← Quay lại trang sách

Chương 1373 Truy sát

Trong lòng đã có dự tính, Đỗ Địch An lại cân nhắc một lát, nghĩ đến đủ các loại nhân tố, cuối cùng vẫn làm ra quyết định. Hắn buông tay ra, giống là bị trượt tay, kinh hô một tiếng rồi rơi xuống dưới.

Ngay sau khi hạ xuống, Đỗ Địch An không nhìn về phía Cự Ma mà nhìn về hướng thành Chiến Thần. Đúng như hắn suy đoán, vẫn không thấy phi thuyền cùng với cường giả Vực Sâu đến tiếp viện!

“Những Cự Ma này xuất hiện một lượng lớn ở đây, lại còn khởi động Cự Ma thần pháo bắn nổ phi thuyền, tiếp viện thì chậm chạp không tới, Cự Ma khổng lồ bất chấp mọi thứ bắt sống binh sĩ. Mọi chuyện đều quá rõ ràng, chắc chắn trong thành có người cố ý làm, bán nhóm người này cho Cự Ma. Người đó làm trắng trợn như thế thì chắc là yên tâm bản thân có chỗ dựa hoặc là có nguyên nhân khác?” Đỗ Địch An thù hồi ánh mắt, chạy theo những binh sĩ đằng sau nhưng chạy không nhanh.

Thành Chiến Thần với Cự Ma là kẻ thù của nhau, thậm chí còn có thể nói là kẻ thù lâu năm, bởi vậy mà cả hai đều hiểu rất rõ đối phương. Đỗ Địch An không biết phương thức tác chiến của thành Chiến Thần rốt cuộc là như thế nào nhưng lâu như vậy rồi mà vẫn không thấy tiếp viện, Cự Ma lại bắt sống binh sĩ thì không thể nghi ngờ đây chình là bằng chứng tốt nhất. Trong thành Chiến Thần có phản đồ cố ý xắp đặt cuộc chiến này, mục đích chính là cup cấp binh sĩ của đế quốc cho Cự Ma, làm vật thí nghiệm cho bọn chúng!

“Thủ đoạn như vậy, có lẽ cũng đã từng xuất hiện giống hệt trong dị tộc Cự Ma. Thâm nhập vào nhau, hiểu rõ lẫn nhau, chiến đoạt của nhau.” Ánh mắt Đỗ Địch An hơi động, nhìn qua đội ngũ binh sĩ phía trước cách mình càng ngày càng xa, hắn kêu cứu hai tiếng nhưng không có người nào để ý. Hắn quay đầu nhìn lại, một con ma lang cao bảy tám mét nhảy từ phía sau lên, hàm răng tanh hôi cắn về phía hắn.

Trong mắt Đỗ Địch An lóe lên ánh sáng lạnh, đưa tay ra làm tư thế ngăn cản nhưng lòng bàn tay lập tức hóa đá, ngón tay đồng thời biến thành lưỡi đao sắc bén chặt đứt răng nanh của con ma lang này rồi chập ngón tay lại như đao hướng lên đâm xuyên qua đầu ma lang.

Thi thể ma lang đâm vào người Đỗ Địch An, đẩy hắn bay ra sau mười mấy mét.

Một lát sau, Đỗ Địch An leo ra từ dưới thi thể của nó. Đúng lúc này một Cự Ma khác vừa vặn đến gần, nhìn thấy Đỗ Địch An. Hai tia laser đột nhiên bắn ra từ đôi mắt trên cái đầu giống đầu con thằn lằn!

Đồng từ của Đỗ Địch An co rụt lại, vừa lúc nhìn thấy tròng mắt nó có chút ánh sáng đỏ thì liền cảm giác được nguy hiểm. Ngay khi laser bắn ra thì toàn thân hắn hóa đá lại, hai tay ngắn trước đầu. Phốc phốc hai tiếng, cảm giác đau đớn theo cánh tay truyền đến, vừa cúi đầu nhìn liền thấy cánh tay hóa đá bị cháy thành hai cái lỗ nhỏ!

“Tại sao phải giết ta, không phải là bắt sống sao?” Sắc mặt Đỗ Địch An khẽ biến, không lẽ vì mính giết ma lang bại lộ thực lực? Thế nhưng đã ẩn núp rồi mà. Đỗ Địch An đột nhiên nghĩ tới một cái nguyên nhân. Cự Ma này là cơ giáp, thiết bị bên trong rất đầy đủ, tất nhiên là sẽ không thiếu được thiết bị cảm ứng, hơn nữa những thiết bị cảm ứng này rất có thể là những thiết bị được tích hợp cả khứu giác, thính giác lẫn thị giác. Nó có thể còn tham khảo cả cảm giác năng lực đứng đầu mà chế tạo ra thiết bị. Bởi vậy mà người bên trong Cự Ma đã sớm biết hắn không tầm thường.

Điều làm hắn cảm thấy may mắn chính là năng lực hóa đá của mình có thể đủ sức cản được tia laser của Cự Ma. Uy lực của laser này chênh lệch khá lỡn với Cự Ma thần pháo, đủ để hắn chống lại được!

“Nghe nói Cự Ma có thể so với chiến lực của Vực Sâu nhưng thực lực của ta không chỉ là chiển lực Vực Sâu thôi đâu!” Hàn quang trong mắt Đỗ Địch An chợt lóe nhưng không bạo khởi, kích phát toàn bộ thực lực vào lúc này mà thúc dục ma ngân, hóa đá toàn thân, chạy vào trong chiến trường, chỉ bộc phát ra tốc độ cùng với lực lượng Sơ vị Vực Sâu. Kể cả huyết dịnh nhiệt lượng trong cơ thể cũng phóng thích đến trình độ tương xứng. Nhìn qua thì giống như là có lẽ đã thi triển ra toàn bộ thực lực.

Đỗ Địch An không xác định được rốt cuộc thì thiết bị của Cự Ma nhạy bén bao nhiêu, chỉ có thể ôm ý nghĩ thử một lần trong đầu, biết đâu lại có thể giấu được chăng?

Con Cự Ma này nhìn thấy Đỗ Địch An quay người muốn chạy trốn, hai chân trước lập tức dồn dập lấy ra vòng sắt, nghiền ép qua thi thể của những binh lính bị ma vật cắn chết. Thể trọng khổng lồ của nó trực tiếp nghiền nát những thi thể này, phát ra những âm thanh ken két của xương cốt bị vỡ nát.

Cùng lúc đó, tia laser trong mắt Cự Ma giống như đã tập trung vào Đỗ Địch An, mỗi một tia laser đều bắn trúng mục tiêu.

Đỗ Địch An đã hóa đã toàn thân nhưng trên lưng cùng với ót bị laser bắn trúng vẫn vô cùng đau nhức khó nhịn. Hắn gầm nhẹ một tiếng, tiện tay cầm phiến đá trên mặt đất lên, phát động năng lực, tấm đá này lập tức bị chấn vỡ ra thành các hạt bụi nhỏ, mất độ giống như thu hẹp lại, laser bắn trên tấm đá, xuyên thủng qua phiến đá liền mất đi uy lực, lúc nó bắn vào người Đỗ Địch An thì giống như gãi ngữa.