← Quay lại trang sách

Chương 1342 Chiến tranh ở phía nam (3)

Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được muốn dùng một quyền đập nát mọi thứ trước mặt, vốn tưởng rằng dựa vào thân hình hiện giờ của mình, đã có sức mạnh phát triển vượt qua Vương giả, thì rất dễ dàng là có thể đoạt được ghế Vương giả trong Đế quốc, lại lợi dụng quyền thế của Vương giả để tìm Helisha, mọi thứ đều rất tốt đẹp! Nhưng cố tình, suy nghĩ tốt đẹp bỗng nhiên bị đánh vỡ, cho dù hắn có sức mạnh vượt qua Vương giả, lại có thể làm cái gì?

Thất Vương người ta sẽ không ngốc đến mức đấu tay đôi với hắn, thua cuộc từ bỏ vương vị, cũng sẽ không ngốc đến biết được thực lực của hắn đủ để phong vương, vì thế lập tức phong hắn làm Vương giả thứ tám, trích ra tài nguyên và địa bàn của bọn họ.

Kết quả chân chính sẽ chỉ là, một khi Thất Vương biết được sự tồn tại của hắn, sẽ lợi dụng các loại thủ đoạn công kích, tiêu diệt!

Chỉ dựa vào thể chất chiến đấu, hắn không sợ, nhưng Đế quốc là hang ổ của Thất Vương, đã thống trị trong nhiều năm, trong tay lại nắm giữ thủ đoạn khoa học kỹ thuật hắn không hiểu biết, cho dù hắn muốn quang minh chính đại quyết đấu một hồi, đều là si tâm vọng tưởng!

Vốn là cảm giác bước qua một cái có thể giải quyết chuyện này, đột nhiên lại trở nên khó như lên trời, Đỗ Địch An nghẹn đến mức có chút xúc động muốn vồ nát không khí, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, dần dần bình tĩnh trở lại.

Mục tiêu sẽ không sửa đổi, như vậy cũng chỉ có thể nghĩ cách hoàn thành mục tiêu, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn!

Hít sâu mấy hơi thở, Đỗ Địch An để bản thân hoàn toàn tĩnh tâm lại, hắn chuẩn bị đi nhìn xem mục đích phi thuyền này đến Tường Lớn Polka trước.

Năm giờ chiều, Đỗ Địch An ở ngoài Vương thành nhìn tàu bay đầy trời đuổi theo phi thuyền trên không trung, rời đi từ trên không vương thành, từ trong mây mù trên bầu trời bị ánh mặt trời đốt đến vàng óng đi tới phương xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Đỗ Địch An lập tức tìm Pinder và Hắc Pháp Sư, để bọn họ nghĩ cách hỏi thăm mục đích phi thuyền này tới đây.

Hai người bị Đỗ Địch An bức đến nỗi sứt đầu mẻ trán, tốn không ít tiền, thật cẩn thận tìm hiểu tin tức từ các con đường, cuối cùng mang tin tức về báo cáo cho Đỗ Địch An: “Nghe nói là phía nam Đế quốc có chiến tranh, phi thuyền này là quân đoàn thứ bảy dưới trướng Huyết Gai Vương giả của Thất Vương đại nhân bên trong Đế quốc, đi tới biên cảnh phía nam để tiếp viện, lâm thời đặt chân ở chỗ này, hình như anh trai của Tường chủ là quan chỉ huy quân đoàn thứ bảy…”

Tin tức hai người mang về cũng tương tự nhau, cơ bản vẫn tính đáng tin cậy.

Đỗ Địch An nghe bọn họ nhắc tới Huyết Gai Vương giả, đã biết tin tức còn tính đáng tin cậy, chỉ là tin tức Pinder mang về khiến Đỗ Địch An có chút kinh ngạc, không ngờ anh trai của Tường chủ Tường Lớn Polka, lại kiếm cơm dưới trướng của Huyết Gai Vương giả, như vậy xem ra, Tường Lớn Polka này chẳng phải là cũng coi như là khu vực quản hạt của Huyết Gai Vương giả?

Đầu tiên cứ mặc kệ tin tức này là thật hay là giả, nhưng chuyện phía nam có chiến tranh, lại khiến Đỗ Địch An có chút để bụng, hắn nhớ rõ Fensia đã từng nói, bốn phía Đế quốc toàn là địch, phía đông có dị tộc Hỏa Long, phía nam có dị tộc Cự Ma, phía bắc có dị tộc Vượn Tuyết, phía tây là tốt nhất, trước mặt hướng về biển rộng, hiếm khi xảy ra chiến đấu, nhưng thường thường khi nước biển dâng lên thủy triều thì sẽ gây ra xáo trộn rất lớn, thậm chí Tường Chiến Thần cũng có khả năng bị phá hủy.

So sánh sự rối loạn hàng năm của ba mặt còn lại, phía tây đã không động thì thôi, một khi xảy ra chuyện, thì đó là chuyện rất lớn!

“Chiến tranh ở phía nam, dị tộc Cự Ma lại khởi xướng tấn công…” Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp chớp, trong lòng có chút tò mò, hắn đã từng gặp dị tộc Hỏa Long ở phía đông, cũng biết sau lưng dị tộc Hỏa Long còn có một Đế quốc phía đông không kém gì so với Đế quốc Thần La, không biết sau lưng dị tộc Cự Ma ở phía nam này, có phải cũng là như thế hay không.

Mặc dù Đỗ Địch An tò mò muốn đến xem thử nhưng bây giờ hắn không có ý định đuổi theo bước chân của phi thuyền quân đoàn Huyết Gai này để đến đó quan sát. Kế hoạch ban đầu của hắn vẫn không thay đổi nhưng để thêm biên cảnh phía Nam vào lộ trình tiếp theo của hắn.

Tối hôm đó, Đỗ Địch An khởi hành ngay trong đêm, rời khỏi Tường Lớn Polka.

Trăng tròn lên cao, khu rừng u ám ngoài thành liên tục vang vọng tiếng ếch kêu và những tiếng kêu xì xì quái dị, chúng trở thành một chương nhạc của thế giới vĩnh hằng bên ngoài thành.

Đỗ Địch An đeo hành lý sau lưng, dốc toàn lực đi về hướng Đông.

Sau nửa đêm, Đỗ Địch An đã hoàn toàn rời khỏi khu vực mà Tường Lớn Polka từng khai hoang, hắn đã đến được vùng Vực Sâu nhưng hắn không hề dừng lại mà vẫn duy trì bay tầm thấp, nhanh chóng lên đường.

Trên mặt đất thỉnh thoảng lại có một cái miệng khổng lồ nhảy ra cắn rồi bị hắn dễ dàng né được, toàn thân hắn bắn ra lưỡi đao Cát Liệt, thuận thế quẹt qua chém đứt nó, sau đó thân thể hắn vẫn không hề dừng lại, bay nhanh như khói thoảng về phương xa.