy chưa chắc đã là nhỏ nhất.

Rất lâu sau, Đỗ Địch An chậm rãi rút bội số về lại nhìn thấy hạt màu vàng nhạt ban đầu, hắn lựa chọn thiết lập lại bộ lọc, cảnh tượng trong kính quan sát lúc nãy bị xóa sạch rất nhanh và chỉ còn lại một mảng đen kịt.

Đỗ Địch An suy nghĩ một lúc rồi dùng móng tay móc trái cây bên cạnh bàn ném vào trong lưới điện Lôi Đình.

Trái cây vỡ vụn bị nghiền nát rất nhanh, Đỗ Địch An nhìn vào trong kính quan sát nhìn thấy quả cầu tròn giống như bong bóng khí, đó là thành phần dinh dưỡng của trái cây, hắn không ngừng phóng đại cuối cùng nhìn thấy một mảng hình cầu nối liền có màu sắc khác nhau, năm màu rực rỡ.

“Xem ra phải cố gắng thử mới biết được rốt cuộc mình nhìn thấy được gì.” Đỗ Địch An lẩm bẩm một tiếng, chào hỏi Hắc Pháp Sư đang nghỉ ngơi bên cạnh bảo hắn giúp đỡ cùng nhau chuyển Lôi Đình Lự Kính đến phòng chính bên cạnh, sau đó dọn dẹp tủ sách bàn làm việc trong phòng chính, rồi nhét nó vào phòng ngủ bên cạnh, sau đó phóng ra khỏi đại sảnh tránh bị người ta đến đây rồi nhận ra sự khác thường của nơi này.

“Những người này sẽ giao cho ngươi phụ trách, đừng để lộ tin tức đó.” Đỗ Địch An dặn dò Hắc Pháp Sư.

Hắc Pháp Sư cười ha hả nói: “Cứ để ta lo.”

Đỗ Địch An đóng cửa lại và nghiên cứu Lôi Đình Lự Kính trong phòng chính.

Vài ngày sau, sau khi thử các mẫu khác nhau Đỗ Địch An đã hoàn toàn nắm chắc được Lôi Đình Lự Kính, trong thời gian này các mẫu bị phân hủy của hắn bao gồm giấy, bàn, vỏ nhựa của đèn bàn, thảm lông, da thú vân vân, thậm chí còn có máu của Hắc Pháp Sư cùng với những người giúp việc khác trong trang viên, cùng với máu, da thịt của con cái của chủ trang viên.

Thông qua quan sát của Lôi Đình Lự Kính, Đỗ Địch An phát hiện ra một hiện tượng đáng kinh ngạc là thành phần máu của mình hoàn toàn khác với những người khác.

Khi máu của hắn được phóng to đến cực hạn, cảnh tượng nhìn thấy giống với cảnh quan ban đầu nhìn thấy trong móng tay bị phân hủy, bốn viên cầu nhỏ bao quanh bên ngoài một quả cầu giống như vệ tinh vờn quanh dọc theo quỹ tích không thay đổi, bốn viên cầu nhỏ này cũng có bốn màu đỏ, xanh, vàng, trắng, chỉ là chúng nó vờn quanh quả cầu màu đỏ máu thay vì là màu vàng nhạt lúc trước, đại khái bởi vì mẫu được lấy từ máu.

Đỗ Địch An thử máu ở các bộ phận khác nhau đều có kết quả như thế, hắn còn thử tóc, phát hiện cũng có bốn viên cầu nhỏ này vờn quanh, chỉ là vòng tròn được vờn quanh là màu đen.

Khi bội số thu nhỏ lại, viên cầu lớn và bốn viên cầu nhỏ đang vờn quanh bị một màng trong suốt bao bọc, nhìn qua giống như một viên cầu chỉnh thể, có thể nhìn thấy dấu vết bốn màu mơ hồ từ bên ngoài màng, nhưng khi bội số thu nhỏ lại thì xung quanh quả bóng này đều là vô số màng cầu, bên ngoài màng cầu còn có một màng bao phủ màng cầu ở bên trong.

Khi nó tiếp tục thu hẹp lại, quả bóng màng lớn bao phủ vô số quả bóng màng cũng được bao bọc bởi một màng lớn hơn.

Cảnh quan cuối cùng của mẫu máu và mô da thịt hắn thu thập được đều cho kết quả như vậy, không hề thay đổi thậm chí hắn còn tính toán gọt xương quan sát, theo lý mà nói bộ vị không giống nhau lẽ ra cấu thành sẽ không giống nhau, nhưng thân thể hắn sớm đã không thể dùng thân thể con người bình thường để đo lường, dù sao cũng đã xâm nhập ma ngân lại bị ma ngân cải tạo thân thể, hơn nữa từng bị Phi Nguyệt làm thí nghiệm, từ ý nghĩa nào đó mà nói hắn sớm đã không phải là loài người.

Dưới tình hình so sánh bản thân, Đỗ Địch An phát hiện cảnh quan máu của Hắc Pháp Sư và cảnh quan trong máu của đám người giúp việc trong trang viên có nét tương tự nhau, Hắc Pháp Sư là hai viên cầu to bằng nhau vờn quanh nhau giống như song ngư âm dương, nhưng bên ngoài hai viên cầu lại có một luồng tinh hoàn lấp lánh vờn quanh, mà nhóm nữ giúp việc cũng là hai viên cầu to bằng nhau vờn quanh nhưng xung quanh lại không có tinh hoàn.